Không Thể Dấu Hiệu

Chương 54

" Minh... ở bên em được không..." Thanh niên cao lớn tóc vàng gắt gao ôm lấy người dưới thân, hôn từng chút một lên khóe mắt đang không ngừng rơi lệ, biểu tình mờ mịt của thanh niên, thuận theo gò má ướt mồ hôi cùng nước mắt hôn xuống, mỗi cái hôn, sẽ phát ra tiếng thì thầm, giống như đang khẩn cầu, hạ thân vẫn như cũ chặt chẽ gắn kết trong thân thể người dưới thân, cho đến tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt hoàn toàn bắn ra hết, lấp đầy khoang sinh sản nhỏ hẹp.

" Không... thật trướng... Đau quá... lấy ra đi..." Thanh niên ánh mắt mê nam trên mặt lộ ra một tia đau đớn, muốn đẩy ra người trên thân, nhưng mới hơi đẩy, đã cảm thấy gốc kết tính khí to lớn căng chặt dán vào da thịt trong hậu huyệt mình, đồng thời cảm nhận được đau đớn, thanh niên lập tức cau mày ôm chặt lấy người kia, cả chân lẫn tay đều cuốn lấy.

" Không, không được động..." giọng nói khàn khàn mang theo giọng mũi, nghe có chút đáng thương, nghe xong giọng nói này liền biết vừa nãy hắn bị thao làm có bao nhiêu mãnh liệt.

Kiều Ân chỉ ôm chặt Tống Minh, trong miệng không ngừng nỉ non, đến khi kết ở hạ thân dần dần biến mất, lúc này mới hơi lùi lại, đem tính khí vẫn cứng như cũ hơi rút ra từ trong khoang sinh sản chật hẹp.

Qυყ đầυ to lớn khi rút ra khỏi cung khẩu, ở bên trong thân thể Tống Minh còn phát ra " pa" một tiếng, góc qυყ đầυ trượt qua cung khẩu mẫn cảm, khiến thân thể Tống Minh run rẩy, hưm một tiếng, trong mắt hiện lên một tầng hơi nước, hắn nhíu mày, trên mặt đều là biểu cảm khó chịu, nhưng càng khiến Kiều Ân cảm xúc dâng trào, muốn khiến người dưới thân lần nữa rơi nước mắt.

Dục kì lần này rốt cuộc cũng qua, Khi Kiều Ân tạo kết Tống Minh đã thanh tỉnh hơn nhiều,cung khẩu trong bụng mới bị tính khí Kiều Ân bắn đầy cũng chặt chẽ đóng lại, tử ©υиɠ mẫn cảm không ngừng bị đâm xuyên ma sát, thậm chí có cảm giác nhè nhẹ đau đớn, bên trong nặng trịch lấp đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ nam nhân, lúc này càng khiến Tống Minh sinh ra cảm giác buồn nôn.

Nhưng Kiều Ân chỉ rút qυყ đầυ ra khỏi cung khẩu, không có hoàn toàn rút ra. Nội âm Tống Minh vẫn đang run rẩy co rút kẹp lấy tính khí Kiều Ân vừa mới bắn ra nhưng không hề mềm xuống, ngược lại càng ngày càng cứng,càng lúc càng lớn, chống đỡ ở đường sinh sản có một loại cảm giác vừa tê vừa ngứa, cảm giác này khiến Tống Minh vô cùng khó chịu.

" Lấy ra..." Tống Minh cau mày cắn môi thống khổ rêи ɾỉ, nhấc tay đẩy l*иg ngực rắn chắc của Kiều Ân, nhưng Kiều Ân giống như không nghe thấy, ôm Tống Minh lên khỏi bàn ăn, ôm vào trong lòng.

Cảm giác nháy mắt mất đi trọng lực, khiến Tống Minh không thể không ôm lấy cổ Kiều Ân, hai chân Tống Minh vô lực quấn lấy thắt lưng Kiều Ân. Do thay đổi tư thế, qυყ đầυ mới rút ra khỏi khoang sinh sản lần nữa đâm mở cung khẩu mềm mại thất thủ, mãnh liệt đỉnh vào.

