Edit: Khoai Lang
Kiều Ân ngây ngẩn cả người, động tác hạ thân cũng chậm lại.
".? Kiều, Ân!"
Tống Minh nước mắt lưng tròng lúc này mới lấy lại tinh thần, nhìn mảnh vải dưới đất, mẹ đản!
Cái áo này là sản phẩm số lượng có hạn, hắn đoạt thật lâu mới mua được! Nghĩ nghĩ, hắn liền đau lòng cắn môi đưa tay đã đánh cái tên bại gia kia.
(_ Ơ, tưởng chương trước đây là áo của Kiều Ân mà???_?? Khoai thấy hoang mang_)
Kiều Ân nhìn cái áo, trên mặt lộ ra biểu tình kinh ngạc, thấy Tống Minh muốn đánh cậu, lập tức căng cơ ngực rắn chắc lên, làm ra bộ dạng thấy chết không sờn, người muốn đánh liền đánh đi.
Tống Minh này mới phát hiện Kiều Ân đang bán lõa thể, da thịt trắng sáng quả thực chói mắt, cổ thon dài lại cường tráng, dưới cổ là xương quai xanh gợi cảm, cùng hai khối cơ ngực căng chặt, ngay sau đó, là cơ bụng cùng...
Hắn không biết tiểu huynh đệ khi nào lại đứng thẳng, chảy nước trên cơ bụng Kiều Ân...
Nhìn đến một màn dâʍ đãиɠ này, mặt Tống Minh nháy mắt biến đỏ bừng, không biết nên đánh chính mình không có tiền đồ hay là nên đánh Kiều Ân.
Kiều Ân phát hiện Tống Minh im lặng chỉ biết cúi đầu nhìn địa phương hai người liền kề. Cậu ôm thật chặt thắt lưng Tống Minh, vung tay đem mấy mảnh vải còn sót trên người Tống Minh kéo xuống, hạ thân cũng thừa cơ bắt đầu tiếp tục tăng tốc hướng về phía trước đỉnh lộng.
"Ân a... Kiều... Ân... Chậm...lại"
Tống Minh bị Kiều Ân rất nhanh đâm xuyên nói đều không nói được, hai tay muốn đánh Kiều Ân cũng vô lực đặt lên ngực cậu, cơ ngực Kiều Ân có xúc cảm giống y tưởng tượng của hắn, vừa cứng vừa đàn hồi, khiến hắn khống chế không được muốn xoa bóp.
Tính khí phía dưới cũng theo động tác Kiều Ân ma xát lên vùng bụng, mang đến một trận kɧoáı ©ảʍ, không từ ngữ nào có thể diễn tả.
Kiều Ân cũng thấy được, khi cậu dùng lực hướng thẳng về phía trước đâm tới, Tống Minh cũng chỉ cau mày, ánh mắt che kín hơi nước, cắn cắn môi, trên mặt cũng sẽ lộ ra biểu tình mê say. Mặc kệ muốn nói cái gì đều sẽ bị cậu thao nói không ra lời, cũng bỏ qua sự cố cậu phá hư y phục của hắn.
Hạ thân Kiều Ân mạnh mẽ đỉnh lộng, một tay nắm thắt lưng Tống Minh, một tay giúp đỡ phía dưới Tống Minh, cúi đầu hung hăng hôn lên đôi môi còn muốn mở ra nói chuyện.
Tay Tống Minh đặt ở trước ngực Kiều Ân cũng không kìm lòng nổi vòng lên cổ cậu, bắt đầu hôn trả lại.
đầu v* đã dựng thẳng dán vào vòm ngực rắn chắc ma xát, một trận kɧoáı ©ảʍ ập đến, ngay cả tiểu Tống Minh ngẩng cao đầu cũng tại bụng Kiều Ân cọ cọ, khiến cả người đều rêи ɾỉ thoải mái.
Độ ấm trong không khí càng ngày càng cao, cả hai người đều đổ mồ hôi hiện tại ai cũng không nguyện ý dừng lại, chính là ôm hôn kịch liệt.
