*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi nghỉ ngơi một ngày, hai người lần lượt tỉnh lại.
Kiều Ân tỉnh lại sớm hơn một chút, nhưng vẫn luôn không rời giường, ánh mắt sáng ngời luôn nhìn chăm chú Tống Minh đang mê man mở mắt ra, lúc này mới ôm người vào trong lòng, hôn nhẹ lên trán Tống Minh.
Tống Minh mới ngủ dậy còn chưa kịp phản ứng cho đến khi cái hôn nóng bỏng của Kiều Ân thuận theo sống mũi sắp trượt đến môi hắn, hắn toàn thân hơi run run, lập tức đẩy Kiều Ân ra.
Loại chuyện này, vẫn là không nên phát sinh nữa.
" Minh...." Kiều Ân tủi thân thấp giọng nói, nhưng nhìn thấy ánh mắt trốn tránh của Tống Minh, hắn đẩy cậu ra rồi ngồi dậy, đi đến trước tủ đồ tìm quần áo mặc.
Ánh mắt Kiều Ân xoẹt qua một tia u ám, hít sâu một hơi, nắm chặt nắm đấm, trong lòng thầm nói, từ từ đến, cái cậu có chính là thời gian...
Tống Minh lấy từ trong tủ quần áo ra một cái áo sơ mi thường mặc ở nhà cùng với một cái quần đùi, sau khi thay xong, liền lấy lại tinh thần chuẩn bị thu dọn nhà cửa, Hơn một tuần không về, mặc dù không quá bẩn, nhưng Tống Minh vẫn là chuẩn bị thu dọn lại, còn công việc, đều lâu như vậy chưa đi làm rồi, hắn ngược lại không muốn lập tức liên hệ với boss, trước hết để hắn nghỉ ngơi chút...
Kiều Ân nhìn Tống Minh một lúc lâu, rồi đi vào phòng bếp nấu cơm.
Tống Minh dọn dẹp toàn bộ khăn trải giường cùng quần áo lại, mang vào trong phòng tắm, chuẩn bị cho vào máy giặt, trong đó còn có bộ quần áo lúc hắn mới trở về thay ra.
Tống Minh có thói quen mỗi lần giặt đều móc túi quần áo ra khiển tra lại một lần, khi sờ tới bộ quần áo kia, hắn sờ đến cái gì đó...
Là chế phẩm bằng kim loại lạnh băng, Tống Minh đơ người một lúc, đem thứ kia móc ra.
là một sợi dây chuyền bằng bạc phát sáng....
Giữa dây chuyền, treo một cái thẻ nhỏ có khắc số, cùng với một chiếc chìa khóa tinh xảo.
Đây là dây chuyền của Qua Thiên Liệt, là cái chìa khóa còng tay hắn lúc trước...
cảnh tượng tự mình tháo dây chuyền từ trên cổ Qua Thiên Liệt xuống vẫn còn rõ ràng trước mắt...
Tống Minh nắm chặt dây chuyền trong tay, chặt tới nỗi tấm thẻ cùng chìa khóa đâm vào lòng bàn tay cũng không có phản ứng.
Hắn ngây ngẩn nhìn chằm chằm dây chuyền trên tay, cái này, chắc hẳn... rất quan trọng... không biết còn cơ hội trả lại y không...
Tống Minh ngồi quỳ dưới đất ngây ra một lúc lâu... lúc này mới nghĩ nên đem dây chuyền cất kỹ lại.
Khi Tống Minh muốn đứng lên, đột nhiên lảo đảo, nắm chặt dây chuyền vịn vào máy giặt, một tay che bụng.
Trong bụng hắn, đột nhiên co rút, cảm nhận được một trận mỏi nhừ chua xót, dưới bụng nhỏ cảm giác càng đau đớn.
Đồng thời, khí tức Omega trên người Tống Minh, từng cỗ từng cỗ tràn ra.
