Đại hải mênh mông vô bờ.
Trên mặt biển, Tịch Ca cùng Rhein đang cưỡi một con cá mập.
Bọn họ gặp con cá lớn này trong khi đang đi từ đáy biển lên mặt biển, mới đầu còn xông về phía họ với bộ mặt hung thần ác sát và hàm răng dữ tợn, Tịch Ca liếc mắt một cái liền ngắm trúng tấm lưng trơn nhẵn của nó.
Sau vài giây vận lộn, kẻ thức thời mới trang tuấn kiệt, đối với cá cũng không ngoại lệ.
Cá mập ủy khuất trở thành vật cưỡi, cõng hai người trên lưng, theo chỉ dẫn của dòng nước rời khỏi địa bàn của mình, bơi về phía trước.
Rhein ngồi trên người người cá mập, Tịch Ca nằm trên người cá mập.
Ánh mặt trời vừa phải, ấm áp dào dạt.
Sau khi Tây Chúa tể tử vong, thế giới Hắc Ám còn lại ba Thân Vương.
Ba vị Thân Vương này chiếm lĩnh phần còn lại của thế giới. Trước khi cuộc chiến nổ ra, Rhein nhanh chóng nói cho Tịch Ca những gì mình biết về ba người này.
Giọng nói cậu chậm rãi, mang theo cảm giác rất uyên bác: “Trong số ba Thân Vương còn lại, có một người là nữ, đó là một người phụ nữ cực kỳ diễm lệ, lãnh địa nằm ở phía Đông, cô ta được xưng là Đông Chúa tể, nhưng so với danh hào nồng đậm mùi vị Thân Vương, cô ta thích người khác gọi mình là nữ hoàng Scarlet hơn. Cũng giống mấy vị Thân Vương khác, năng lực của cô ta là một ẩn số. Nhưng bên cạnh cô ta thường xuyên có sinh vật địa ngục xuất hiện, nên có người phỏng đoán, dị năng của cô ta liên quan đến địa ngục.”
“Hai người Nam Bắc còn lại thì sao?” Tịch Ca miễn cưỡng xoay người, hỏi.
“Bắc Chúa tể…” Rhein suy tư một khắc, “Bắc Chúa tể có chút đặc biệt, đêm hôm đó, bốn vị Thân Vương đều xuất hiện tại lâu đài của ta, dáng vẻ ba vị còn lại đến nay ta vẫn nhớ rất rõ, nhưng ta lại không thấy rõ Thân Vương phía Bắc trông thế nào, dựa vào điểm này, có thể hắn ta ẩn chứa lực lượng ma thuật nào đó.”
“Về phần Nam Chúa Tể.” Rhein còn nói, “Thân Vương này cũng rất thần kỳ.”
“Thần kỳ chỗ nào?” Tịch Ca hỏi.
Rhein trầm ngâm nói: “Hắn nhìn qua có vẻ dễ gần, hay xuất hiện trước mặt mọi người hơn ba vị khác, dị năng của hắn là rõ ràng nhất trong bốn Thân Vương. Dị năng của hắn là thao túng lửa…”
Trong lúc nói chuyện, trên mặt biển rộng lớn, một con thuyền khổng lồ từ xa đi đến gần.
Thủy thủ đứng ở bong tàu ngơ ngác nhìn Tịch Ca và Rhein nổi trên mặt biển, còn có con cá mập lớn lúc ẩn lúc hiện bên dưới bọn họ.
Hai bên lướt qua nhau, hiện trường bỗng trở nên ngột ngạt.
Đang trong lúc hít thở không thông, Tịch Ca chợt giơ tay lên, vẫy vẫy những người trên tàu: “Thời tiết hôm nay không tệ nhỉ.”
Lúc hắn vẫy tay, cá mập vừa lúc bơi mệt, đong đưa thân thể dùng sức nhảy lên, nhảy ra khỏi mặt biển, bay thẳng giữa không trung.
Nước biển bám theo sau nó, trông như vẩy mực.
Tiếng kinh hô truyền đến từ trên tàu, đoàn thủy thủ gần như nín thở: “Trời ạ, trời ạ, thượng đế ơi, các anh cần giúp đỡ không?!”
Rhein lễ phép đáp lại: “Không cần. Thượng đế về Thượng đế, Cain về Cain.”
Cá mập nếu như biết nói chuyện, nó sẽ cho những nhân loại này rõ ràng, ai mới cần được giúp đỡ.