Kiều Ân nhiệt tình mυ'ŧ đầu lưỡi Tống Minh, hạ thân thì hướng về phía trước hung hăng thao lộng tiểu huyệt càng ngày càng mềm.
Sô pha nhà Tống Minh đàn hồi vô cùng tốt, mỗi lần Kiều Ân hướng về phía trước đỉnh, cũng không phí sức lực quá lớn, ghế sô pha sẽ trực tiếp làm thắt lưng Kiều Ân nhẹ nhàng động động, lên xuống càng thêm dễ dàng để tiến công.
Huyệt động Tống Minh ngâm trong tϊиɧ ɖϊ©h͙ Kiều Ân bắn lúc trước, toàn bộ co rút lại càng thêm thấp hoạt. Mỗi lần Kiều Ân trừu sáp, đều sẽ đem dâʍ ɖị©ɧ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong mang ra ngoài, toàn bộ đều dây tại lông mao cùng quần Kiều Ân.
Tống Minh bị thao cực kỳ thoải mái, thậm chí thoải mái truyền đến nơi tiểu phùng bí ẩn kia, bị cự vật Kiều Ân ma xát thao lộng tiểu phùng cũng chậm rãi, một cỗ d*m thủy trào ra.
TruyenHD
Cùng Kiều Ân hôn, Tống Minh ở trong lòng phỉ nhổ chính mình, vì cái gì hắn lại dâʍ đãиɠ như vậy, khoang sinh sản cũng chưa bị thao đến liền tự nguyện mở...
Nếu như Kiều Ân phát hiện khoang sinh sản của hắn đã mở, bị thao vào đó hắn nhất định sẽ chết mất!
Vì không muốn Kiều Ân phát hiện, Tống Minh giờ phút này chỉ biết phối hợp với cậu, không chỉ có đáp lại nụ hôn với Kiều Ân, ngay cả mông cũng dâʍ đãиɠ trước sau lay động.
Kiều Ân rút ra một ít hắn liền lập tức ngồi lên, khi hướng lêи đỉиɦ hắn liền hơi nâng mông gắt gao kẹp chặt tính khí thô to.
Kiều Ân đã bắn một lần, căn bản không nghĩ vừa mới bắt đầu đã bị Tống Minh phối hợp động tác lấy lòng, cậu kích động hôn khóe miệng hắn, lưu lại một sợi chỉ bạc ướt sũng, hôn nhẹ lên hầu kết đang lăn lộn, lưu lại một lại một cái ấn ký hồng hồng, hạ thân càng dùng sức trừu sáp.
Tống Minh chuyên tâm lắc mông theo tiết tấu của Kiều Ân, căn bản không ý thức được Kiều Ân ở trên người hắn lưu lại ấn ký.
Cứ như vậy thao năm sáu trăm lần, gần một giờ, thắt lưng Tống Minh vừa mềm vừa đau, chân cũng mỏi, nhưng Kiều Ân dường như không biết mệt, vẫn nhiệt tình miệt mài trên người hắn.
"Ân... A... Kiều Ân... Ngươi muốn đem ta làm... đến chết... sao? A..."
Tống Minh khổ sở cau mày, nước mắt tràn ra theo hai má chảy xuống, hắn giương môi thở, ngón tay ôm bả vai Kiều Ân không khỏi dùng sức, trên đó liền lưu lại vài vệt cào.
Kiều Ân buông tha xương quai xanh đã bị cậu khắc đầy dấu hồng ngân, ngẩng đầu, con ngươi màu lam đã hoàn toàn biến thành màu thâm lam.
Cậu hôn hôn Tống Minh, nhu nhu thắt lưng hắn, biết thắt lưng hắn khả năng bị đau, vì thế ôm lấy Tống Minh chuẩn bị thay đổi tư thế.
Cậu vốn định rút tính khí ra, nhưng lại không muốn làm tϊиɧ ɖϊ©h͙ thoát ra ngoài, cậu muốn đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ toàn bộ ở lại bụng Tống Minh, tốt nhất là để Tống Minh sinh cho cậu một hai tiểu bảo bảo.
Tuy rằng không có bắn vào tử ©υиɠ, xác suất làm Tống Minh mang thai thấp, nhưng Kiều Ân vẫn cố chấp không muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình thoát ra.