Khoang sinh sản vừa bị bắn tinh lần nữa bị ép mở ra, một cỗ lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nháy mắt bị phun ra, còn kẹp còn mang theo cả d*m thủy trong khoang sinh sản, cảm giác vừa đau vừa tê mãnh liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tống Minh toàn thân run rẩy.

" A... Không cần..." hai chân nháy mắt kẹp càng chặt, thân trên thẳng tắp, bụng nhỏ co rút, thông đạo bị tính khí thô to chạc mở càng kịch liệt co rút, khiến Kiều Ân cảm thấy vô cùng thoải mái.

TruyenHD

Kiều Ân dịu dàng hôn khóe mắt đang trào ra nước mắt của Tống Minh, " chúng ta lên giường, Minh... kì phát tình của anh còn chưa kết thúc đâu..." nói xong vẫn để tính khí bên trong ôm Tống Minh đi vào hướng phòng ngủ.

Đoạn đường ngắn ngủi từ phòng khách vào phòng ngủ này, qυყ đầυ cương cứng mỗi lần đều đỉnh mở cung khẩu chật hẹp, loại cảm giác gian nan này khiến Tống Minh phát ra thanh âm khàn khàn nức nở đứt quãng.

" Không... không được, mau lấy ra... đau quá... khó chịu..." vì trốn tránh qυყ đầυ lần nữa đâm vào cung khẩu, tất cả khí lực Tống Minh đều dồn vào trên cánh tay, quấn chặt lấy bả vai rộng của Kiều Ân, Toàn bộ thân trên cố gắng nâng lên, nhưng dường như vẫn gắt gao dán chặt với thân thể Kiều Ân, hai chân hắn kẹp chặt eo Kiều Ân, cánh mông cố gắng nhếch lên.

Nhưng như vậy cũng không có hiệu quả gì, ngược lại khiến Kiều Ân in xuống cổ, xương quai xanh, trước ngực hắn rất nhiều dấu hôn, trong lúc di chuyển, qυყ đầυ một lần lại một lần đỉnh mở cung khẩu, đại lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dâʍ ɖị©ɧ thuận theo nơi giao hợp của hai người chảy ra, trên sàn nhà từ phòng khách đến phòng ngủ đều lưu lại ánh nước da^ʍ mị.

trong phòng ngủ, tiếng thở gấp đè nén cùng tiếng rêи ɾỉ không ngừng truyền ra, còn có tiếng nức nở khàn khàn.

Trong ba ngày kì phát tình, tính khí của Kiều Ân gần như không hề rút ra khỏi hậu huyệt Tống Minh, cậu hết lần này đến lần khác ôm Tống Minh, mỗi lần đều hỏi Tống Minh, muốn Tống Minh ở bên cậu, nếu Tống Minh cự tuyệt hoặc không trả lời, cậu sẽ giống như nhẫn tâm mỗi lần đều đâm vào trong khoang sinh sản mẫn cảm của Tống Minh... đến khi chịu không nổi khóc lên đồng ý, Kiều Ân ân mới dịu dàng lại, không để Tống Minh quá khó chịu.

Omega cao lớn thân thể hoàn mỹ thon dài, gần như có thể so sánh cùng Alpha, màu da lúa mạch trên người che kín dấu hôn, giống như bị thao hỏng, trên khuôn mặt đẹp trai phủ đầy mồ hôi cùng nước mắt, ngưỡng cổ lên, cánh tay thon dài gắt gao nắm chặt khăn trải giường dưới thân, ánh mắt mê man hoàn toàn mất đi tiêu cự, hai má cùng môi đều phiến hồng mê hoặc, ánh mắt phủ đầy hơi nước mang theo thống khổ cùng vui sướиɠ luôn nhìn thanh niên tóc vàng phía trước, trong miệng phát ra tiếng than nhẹ khiến người ngứa ngáy...

Trên khuôn mặt nam nhân lộ ra thần sắc khiến người không tự chủ được luân hãm, xúc động muốn đem hắn hung hăng chơi đùa.