Nhưng Tống Minh không ngửi thấy, hắn xoa xoa cái bụng đang cuồn cuộn, trong lòng đoán có thể là do hôm qua uống thuốc tránh thai đã có hiệu quả... Toàn thân khó chịu, tròng lòng hắn lại nổi lên một chút chua chát không rõ...
đã qua lâu như vậy rồi, không biết thuốc tránh thai còn có tác dụng không... Có điều trạng thái của hắn hiện tại, chắc hẳn vẫn còn hiệu quả, dù sao... không mang thai là tốt nhất... Hắn căn bản không dám đối mặt với bụng lớn của mình... hơn nữa... Nam nhân cũng đi rồi...
Trong bụng Tống Minh từng trận chua xót trào lên, lại có cảm giác đau đớn, thậm chí thân thể có chút nóng lên, khó chịu muốn cử động cũng không được, chỉ có thể nắm chặt tay, nhẫn nhịn.
Hắn ở cạnh máy giặt chống đỡ rất lâu, cho đến cảm giác khó chịu đỡ hơn chút mới đi ra.
TruyenHD
Phòng bếp bay ra mùi thơm thức ăn.
Tống Minh xoa cái bụng khó chịu, nhướng mày, hắn còn không biết, Kiều Ân cũng biết nấu ăn cơ đấy...
Tống Minh quay lại phòng ngủ đem dây chuyền trong tay cất vào một nơi bí mật, đi đến phòng khách, từ trong tủ lạnh lấy ra nước lạnh, chuẩn bị uống một chút.
Kiều Ân cũng nấu cơm xong rồi, bưng cơm ra, hai người vừa mới tỉnh, cậu nấu chủ yếu là món thanh đạm, cháo cùng dưa cải.
Đồng thời gọi Tống Minh qua ăn.
Tống Minh uống một ngụm lớn nước lạnh, đóng lại nắp chai rồi để lại tủ, cảm thấy thân nhiệt đã giảm xuống một chút, trọn bụng giống như đóng băng, không còn quá khó chịu.
Hắn xoay người ngồi trước bàn ăn, Kiều Ân đã múc cháo ra bát, Bởi vì trong bụng Tống Minh khó chịu, vẻ mặt trống rỗng,nhìn thấy cháo, lại nhớ đến lúc trước ở cùng Qua Thiên Liệt mỗi ngày hầu như chỉ ăn cháo,, còn bị nôn rất nhiều lần.
Nghĩ như vậy, Tống Minh lại muốn nôn. Đồng thời cảm giác khó chịu sau khi uống nước lạnh giảm xuống lại lần nữa nổi lên, so với lúc trước càng khó chịu, toàn thân ê ẩm mềm nhũn.
hắn che lại cảm giác chua xót cuồn cuộn trong bụng, mặt dán xuống bàn nửa thân nằm úp xuống, cảm nhận được cái trán nóng bỏng dán lên mặt bàn lạnh băng, ngay cả hai má cũng đều phát nhiệt.
Kiều Ân nhìn thấy bộ dáng Tống Minh như vậy, gấp gáp hỏi, " Minh, Anh làm sao vậy..." kiều Ân nâng tay, muốn sờ sờ mặt Tống Minh.
Đồng thời cậu cũng ngửi thấy tin tức tố Omega trên người Tống Minh lan tràn ra, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cậu... Mặc dù tin tức tố còn có mùi vị tin tức tố của Alpha khác, nhưng vẫn không ảnh hưởng đến sự kích động của cậu.
Tống Minh quay mặt đi, không muốn để Kiều Ân chạm hắn.
" Tôi vẫn ổn, chỉ là vẫn chưa ổn định lại. Cậu ăn trước đi, đừng để ý tôi."
Tay Kiều Ân ngưng lại một chút, cuối cùng vẫn cứng rắn đưa qua.
Tống Minh nhíu mày chịu đựng khó chịu ngồi thẳng người, trốn tránh động chạm của Kiều Ân, tầm mắt lạnh như băng, có chút không kiên nhẫn.