Kiều Ân nghĩ nghĩ, ôm lấy hai chân Tống Minh mềm nhũn không có khí lực, trực tiếp ôm Tống Minh chống lên cự vật của cậu.
"A a a..." Tống Minh cảm nhận được cự vật Kiều Ân ở trong bụng hắn xoay một vòng, bụng vừa chua xót vừa đau, huyệt sau cũng bị ma xát đến đỏ ửng, kɧoáı ©ảʍ liên tiếp đến làm toàn thân hắn vô thức run rẩy.
Kiều Ân cũng không tốt lắm, vừa thích vừa đau, bởi vì dạng này đối với Tống Minh quá mức kí©ɧ ŧɧí©ɧ, làm huyệt động mềm mại phía sau cực kỳ chật hẹp, kẹp cậu đến đau, đau qua đi lại yêu thích không nguôi.
Kiều Ân ôm Tống Minh đưa lưng về phía cậu, hai người trực tiếp nằm xuống sô pha.
Sô pha chỉ có thể chứa một người, Kiều Ân cùng Tống Minh đều nghiêng thân mình mới miễn cưỡng an ổn.
Kiều Ân đưa tay nâng lên một chân Tống Minh lên, lại bắt đầu một trước một sau tiến công mạnh mẽ.
Cậu hiện tại căn bản không dừng được, giống như bị nghiện, chỉ muốn đâm vào tiểu huyệt Tống Minh không ngừng trừu sáp, thậm chí đều quên tìm khoang sinh sản để đi vào, dấu hiệu Tống Minh.
Trên sô pha, Tống Minh trừ bỏ vô lực rêи ɾỉ rơi lệ, luôn cảm giác hạ thân bị Kiều Ân kịch liệt đỉnh lộng, hắn muốn ngã xuống, phía sau không khỏi càng kẹp chặt hơn, cũng cảm giác được Kiều Ân run rẩy động một cái, sau đó trở nên càng cứng rắn càng thô hơn...
"Ân... Ô... Như thế nào... Lại biến thô... Bụng hảo trướng... Hảo toang..." Tống Minh đặt tay lên bụng, nhu nhu bụng nơi nhìn rõ ràng hình dạng cự vật phập phồng.
Kiều Ân dừng một chút, crm.giác khi Tống Minh xoa bụng, tựa như cách một tầng thịt mỏng nhu lộng cự vật của cậu, hơn nữa tiểu huyệt co rụt lại co rụt mang theo cậu, làm Kiều Ân bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ ẩn ẩn có cảm giác muốn thành kết.
Cậu nghĩ đến Tống Minh lúc trước nói quá nhanh, vì thế liền nhẫn nhịn chuẩn bị từ từ sẽ đến, thuận tiện tìm khoang sinh sản thao tiến vào, dấu hiệu hắn. Trước làm rất thư thái làm cậu đều quên tìm nơi này.
Vì thế Kiều Ân giúp đỡ Tống Minh nâng một chân lên, chuẩn bị đem tính khí rút ra chút, chậm rãi "chín nông một sâu" trừu sáp. Nhưng cậu mới vừa hơi chút rút ra, Tống Minh liền nâng mông lên.
"Kiều Ân... Dùng sức... Không cần rút ra đi... Dùng sức làm ta...Ahh..."
Tống Minh bị làm đến thất thần, nhưng còn nhớ rõ việc khoang sinh sản đã mở, nhận thấy Kiều Ân muốn rút ra, liền không quan tâm dán lên, ngoài miệng cũng nói ra lời dâʍ đãиɠ.
Kiều Ân nghe Tống Minh vừa nói vừa hành động, lập tức nhịn không được lần thứ hai đi vào, thao chết Tống Minh.
Nhưng trong lòng cậu chủ yếu vẫn là nhớ thương khoang sinh sản khang, lại cảm thấy thời gian này Tống Minh còn tương đối thanh tỉnh, như thế nào có khả năng để cậu dùng lực làm...
Vì thế ôm thắt lưng Tống Minh không để hắn ngã xuống, một tay nâng cao chân Tống Minh, bắt đầu đem cự vật từ từ rút ra...