Thanh niên tóc vàng tách ra hai chân thon dài của người dưới thân, thẳng lưng hung hăng cắm rút, trong tiếng nước phạch phạch, nơi hai người giao hợp có lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ bị ép chảy ra, đồng thời ánh mắt thanh niên tóc vàng nóng bỏng lại điên cuồng nhìn người dưới thân, miệng thở dốc hỏi: " Minh, ở bên em, được không..."

Thanh niên bị làm đến thất thần nước mắt rơi không ngừng, hắn đã hoàn toàn không còn lực phản kháng công kích điên cuồng của người phía trên, chỉ có thể không ngừng trả lời: " được, hư... Kiều Ân... cùng nhau, ở bên cậu..." để động tác điên cuồng thao làm của thanh niên chậm lại.

Nhưng động tác của thanh niên tóc vàng chỉ hơi chậm lại một chút tiếp tục nói.

" Chỉ bị một mình em đánh dấu, làm Omega của một mình em, được không..." Cậu nói xong hai chữ cuối, hạ thân đã hơi chậm lại lập tức lần nữa điên cuồng va chạm, giống như câu trả lời của thanh niên không giống với mong muốn của cậu, cậu sẽ thao hỏng hắn.

" A... được, được rồi... chậm chút, chậm chút... Kiều Ân... đau..." thái dương Tống Minh lã chã mồ hôi, hắn đau khổ hít thở, cung khẩu không ngừng bị đâm xuyên gần như đã tê dại, kɧoáı ©ảʍ quá lớn thậm chí khiến hắn cảm thấy bụng đau từng cơn, hắn muốn nhẹ nhàng, chậm rãi cắm rút, hắn mới không đau như vậy, mới dễ chịu...

" Chúng ta sinh một đứa, được không..." Kiều Ân đè nén thở dốc hỏi, có điều mỗi lần ngữ khí của cậu đề giống nhau, chắc chắn không thể nghi ngờ, giống như Tống Minh trả lời không, cậu sẽ lập tức làm hỏng Tống Minh.

" Không...." ánh mắt mê man của Tống Minh trong nháy mắt có chút thanh tỉnh, nhưng lập tức lại bị biên độ cắm rút nhanh chóng của tính khí thô to trong tử ©υиɠ đánh tan.

"A... nhanh quá... chậm chút... chậm...hưʍ..."

" Sinh cho em một đứa thôi, được không." Kiều Ân lần nữa hỏi, hơi thở của cậu ngày càng gấp gáp, tính khí giống như muốn đâm xuyên người dưới thân, phát ra tiếng đâm rút mãnh liệt cùng tiếng nước.

Tống Minh bỗng chốc mở to mắt, khóe mắt không ngừng ứa ra nước mắt, gắt gao nắm lấy khăn trả giường, ngưỡng cao cổ phát ra tiếng rêи ɾỉ nhẫn nại vô lực, còn có lượng lớn nước bọt từ khóe miệng hắn chảy xuống.

" Sinh cho em một đứa, được không?" hạ thân Kiều Ân không ngừng chạc mở khoang sinh sản tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ kia, tàn nhẫn hỏi lần nữa.

" Được hư... chậm... ha... chậm chút..." Tống Minh bị thao xuyên khoang sinh sản quá nhanh, ngay cả nói cũng không xong, chỉ có thể hít khí, ngắt quãng trả lời.

Kiều Ân giống như nghe được câu trả lời như ý, trên gương mặt đẹp trai tấm tấm mồ hôi lộ ra ý cười, cậu hôn lấy môi Tống Minh, hạ thân lần nữa mãnh liệt làm thêm mười mấy cái, lúc này mới đột ngột dừng lại sâu trong tử ©υиɠ, gốc kết tính khí chướng lớn, phần lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào sâu trong khoang tử ©υиɠ của Tống Minh.

Cái bụng nhỏ lúc đầu phồng lên một vòng cung nhỏ, lập tức dùng tốc độ mắt thường có thể thấy nó phồng lên càng cao...