Nhưng xét cho cùng, khác giống loài không thể giao tiếp.
Nó vẫn đáng thương như trước, chở Tịch Ca và Rhein bơi về phía trước mà không có mục đích.
Con tàu bị hai người bỏ lại phía sau, thái dương cũng bị hai người bỏ lại phía sau.
Khi mặt trăng đẩy mặt trời xuống biển, một mình treo leo giữa bầu trời, thì ngay cả biển cả cũng bị họ bỏ lại.
Phía trước, chân trời mờ ảo.
Ở phía chân trời, Tịch Ca và Rhein có thể cảm nhận được nguồn sức mạnh không cùng một hơi thở quen thuộc, phát ra từ phía dưới nền đất.
Đó là nơi diễn ra trận quyết chiến, cũng là nơi cất chứa Nguyên huyết của Rhein.
Ba vị Thân Vương dùng nguyên huyết của Rhein dẫn hai người đến đây, mục đích của bọn họ rất rõ ràng, gϊếŧ Tịch Ca, bắt Rhein, nắm giữ bí mật của Cain trong tay bằng tốc độ nhanh nhất và thao tác ổn định nhất!
Tịch Ca cùng Rhein cũng tương tự, lấy tốc độ nhanh nhất gϊếŧ chết ba Thân Vương, đoạt lại nguyên huyết của Rhein.
Hai phe ăn nhịp với nhau.
Mười ba nghìn mét, nơi gần nhất với địa ngục, song phương chính thức giáp mặt!
Miệng núi lửa, trong nham thạch.
Khe rãnh ngang dọc, huyết trì ở trung tâm.
Máu trong huyết trì đang quay cuồng, hơi thở tanh tưởi tràn ngập không gian dưới lòng đất, bên cạnh mùi máu tanh, Nguyên huyết được bảo vệ trong vật chứa trong suốt cực kỳ bắt mắt.
Hai người nhìn lướt qua huyết trì và Nguyên huyết phía trên huyết trì, rồi lập tức chuyển tầm mắt lên ba người khác có mặt tại hiện trường.
Trước mặt Tịch Ca và Rhein, hai nam một nữ phân ra đứng xung quanh huyết trì.
Người đàn ông bên trái có thân hình cao lớn, nhưng cả thân thể lẫn khuôn mặt của hắn đều chìm trong mơ hồ, không phải sương mù bao phủ, mà là một loại sức mạnh kỳ dị, sức mạnh này tác động đến bất cứ ai nhìn vào hắn, khiến bọn họ không thể thấy rõ gương mặt thật sự của hắn, đó là Bắc Chúa tể.
Người đàn ông thứ hai trái lại rất bình thường, khóe miệng hắn cong cong, khóe mắt cũng cong, chính bởi vì quá bình thường, thành ra khiến người khác cảm thấy có chút bất bình thường.
Cuối cùng là một người phụ nữ, cô ta có gương mặt đầy yêu dã, cực kỳ diễm lệ, giống như lời đồn, ả ta luôn mang theo sinh vật địa ngục bên người. Hiện giờ, một con bọ cạp với đôi mắt bị che kín đang bò giữa những ngón tay của cô ta.
Trước bí mật của Cain, chỉ có Thân Vương mới đủ tư cách đứng ở đây, cuộc chiến giữa những Thân Vương, không cần mấy con kiến tồn tại!
Trong ba vị này Thân Vương này, nữ hoàng Scarlet là người đầu tiên lên tiếng, hướng về Rhein: “Rhein thân mến của ta, cuối cùng ngươi cũng đã trở lại, ngươi không biết chúng ta nhung nhớ ngươi cỡ nào đâu!”
Dứt lời, ả ta lại nhìn Tịch Ca đầy vẻ hứng thú: “Ngươi là Thân Vương tới từ vực sâu ư? Ngươi đã là Thân Vương, chắc hẳn cũng hiểu rõ, đi đến tận đây có bao nhiêu khó khăn, lực lượng của Thân Vương lại cường đại cỡ nào. Hiện giờ, bên chúng ta có ba người, mà các ngươi chỉ có hai. Hai đánh ba, có lẽ ngươi còn cơ hội chiến thắng chúng ta, nhưng khả năng lớn ngươi sẽ phải đánh mất sinh mệnh vĩnh hằng… Thế nào, ngươi có muốn đến với ta, biến 10% khả năng thành công thành 100% không?”