Quả nhiên phát hiện phía sau điểm G của Tống Minh, tiểu phùng thô ráp bí ẩn đã mở ra một chút.
Kiều Ân phi thường kích động, cậu động tình liếʍ vành tai đỏ rực của Tống Minh, giọng nói khàn khàn dán bên tai hắn thì thầm.
"Minh, ngươi hảo hư ah... Khoang sinh sản đều đã mở, còn không cho ta đi vào? Ngươi chẳng lẽ không biết, trong kỳ động dục, ta căn bản không thao nơi này, ngươi sẽ không đình chỉ động dục... Sẽ vẫn luôn cầu ta thao ngươi..."
Kiều Ân vừa nói, vừa dùng qυყ đầυ to lớn bắt đầu ma xát cái địa phương kia.
"A...ah" Tống Minh không chịu nổi rên một tiếng, tiểu huyệt bị Kiều Ân không ngừng ma xát nơi kia liền phun ra một cỗ d*m thủy nóng bỏng. Tống Minh biết Kiều Ân đã phát hiện, vì thế bắt đầu giãy dụa, ngữ khí cũng mang theo thất kinh cùng khẩn cầu.
"A... Ân... Kiều Ân, không nên đυ.ng nơi đó,.... được không....., nơi đó...ah..thật là khó chịu..."
Kiều Ân lập tức cự tuyệt.
"Không cần, ta không chạm nơi này, ngươi mới khó chịu... Yên tâm đi, Minh, mở ra để ta đi vào dấu hiệu ngươi, ngươi sẽ thích đến không ngừng được..."
Tống Minh cảm giác rõ ràng khoang sinh sản bị Kiều Ân ma sát mà càng mở rộng, hắn hoảng sợ trừng to mắt, cả người đều run rẩy, bị ma xát sinh ra kɧoáı ©ảʍ.
"Ân...hừ... Không... Kiều Ân... Van cầu ngươi...Ah.... Không cần..."
"Minh, mở ra nơi này, để ta mau đi vào..."
Kiều Ân căn bản không nghe Tống Minh nói, chỉ cần tiến vào nơi này, sau khi thành kết cùng bắn tinh, cậu có thể dấu hiệu Tống Minh, Tống Minh sẽ chỉ thuộc cậu.
Hơn nữa đến cuối cùng, Tống Minh còn có khả năng mang thai, sinh ra đứa nhỏ của hai người...
Kiều Ân nghĩ nghĩ liền quyết tâm, đem Tống Minh khóc thảm đều để sau đầu, bắt đầu dùng sức đâm vào nơi kia.
Cậu không ngừng cố gắng, cũng đã khiến tiểu phùng càng ngày càng mở rộng... Kiều Ân thao vào, lập tức cảm giác được nội âm chặt chẽ nóng bỏng bao vây, qυყ đầυ mẫn cảm thượng bị phun lên một cỗ d*m thủy, làm cậu muốn thàng kết luôn.
Nội âm so với dũng đạo càng thêm chặt chẽ càng thêm thấp hoạt, dù sao d*m thủy đại bộ phận đều từ nơi này phân bố đi ra ngoài, nhưng khoang sinh sản quá mức nhỏ hẹp, kẹp Kiều Ân nửa bước khó đi, cậu nghe được Tống Minh chịu không nổi khóc.
"A a a..... Đau quá... Ô ô... Kiều Ân... Rút ra.... Rút ra đi được không...!!?__!_"
Nội âm che kín vô số dây thần kinh mẫn cảm bị qυყ đầυ thô to thao mở, Tống Minh cảm nhận được bụng hắn đau quá, da đầu run lên vì đau, dây thần kinh cảm giác như bị đóng băng.
Kiều Ân nhìn bộ dạng Tống Minh thảm hại liền có chút đau lòng, cậu bị kẹp chặt cũng vừa đau vừa thích, trên trán cũng bạo khởi gân xanh, nhưng cậu còn phải trấn an Tống Minh.
Sớm muộn gì đều phải chạm nơi này để dấu hiệu Tống Minh, vì thế cậu kiên định chậm rãi đem tính khí hướng vào trong tiếp tục đi vào.