Lúc này, mặt Kiều Ân chôn ở cổ Tống Minh, lộ ra răng nanh sắc bén, hung hăng cắn xuống tuyến thể nhỏ bé đã phủ đầy vô số dấu răng cùng vết máu.

Tống Minh kêu lên một tiếng đau đớn giống như con thú bị mắc kẹt, nhưng hoàn toàn không thể tránh khỏi sự đánh dấu và bắn tinh của Alpha cường thế.

Sau khi kết thúc ba ngày kỳ phát tình, Tống Minh đơn phương bắt đầu chiến tranh lạnh với Kiều Ân.

Nguyên nhân không có gì khác ngoài việc Kiều Ân quá đáng...

Hoàn toàn không quan tâm điên cuồng ôm hắn, khiến nơi kia trong bụng hắn hiện tại vẫn còn ẩn ẩn đau... tuyến thể sau cổ muốn chạm vào cũng không thể chạm, giống như bị cắn đứt...

Trong ba ngày hắn bị làm đến hoàn toàn mất đi bản thân... cơ bắp toàn thân chua xót đau đớn, đáp ứng Kiều Ân tất cả.

Gồm cả ở bên Kiều Ân... Thậm chí còn đồng ý sinh con cho cậu...

Sao có thể...

Tống Minh trải qua kì phát tình khó chịu thật ra cũng từng nghĩ, xem xét qua lời nói cùng Kiều Ân ở bên nhau.

Kiều Ân là người thân cận, người hắn tin tưởng nhất, hắn tuy đối xử với Kiều Ân như em trai, nhưng trải qua hai lần kỳ phát tình mà giữa anh em không nên xảy ra... Tống Minh tính không thừa nhận cũng không thể không thừa nhận, Kiều Ân trong lòng hắn chiếm một phần không thể thiếu... Hắn đương nhiên vẫn nhớ lần trước sau khi Kiều Ân đi, trong lòng hắn rất khó chịu, mặc dù hắn không muốn thừa nhận.

Nhưng bây giờ đã đến nước này, hắn không thể không tính đến tương lai sau này.

Hắn đã không thể thay đổi việc mỗi tháng sẽ có kỳ phát tình... Hơn nữa hắn so với Omega bình thường không giống nhau... tất cả những việc xảy ra trong hơn hai tháng này bao gồm cả việc hắn đấu tranh giãy giụa đã nói với hắn, phải tìm Alpha ổn định, cùng hắn trải qua Kỳ phát tình đáng chết này.

Lựa chọn tốt nhất, không ai khác chính là Kiều Ân.

Hắn có thể đồng ý ở bên Kiều Ân, chậm rãi tiếp nhận Kiều Ân, nhưng bây giờ thứ duy nhất hắn không thể chấp nhận đó là sinh con.

có thể bị thao, phát tình cũng được, hắn vĩnh viễn không thể chấp chận chính là mang thai, không quản là cùng ai...

Nếu như Kiều ân muốn, hoàn toàn có thể tìm một Omega tình nguyện sinh con cho cậu, hắn cũng không ngăn cản.

Nhưng Kiều Ân giống như đã quyết tâm, quấn lấy hắn, ôm hắn, nói chỉ muốn ở bên hắn...

Tống Minh mặc dù cân nhắc có muốn ở bên Kiều Ân hay không, nhưng tự Mình bị đánh tỉnh, cả người hắn tê dại đau xót, bụng lại càng phình lên cao, trong khoang sinh sản chứa đầy ắp tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Kiều Ân trong ba ngày này, đã khiến hắn muốn nghiến răng nghiến lợi mắng Kiều Ân to đầu, càng đừng nói lời mà Kiều Ân bắt hắn nói trong Kỳ phát tình.

Kiều Ân quá đáng lắm rồi...

càng quá đáng dẫn đến Tống Minh quyết định chiến tranh lạnh với Kiều Ân là lúc hắn muốn uống thuốc tránh thai... còn bị Kiều ân cướp mất...

***

Tính ra hình như có 6 bạn đọc thôi nhưng có người đọc là vui rồi hehe

Các bạn đi qua nhớ để ngôi sao nhỏ dưới cuối màn hình cùng bình luận nhé!