" Jon, tôi hy vọng chúng ta có thể giữ khoảng cách, nếu cậu không làm được, Vậy thì..." hắn muốn Kiều Ân li khai, nhưng lại cảm thấy bản thân quá tàn nhẫn.
Từ lần trước cãi nhau với Kiều Ân đem cậu đuổi đi, hắn cũng hối hận một trận, suy cho cùng Kiều Ân là vì hắn mà về nước, còn giúp hắn trải qua kì phát tình lần trước. Hơn nữa khi hắn mất tích một thời gian, Kiều Ân vẫn luôn tìm hắn... Hắn cũng Không muốn nhẫn tâm như vậy, Kiều Ân ít nhiều cũng có chút phân lượng trong lòng hắn, vì vậy những lời tiếp hắn không nói ra.
Hắn chỉ là không muốn lại tiếp xúc quá giới hạn với Kiều Ân.
Kiều Ân luôn nhẫn nại hành vi muốn dán lại ngửi tuyến thể trên người Tống Minh, nghĩ đến kế hoạch của mình và thái độ củaTống Minh khi đó, cũng không nên ép Tống Minh, chỉ đành lui về, im lặng nhìn Tống Minh, thần thái trong mắt đều là phức tạp khó hiểu.
Hai người bình tĩnh ăn cơm xong, Kiều Ân thu thập bàn đi dửa bát, tống Minh nhăn mày che bụng đi vào phòng bếp, hắn chuẩn bị nghỉ ngơi một lát, đồng thời, hắn nói với Kiều Ân, để cậu ngủ ở phòng khác.
kiều Ân quay lưng lại với Tống Minh, nhẹ nhàng đáp một tiếng.
Tống Minh cũng không kịp nghĩ kĩ, trở lại phòng ngủ khoá trái cửa, lần nữa ngã xuống giường, co thành một đoàn.
Kiều Ân đứng ngoài cửa phòng ngủ Tống Minh,ngửi mùi vị tin tức tố ngày càng nồng của Tống Minh, trong mắt lóe lên một tia u ám.
Nửa đêm, một cỗ tin tức tố nồng đến cực độ, Kiều Ân dùng chìa khóa không biết lấy từ đâu, nhẹ nhàng mở ra phòng ngủ của Tống Minh.
trong phòng mùi vị tin tức tố Omega ngọt nị càng nồng... Giường như khiến Kiều Ân không thể nhịn được nữa, cũng giải phóng ra tin tức tố Alpha, dây dưa cùng nhau.
Con ngươi xanh lam của Kiều Ân tham lam nhìn chằm chằm người đang cuộn mình không ngừng thấp giọng rêи ɾỉ trên giường, chậm rãi đến gần.
Thanh niên trên giường gần như toàn thân đều là mồ hôi ướt đẫm, sợi tóc dính lại trên trán, hai má đỏ ửng khác thường, ngay cả miệng cũng đều bị cắn đến đỏ bừng, một tay ôm lấy bụng, giống như con tôm cuộn mình trên giường.
Tin tức tố nồng đậm kia, chính là chuyền ra từ trên người thanh niên.
Kiều Ân cơ hồ không có kiên nhẫn, cậu lập tức tiến lên ôm chặt lấy thanh niên, hít sâu một hơi lên tuyến thể sau cổ thanh niên, thậm chí giống nư không thỏa mãn, vươn ra đầu lưỡi tỉ mỉ liếʍ lộng. Đồng thời, cậu cũng chậm rãi, giải phóng ra càng nhiều tin tức tố Alpha của mình.
mà thanh niên đối với tất cả sự việc phát sinh không hề hay biết, hắn giống như lâm vào một cơn ác mộng, làm sao cũng không thể tỉnh lại, Mà dựa gần Alpha, giống như khiến hắn thoải mái hơn chút, tiếng rêи ɾỉ của hắn từ từ yếu đi.