Cự vật Kiều Ân rất thô rất dài, cũng may mắn khoang sinh sản đã phân bố rất nhiều dâʍ ɖị©ɧ, mới không đem nội âm nhỏ hẹp bị nứt vỡ.
Cứ như vậy thong thả sáp nhập một nửa, Kiều Ân động nhẹ vài cái, nhìn Tống Minh không còn kêu đau, nội âm mềm mại đã bắt đầu thích ứng tính khí của cậu.
Chậm rãi chuyển động mấy chục lần, tiếng khóc của Tống Minh cũng nhỏ dần, trong tiếng khóc mỏng manh nức nở có một chút rêи ɾỉ mị người.
Kiều Ân nhẫn đến phi thường thống khổ, mồ hôi rơi xuống, nghe tiếng Tống Minh rêи ɾỉ, cậu biết Tống Minh đã không còn khó chịu, vì thế bắt đầu mạnh mẽ trừu sáp, đem cự vật thô lớn đi vào.
Nội âm tuy rằng nhỏ hẹp, nhưng bên trong nóng bỏng vô cùng, vách tường đầy mị thịt non, cự vật Kiều Ân giống như bị vô số cái miệng nhỏ cắn, khi cậu trừu sáp, mị thịt đều theo cự vật kéo ra.
"Ân... Hảo tốt... Minh... Bên trong ngươi hảo chặt... Thật thoải mái... Giống như có vô số cái miệng nhỏ hút ta..."
Nội âm truyền đến kɧoáı ©ảʍ gấp hai dũng đạo, Kiều Ân bị kẹp lập tức sẽ thành kết bắn ra, nhưng cậu còn không có thao đến tử ©υиɠ Tống Minh.
Cậu nhịn xuống cảm giác muốn thành kết, ra sức đem cự vật thô lớn cắm vào bên trong nội âm.
Mà Tống Minh cũng khóc kêu rêи ɾỉ, "Hảo toang... Hảo thích... Trong bụng thật kỳ quái... Ô ô... Cũng bị thao phá hủy...ah"
Kiều Ân nghiêng mặt hôn lên vành tai Tống Minh an ủi, hạ thân như trước lại dùng sức, rốt cục dưới sự cố gắng không ngừng của Kiều Ân, qυყ đầυ đυ.ng phải một khối bóng loáng, liền một lần so một lần dùng nhiều sức hơn đỉnh vào.
"A a a... Không nên đυ.ng nơi đó,....muốn phá hủy... Thật kỳ quái... Bụng cũng bị đâm xuyên rồi... Ô ô ô... Kiều Ân, Ah... Không cần...ha"
Tống Minh bị thao đến cả người mẫn cảm, cả người đều giật giật, hắn giương đôi mắt vô thần cùng môi đỏ bừng, nước mắt cùng nước miếng không ngừng chảy ra.
Địa phương kia chặt chẽ vô cùng, làm Kiều Ân đỏ mắt nắm chặt hông Tống Minh, luôn hướng nơi bóng loáng đâm đâm, thao lộng hơn mười cái, rốt cục cảm giác được nó buông lỏng, phun ra dâʍ ɖị©ɧ, đem dương v*t Kiều Ân trướng thêm một vòng, rốt cục đem tử ©υиɠ Tống Minh mở ra.
Qυყ đầυ hoàn toàn thao nhập vào trong, cả phần thân cự vật cũng hung hăng thao vào nội âm, hai viên trứng lớn dán chặt vào cửa huyệt khẩu Tống Minh.
"A ah a..." Vô pháp thừa nhận kɧoáı ©ảʍ, Tống Minh chỉ có thể thét chói tai, "Kiều Ân... Thật đáng sợ... Van cầu ngươi... Mau đưa qυყ đầυ rút ra đi....ah....!!"
Kiều Ân mắt đỏ bừng, qυყ đầυ cực đại bị kẹp chặt trong khoang sinh sản, tính khí bị huyệt khẩu gắt gao hút vào, nháy mắt thành kết.