Nụ cười của ả cất chứa mị hoặc, cất chứa lạnh lẽo.
Ả nói: “Chỉ cần ngươi đồng ý, chúng ta có thể chia bí mật của Cain cho ngươi, địa bàn của Orwell cũng sẽ thuộc về ngươi, chúng ta sẽ là bốn Thân Vương hoàn toàn mới.”
“Ăn ngay nói thật, ” Tịch Ca, “Những gì ngươi nói tên Thân Vương kia cũng từng nói rồi, và giờ gã đã chết. Tuy rằng ta có thể thông cảm, bởi vì sống quá lâu nên đa số huyết tộc đều mắc chứng lẩm cẩm và ưa trì hoãn, nhưng… Chúng ta vẫn nên thành thật với nhau, tốc chiến tốc thắng đi, dù sao, một mảnh đất phía Tây nhỏ nhoi, sao hấp dẫn bằng địa bàn của cả bốn vị Thân Vương được?”
Ngoài nữ hoàng Scarlet, Nam Chúa tể không tỏ vẻ gì, Bắc Chúa tể lại giận tím mặt.
Bắc Chúa tể lạnh lùng nói: “Liliane, ngươi vô nghĩa với bọn chúng làm gì, bắt đầu chiến đấu đi, bọn họ mất đi tính mạng, chúng ta chiếm được thứ chúng ta muốn —— “
Nữ hoàng Scarlet cười nói: “Miró, ngươi luôn luôn vội vàng…”
Không đợi nữ hoàng Scarlet nói dứt câu, năng lực của Miró đã trải rộng không gian, trước mắt chợt nhoáng lên, mặt đất biến mất, những tấm gương xuất hiện trong mắt Tịch Ca và Rhein, thân ảnh bọn họ phản chiếu trong gương!
Những mặt gương không ngừng xoay chuyển bốn phía, vây quanh cả không trung lẫn mặt đất.
Miró sau khi dùng dị năng thiên phú liền biến mất, chỉ còn nữ hoàng Scarlet và Nam Chúa tể mặt đối mặt với Tịch Ca và Rhein.
Tịch Ca là người thứ hai ra tay!
Hắn đã từng nếm thử lĩnh vực không gian cùng loại trong trận chiến mới đây.
Từ kinh nghiệm lần trước, hắn không chút do dự trải rộng năng lực thời gian ra khắp không gian, đồng thời thay đổi thời gian!
Một chiếc đồng hồ quả quýt hình mặt gương xuất hiện trên không trung, sau vài tiếng “tích tắc” cuối cùng, kim đồng hồ liền đảo ngược.
Nhưng đúng lúc này, mặt gương liền tản ra ánh sáng mênh mông, sau đó, kim đồng hồ không còn đảo ngược thời gian của Bắc Chúa tể nữa, mà là thời gian của Tịch Ca!
Dị năng thiên phú của Bắc Chúa tể:
Không gian gương, có thể gắn gương vào mọi vật thể, lực lượng đánh trúng gương sẽ bị mặt gương bắn ngược lại toàn bộ!
Tình huống xảy ra đột ngột, Tịch Ca trở tay không kịp.
Hai Thân Vương khác sẽ không sững sờ giống Tịch Ca.
Ba người quen biết đã lâu, ăn ý đến lạ thường.
Nữ hoàng Scarlet mỉm cười kiều mỵ, ả ta đặt gót giày lên một mặt gương, vẽ một vòng tròn lớn, theo từng động tác của ả, bóng tối bắt đầu tràn vào vòng tròn, rồi bao trùm toàn bộ mặt gương.
Âm thanh từ vực sâu truyền từ trong vòng tròn, đúng như thế giới Hắc Ám phỏng đoán, dị năng của nữ hoàng Scarlet liên quan mật thiết với địa ngục, lối vào này nối thẳng đến địa ngục!
Sau khi mở ra lối vào địa ngục, động tác của nữ hoàng Scarlet vẫn không dừng lại, ả ta lấy một cái chai nhỏ từ trong túi áo ra, trong cái chai này là máu Công tước.
Ả ném vào vòng tròn đen.
“Ầm” một tiếng.
Lúc này, từ lối vào địa ngục không còn truyền đến âm thanh hung ác nữa, sinh vật địa ngục gớm ghiếc cuồn cuộn chui ra khỏi vòng tròn đen, dưới sự chỉ huy của nữ hoàng Scarlet, đại quân tới từ địa ngục hướng thẳng phía trước!