Đúng vậy, tống Minh phát tình rồi, ngày Tống Minh quay về kia, Kiều Ân đã phát hiện ra rồi...
nhưng Tống Minh không ý thức được chuyện này. Kiều Ân một mực im lặng nhẫn nại, nhẫn nại kích động của bản thân, nhẫn nại không được cưỡng ép lần nữa đánh dấu Tống Minh, cậu chờ đợi,chính là trong thời gian chờ đợi này.
Kiều Ân Nghe thấy Tống Minh rêи ɾỉ không còn quá khó chịu, giống như nhận được khích lệ, cậu dùng răng nanh, cẩn cẩn thận thận ma sát tuyến thể sau cổ của Tống Minh, cuối cùng nhẹ nhàng dùng lực gắn thủng, đem tin tức tố cảu cậu chuyền vào.
Chậm rãi, Tống Minh giống như tốt hơn chút, không còn quá khó chịu như vậy, đôi mày nhăn chặt chậm rãi dãn ra, cũng không phát ra tiếng tham nhẹ khó chịu nữa.
Kiều Ân chuyền tin tức tố xong, ngửi thấy tin tức tố của Alpha khác dần bị tin tức tố của cậu đè áp xuống một chút, lúc này mới vừa lòng liếʍ liếʍ hai cái lỗ nhỏ đang chảy máu, Một tay đưa vào trong quần áo Tống Minh, chậm rãi sờ soạn, một bên sờ một bên vén bên áo sơ mi thùng thình, lộ ra thân thể thon dài săn chắc.
Tống Minh không có bất kì phản ứng gì, giống như lúc này mới yên tĩnh lại, ngủ rất say.
Kiều Ân lật lại người Tống Minh, nằm đè lên người hắn, vươn tay sờ lên vết dao đã kết vảy nhợt nhạt trên bụng Tống Minh, cuối cùng đến gần, trìu mến hôn lên.
Trong phòng không bật đèn, chỉ có ánh trăng rọi qua cửa sổ, xuyên qua rèm che rọi vào,mơ hồ có thể thấy hai người trên giường dây dưa cùng một chỗ...
một cái đầu vàng rực, chôn trước ngực người thanh niên dưới thân, tùy ý liếʍ mυ'ŧ, còn bên kia dùng tay xoa nắn...
cho đến khi hai đầu v* bị hút đến sưng tấy đỏ hồng nhô ra, lúc này mới lưu luyến buông tha, trước khi bỏ qua còn lần nữa ra sức hút mạnh một cái... cậu mỗi khi nghĩ đến sau này ở đây sẽ tràn đầy sữa thơm ngọt, thì càng không muốn buông ra, giống như hiện tại sẽ đem thứ tồn tại bên trong hút ra.
Cuối cùng vẫn là bỏ qua cho hai nơi sưng đỏ đáng thương, chóp mũi Kiều Ân cạ cạ đầu v* đứng thẳng, ngửi hương sữa như có như không cùng với tin tức tố trên người Tống Minh, thuận theo thân hình thon dài của hắn, từng chút một hôn xuống.
Trên người thanh niên, đều là cỗ mùi vị tin tức tố kia khiến cậu thần hồn điên đảo cực kỳ kích động, khiến cậu có suy nghĩ muốn đem người dưới thân, cứ như vậy mà nuốt xuống bụng.
Kiều Ân cũng không dám quá phận, vừa liếʍ vừa hôn, để lại trên người thanh niên những dấu vết nhàn nhạt, nhưng những dấu kia chỉ một lát sau sẽ biến mất.
Hôn đến háng của thanh niên, cậu nửa quỳ thẳng người, chậm rãi cởi chiếc quần đùi của hắn xuống.
Tống Minh ngủ rất say, nhưng trong mơ hồ, hắn cảm thấy bản thân rất nóng, lại rất thoải mái, trên người hơi ngứa, giống như đang mộng xuân, nhưng cảm thấy rất trân thật, làm sao hắn cũng không tỉnh lại, chỉ có thể chìm chìm nổi nổi trong bể dục.