"A a a! Đau quá! Ô ô..." Tống Minh khóc, Kiều Ân thành kết làm hắn có loại cảm giác bị xé rách.
"Mau rút ra đi! Ô ô ô... Đau quá! Thật là khó chịu... Muốn phá hủy!....Ta bị hủy mất!!!_!"
Kiều Ân thanh âm khàn khàn lại kích động, "Minh, ta đi vào rồi, tiến vào tử ©υиɠ của ngươi rồi, ngươi cảm giác được chưa?"
Kiều Ân động hạ thân liều mạng trừu sáp khoang sinh sản tràn ngập d*m thủy, quả thực muốn đem tiểu tử ©υиɠ kia đâm xuyên rồi.
Tống Minh thét chói tai, đây là chất xúc tác tốt nhất, Kiều Ân rốt cục thao vào nơi này, lần lượt trừu sáp đỉnh lộng, kích động giống như là muốn hai khối trứng đản đều đi vào.
Mà trong quá trình, tử ©υиɠ nhỏ hẹp hút chặt qυყ đầυ, cự vật cũng đem bụng Tống Minh phá hư.
"A a a a! Muốn phá hư... Bụng cũng bị phá..ah...." Tống Minh quả thực vừa đau lại vừa thích, cảm giác bụng muốn bị phá hỏng.
"Kiều Ân! Mau, mau dừng lại..! Bụng của ta cũng bị ngươi phá xuyên rồi... Nơi đó là cái gì! Thật đáng sợ! Thật kỳ quái!"
Tống Minh khóc hô lung tung nhu lộng bụng, thở không ra hơi, trông cực kỳ đáng thương.
"Minh, không cần sợ hãi, nơi này là cổ tử ©υиɠ của ngươi, nó hút ta thật chặt, không cho ta rút ra... Để ta đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ rút vào đi_!!!"
Nói xong, Kiều Ân hung hăng đâm xuyên.
Tống Minh bị cự vật làm khóc thảm, một tay đặt lên bụng đang phập phồng, tay kia thì đều đem cánh tay Kiều Ân cào loạn.
Kiều Ân cũng bị Tống Minh kẹp không nhịn được nữa, cậu kiên trì tại bên trong ấm áp trừu sáp hơn mười lần, trong tử ©υиɠ phun ra cỗ dâʍ ɖị©ɧ. Sau đó đầu óc nóng lên, động thêm vài cái, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm nóng bỏng phun ra, một giọt không lọt ra ngoài, toàn bộ phun ra vào trong tử ©υиɠ Tống Minh!
"Ta yêu ngươi Minh! Ngươi là của ta!" Kiều Ân ôm Tống Minh, gào thét bên tai Tống Minh.
"Ah... Ô ô... Hảo nóng...! Bụng thật là khó chịu... Hảo thích..."
Tính khí Tống Minh đã sớm bắn lên hai người, hiện tại cao trào hắn chỉ biết rêи ɾỉ, cả người đều kịch liệt run lẩy bẩy.
Toàn thân hai người đều là mồ hôi, Kiều Ân ôn nhu hôn lên khóe mắt Tống Minh, hạ thân còn đang bắn tinh.
Cậu cúi đầu chạm vào tuyến thể Tống Minh, cuối cùng vươn ra răng nanh hung hăng cắn lên, đem tin tức tố Alpha tiêm nhiễm vào!
Tống Minh hét lên một tiếng, cả người đều hư thoát mềm nhũn, chính là trong miệng còn khóc nức nở, nước mắt không ngừng chảy, tính khí cũng giống phun ra bạch trọc.
Thành kết cùng bắn tinh hết tận 15 phút, Kiều Ân còn lo lắng đem tuyến thể Tống đều cắn nhiều lần, tiêm vào đầy tin tức tố của mình, rồi mới thu hồi răng nanh, liếʍ vết máu xung quanh, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn ôm lấy Tống Minh.
Ánh mắt của cậu quyến luyến lại điên cuồng, thâm tình hôn nước mắt còn vương khóe mắt Tống Minh.
"Minh... Cuối cùng ngươi cũng là của ta... Ta yêu ngươi..."
>> Hết chương 24