Kéo quần Tống Minh đến nửa đùi, Kiều Ân cúi đầu nhìn tính khí bán cương của hắn. Lông trên đó không nhiều, giữa hai chân chỉ có vài sợ cỏ dại thưa thớt, trên đỉnh tính khí đã chảy ra chất lỏng trong suốt.
Kiều Ân không hề ghét bỏ cúi đầu hôn lên, thân thể Tống Minh,Không quản nơi kia, cậu đều cực kỳ thích...
Dưới sự liếʍ lộng của Kiều Ân, hạ thể Tống Minh rất nhanh đã cứng lên, thẳng tắp dán lên bụng nhỏ, đỉnh đầu không ngừng chảy ra dịch đυ.c, Kiều Ân từ trên xuống dưới đem đồ vật đang chảy dịch liếʍ một lần, đây mới là nơi cậu chờ đợi nhất.
Cậu nâng cao chân Tống Minh lên, hoàn toàn lộ ra nơi bí mật kia, nơi tản ra nồng đậm khí vị Omega.
Giống với tưởng tượng của cậu, nơi kia màu sắc phấn nộn đã ướt rầm rề,đang đói khát đóng mở tuân ra dâʍ ɖị©ɧ.
Kiều Ân trong nháy mắt hô hấp thêm nặng, cậu chăm chăm nhìn điểm nhỏ hồng hồng kia, hậu huyệt Tống Minh, màu sắc cực kỳ đẹp đẽ, đặc biệt hiện tại còn ướt sũng, trở nên càng phấn nộn, hơn nữa huyệt khẩu nhìn rất nhỏ, hồng hồng, giống như một điểm nhỏ, cảm giác ngay cả một đầu ngón tay cũng không đi vào được, khiến cậu khó có thể tưởng tượng được nơi này rốt cuộc làm sao có thể ăn vào tính khí của cậu...
Ánh mắt thâm trầm nhìn một lúc lâu,Kiều Ân mới dùng hai tay nâng mông Tống Minh lên, dựa vào.
Tiếng kẹt kẹt chuyền đến từ trên giường, đồng thời ngay cả Tống Minh đang ở trong mộng cũng phát ra tiếng rêи ɾỉ trầm thấp, đầu lưỡi thô ráp không ngừng liếʍ lộng huyệt khẩu nho nhỏ kia, đem dịch thể ngọt ngào kia hút vào trong miệng. Kiều Ân đợi khi huyệt khẩu càng trở nên mềm mại, đầu lưỡi triệt để đỉnh vào trong...
Hiện tại trong miệng cậu, chóp mũi, đều là mùi vị thơm ngọt của Tống Minh, khiến tin tức tố Alpha của cậu tăng vọt, hạ thân của cậu cứng đến sắp nổ rồi, cậu đã rất lâu rất lâu rồi chưa chạm vào Tống Minh, từ lần Tống Minh kết thúc kì phát tình kia, cậu gần như không lúc nào không nhớ đên thân thể Tống Minh.
Cơ hồ giống như đói khát, Kiều Ân đem Huyệt khẩu phấn nộn hút đến đỏ bừng, cho đến khi cửa huyệt chảy ra càng nhiều d*m thủy Omega, lúc này mới ngồi quỳ dậy, ngay cả trên trán lấm tấm mồ hôi cũng không quan tâm lau đi, ôm hai chân Tống Minh đặt lên một bên vai của mình, một tay giải thoát cho tính khí cứng đến sắp nổ của mình.
Tính khí cực đại dữ tợn mãnh liệt bật ra, tính khí trắng hồng ban đầu đã chuyển sang màu đỏ hồng, Kiều Ân trầm thấp thở dốc, Một tay ôm lấy hai chân Tống Minh, đem kê ba để sát vào cửa huyệt mềm mại ướt rầm rề của hân, nhẹ nhàng cọ xát.
Cọ cọ một cái, Kiều Ân cảm thấy khí huyết dâng trào, qυყ đầυ giống như bị tiểu huyệt tham ăn nuốt vào một chút, khiến cậu không thể khống chế muốn trực tiếp đâm vào.
Nhưng không để Tống Minh tỉnh lại,cậu cứng rắn nhịn xuống,chỉ là không ngừng cọ sát giữa cánh mông Tống Minh, như có như không nhẹ nhàng đỉnh về phía trước.
Tư thế này hậu huyệt Tống Minh gần như gắt gao đóng kín, cho đến khi bị tính khí Alpha trạc khai. mà Kiều Ân cũng bị kẹp đến là sung sướиɠ.
Thân thể Tống Minh sắp đến kì phát tình cực kì mẫn cảm, thể chất Omega sẽ khiến hậu huyệt trở nên càng mềm mại, mà hậu huyệt của hắn dưới cái liếʍ hút của Kiều Ân, càng mềm đến không thể tưởng tượng nổi, vui sướиɠ chảy ra dịch thể Omega, khi qυყ đầυ của Kiều Ân đỉnh đến đói khát mà ngậm lấy,thậm chí khi Kiều Ân rút ra, còn gắt gao hút vào, không nỡ buông ra.
Kiều Ân đã sắp bị nổ tung bởi huyệt khẩu vừa nóng vừa trơn, đôi mắt cậu đỏ au, nhìn Tống Minh đang say giấc ngủ với đôi môi đang hé mở, trên khuôn mặt anh tuấn như có như không lộ ra thần sắc mê man vui sướиɠ
Chỉ một lát, lại đút vào bên trong một lần nữa, chỉ một chút, lại đút vào bên trong thêm chút......Chỉ cần Tống Minh sắp tỉnh dậy, cậu ta sẽ lập tức rút nó ra. Kiều Ân giống như bị bỏ bùa, trong lòng nói.
Qυყ đầυ to lớn đặt lên cái miệng nhỏ nhắn hồng hào mềm mại kia, hơi hướng về phía trước, cái miệng lõm xuống, xem ra để nuốt vào từng chút một cái cán thô to có chút vất vả.
Bản thân Kiều Ân là người ngoại quốc, lại là alpha, dương v*t của cậu quả thật thô dài đến đáng sợ, giống như một cây hỏa côn thô tráng, thật sự chen vào giữa hai cánh mông cong cong nhỏ hẹp.
Nhìn chăm chú vào hậu huyệt của Tống Minh đem tính khí của mình từng chút một ăn vào, trong lòng Kiều Ân tràn ngập cảm giác thỏa mãn, hài lòng mãnh liệt.
Thân cán nóng bỏng thô dài, châm rãi đâm vào nơi khiến hắn điên cuồng kia, hậu huyệt mềm mại bị qυყ đầυ từng chút một đâm vào, có chút khó khăn bị đẩy ra, nhưng bởi vì sắp đến kỳ phát tình, hậu huyệt mềm mại dần dần thích ứng với chiếc chim thô dài tiến vào, cuối cùng cũng vẫn ngậm vào căn kê ba kia.
Nhìn lỗ nhỏ muốn đem mình ăn vào, bị tính khí của mình triệt để đâm mở, trong huyệt vừa chặt vừa nóng vừa ướt vừa mềm, kẹp đến đôi mắt Kiều Ân đỏ ngầu, thở dốc dần dần nặng nề.
Vốn dĩ chỉ muốn đút qυყ đầυ vào, nhưng bây giờ, cậu lại muốn nhiều hơn nữa.
Đôi mắt tràn đầy du͙© vọиɠ của Kiều Ân nhìn chằm chằm vào hậu huyệt của Tống Minh, hơi nhấc hai chân của hắn lên, làm cho mông của hắn hơi lơ lửng, cậu lại tiếp tục đút vào.
Kiều Ân cẩn thận từng chút một đâm vào bên trong, sợ Tống Minh tỉnh dậy, Kiều Ân biết hắn không muốn cùng cậu phát sinh quan hệ như vậy một lần nữa, nhưng Kiều Ân không quan tâm, chỉ cần không bị hắn biết, cậu sẽ "thịt" Tống Minh từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài.
Hậu huyệt trong kì phát tình đặc biệt đói khát, thế mà đem dương v*t của Kiều Ân, từng chút một, hoàn toàn ngậm vào.
Kiều Ân đôi mắt đỏ au hơi thở không ổn định, lấy lại bình tĩnh, nhìn Tống Minh đang nắm mắt, trên mặt lộ ra vẻ hoang mang giãy giụa, nhẹ nhàng cắm rút.
Kiều Ân cố gắng không kinh động đến Tống Minh, với tốc độ cực nhanh, mỗi lần cậu đều rút ra hết, rồi lại chậm rãi đút vào toàn bộ.
Nhưng quá trình như vậy hết sức tra tấn người, nên cậu đâm rút hơn trăm cái như vậy, thấy Tống Minh không có động tĩnh gì, ngược lại bắt đầu trầm thấp rêи ɾỉ, Kiều Ân nhịn không được tăng tốc độ, ngay lập tức cảm giác được hậu huyệt của Tống Minh đang đóng mở,không ngừng co rút, cậu hận không thế dùng thêm chút lực, đâm hỏng người dưới thân!
Tống Minh nhắm mắt tiếng rêи ɾỉ dần dần to lên, khuôn mặt ửng đỏ hiện ra vẻ mặt vui sướиɠ xen lẫn mê man, toàn thân nóng ran bắt đầu nhẹ nhàng vặn vẹo giãy giụa.
Trong giấc mơ, Tống Minh thấy trước mặt mình giống như là có một đám sương mù, có một con rắn to tho dài đang quấn lấy hai cái chân của hắn..... còn đuôi rắn đang cắm vào bên trong hậu huyệt, từng chút một, chầm chập cắm rút, nhưng hắn bị quấn quá chặt, cơ bản không thể nào thoát ra được......Đột nhiên, tốc độ của đuôi con rắn bắt đầu tăng lên, làm cho cả người hắn rùng mình sảng khoái không thể nói lên lời, nhưng lại có cảm giác tất cả những thứ này đều không đúng cho lắm, nên đã bắt đầu giãy giụa muốn thoát khỏi.
Kiều Ân thấy hắn vùng vẫy, liền lập tức làm nhẹ nhàng lại, mồi hôi trên trán cậu ta không ngừng rơi xuống, tính khí dưới thân cứng đến sắp muốn nổ tung, cố nén du͙© vọиɠ muốn mạnh mẽ ra sức cắm rút, đem tính khí từ trong thông đạo vừa mềm mại lại chặt chẽ từng chút một rút ra.
Khi rút ra hoàn toàn, tiểu huyệt đỏ tươi bị tính khí thô to căng thành một lỗ nhỏ tròn tròn, đồng thời theo tính khí rút ra, phun ra một cỗ d*m thủy.
Hậu huyệt đói khát co rút lại 2 cái, rất nhanh sau đó trở nên rất chặt chẽ, cái lỗ nhỏ tròn kia co lại thành một điểm hồng phấn nho nhỏ ngay cả một đầu ngón tay cũng không đút vào được.
Kiều Ân hít một hơi thật sâu, cố kìm nén du͙© vọиɠ của mình một lần nữa thao đi vào.
Đủ rồi, cậu không thể đánh thức Tống Minh dậy được.....
Đặt đôi chân đang ôm trong ngực xuống, để Tống Minh nằm nghiêng, còn cậu nằm sau lưng Tống Minh, sau đó ôm lấy eo hắn, cho tính khí của mình vào giữa hai đùi đang khép chặt của Tống Minh, từ nhanh đến chậm, bắt đầu cắm rút.....
Giữa hai chân của Tống Minh đều là dâʍ ɖị©ɧ trơn nhớt, tính khí thô dài đâm vào giữa hai chân đang khép chặt, mặc dù cảm giác không sung sướиɠ bằng khi đút vào trong huyệt, nhưng cũng có thể làm cho Kiều Ân giải tỏa một chút.
Trong giấc mơ của Tống Minh, hắn cảm nhận con rắn đã rút cái đuôi ra khỏi hậu huyệt của mình, hắn lúc này mới ngừng vùng vẫy. Tuy nhiên, con rắn lại chen thân hình cứng cáp của nó vào giữa hai chân hắn, bắt đầu hung hăng cắm rút.
Tống Minh có chút thất vọng không thể giải thích được, lại có chút sợ hãi, nhưng bị con rắn quấn chặt lấy, hắn cũng không có cách nào kháng cự, nên đành phải chịu đựng loại sức ép này.
Tính khí Kiều Ân không ngừng cắm rút giữa hai chân Tống Minh, mỗi lần đỉnh về phía trước đều lộ ra qυყ đầυ cùng một phần cán, rút ra vẫn dữ lại phần qυყ đầυ,nhưng từ đầu đến cuối không chạm vào mông Tống Minh, không hoàn toàn dán vào người Tống Minh... Mà tính khí so với một bên cánh tay Tống Minh còn muốn thô hơn chút... Có thể thấy tính khí của nam nhân tột cùng thô dài đến mức nào...
Tính khí căng phồng tốc độ ngày càng nhanh,sau khi cắm rút mấy trăm cái, mắt qυყ đầυ tròn tròn mở ra, một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đặc mạnh mẽ bắn ra.
Thân thể Kiều Ân run run, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra hơn mười cỗ, đều là bắn lên trên thân Tống Minh, trên chăn...
Cuối cùng, Kiều Ân một tay bẻ ra mông cánh hoa của Tống Minh, đem kê ba vẫn đang bắn tinh, đột ngột cắm vào hậu huyệt hắn.
Toàn thân Tống Minh chấn động một chút, khóe mắt nhắm chặt hơi hơi đỏ lên, đôi môi hồng nhuận hơi mở ra, gấp gáp hít thở, tính khí của hắn lúc này cũng bắn ra...
Cho đến khi cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuối cùng toàn bộ bắn vào trong thân thể Tống Minh, Kiều Ân ôm lấy eo Tống Minh, hôn lên cổ cùng bả vai Tống Minh, qua một lúc lâu, mới chậm rãi từ tiểu huyệt mềm mại rút ra tính khí bán cương cứng.
Cậu phải nhẫn nại, nhẫn nại chờ đợi. Đợi khi Tống Minh thực sự đến kì phát tình, cậu muốn hắn cầu xin cậu, muốn cậu ôm hắn...
Một đêm chầm chậm trôi qua, khi mặt trời xuất hiện, thanh niên tóc vàng kim trong phòng mới lưu luyến đứng lên, đi ra khỏi phòng ngủ, đồng thời, cậu còn đứng trước cửa phòng, cẩn thận khóa lại, khôi phục bộ dáng chưa từng có người đi vào.
Trong phòng,trên giường lớn, một thanh niên thân thể thon dài nằm cuộn mình lại, áo sơ mi toàn bộ bị vén lên đến tận cổ, lộ ra cơ ngực rắn chắc cùng đầu v* bị hút đến sưng đỏ, quần đùi rộng thùng thình dưới thân bị tuột xuống phân nửa, lộ ra phần lớn tính khí mềm mềm, mà trên tay hắn, đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c, đang đặt ở một bên...
Toàn bộ căn phòng như có như không mùi hương lạ... có cả khí tức Omega ngọt ngào nồng đậm sắp đến kỳ phát tình trên thân mình mà Tống Minh không ngửi được.
Trong khí tức kia, còn có hai loại tin tức tố Alpha cường thế vây quanh, một mùi nồng hơn, mùi còn lại chính là rất nhanh sẽ tiêu tán.
****
Chuyện là chương này dài quá tui cho con bạn dịch giúp 1 đoạn. Khổ nỗi là nó chưa dịch tiểu thuyết bao h xong tui lại nhờ nó dịch đoạn 18+, đến lúc xem thành quả của nó mà cười ngoác hết cả mồm các cô ạ🤣🤣🤣
Đây chính là thành quả của nó🤣