Dị năng thiên phú của nữ hoàng Scarlet:
Vẽ một cái vòng đen nối thẳng tới địa ngục. Địa ngục chủ trương trao đổi đồng giá, muốn lấy loại sức mạnh nào từ địa ngục thì phải đưa cho chúng sức mạnh tương đương.
Rhein cũng động thủ cùng lúc!
Trận chiến lần trước, cậu không thể tìm thấy nguồn nước trong không gian hắc ám, nhưng cuộc chiến này, cậu dễ dàng tìm được phân tử nước trong không gian.
Cậu thao túng phân tử nước, phân tử tụ tập, bức màn nước xuất hiện.
Một bức màn nước vây xung quanh cậu và Tịch Ca, thành một kết giới vững chắc bảo vệ bọn họ!
Nam Chúa tể là người cuối cùng động thủ.
Dị năng của hắn đơn giản nhất, vừa hay trái ngược của Rhein.
Ngọn lửa xuất hiện trong không khí, đun nóng màn nước mà Rhein chế tạo.
Dị năng thiên phú của Nam Chúa tể:
Ngọn lửa hủy diệt tất cả!
Thiên phú của năm người bày ra có trước có sau, nhưng từ hiện trường, tất cả chỉ diễn ra trong chớp mắt.
Sau khi Tịch Ca sử dụng năng lực thời gian, lập tức cảm thấy thời gian trên người mình đang lùi lại, thời gian lùi lại, tất nhiên lực lượng cũng lùi theo.
Bắc Chúa tể Miró phát ra tiếng cười càn rỡ.
Hắn nấp sau tấm gương, giọng nói của hắn cũng vang lên trong mỗi một mặt gương: “Trên thế giới không có lực lượng phá vỡ được mặt gương của ta! Cho dù ngươi có bao nhiêu dị năng, nó đều sẽ bị phản ngược lên ngươi!” Hắn lớn tiếng hét lớn, “Chuẩn bị nghênh đón tử vong đi!”
Mặt kính trông có vẻ khó giải, nhưng Tịch Ca vẫn không thu hồi lực lượng, hắn hô to một tiếng: “Rhein!”
Hắn không nói cụ thể, nhưng tiếng hô này đã làm Rhein rõ ràng ý tứ của đối phương.
Rhein một mình chặn lại công kích của ba Thân Vương.
Càng ngày càng nhiều dòng nước tụ tập quanh hai người, cho dù là ngọn lửa hay ác ma địa ngục, đều bị dòng nước quấn chặt, không thể đột phá.
Cùng thời gian, Tịch Ca tận lực đặt hết mọi năng lượng lên đồng hồ quả quýt mặt gương!
Năng lượng máu có hiệu lực ngay lập tức, đồng hồ quả quýt chuyển động điên cuồng.
Sức mạnh của Tịch Ca tụt xuống nhanh chóng mặt, từ Thân Vương xuống Công tước, từ Công tước té thẳng xuống Bá tước, lại từ Bá tước về thẳng người thường.
Tất cả chỉ diễn ra trong chớp mắt.
Miró kinh ngạc cười rộ lên: “Chuyện gì đây? Sao cấp bậc của ngươi lại rụng nhanh như thế? Đến tột cùng ngươi mất bao lâu để thăng cấp Thân Vương, sao ngươi lại —— “
Ban đầu nghe giọng điệu của hắn còn tràn ngập vẻ chế nhạo, nhưng tươi cười hả hê khi người gặp họa lại chỉ duy trì không đến một giây.
Âm thanh của Miró dần run rẩy.
Sau khi thời gian điên cuồng chuyển động biến Tịch Ca trở thành người thường, lại không thấy biến hóa gì trên người Tịch Ca nữa.
Tịch Ca dường như chỉ còn một búng máu, nhưng búng máu này này lại không thể phun ra.
Nhưng năng lượng hắn rót vào đồng hồ quả quýt vẫn chưa cạn kiệt, còn đang đẩy đồng hồ quả quýt xoay ngược đoạn đường dài.
Cứ lùi lại như vậy, Miró dần dần không chịu đựng nổi.
Trước khi mặt gương phản xạ lại lực lượng, tất phải thừa nhận lực lượng đó trước.
Khi lực lượng đạt tới giới hạn của mặt gương, đương nhiên mặt gương sẽ vỡ nát.
Năng lượng trong máu tứ đại Thân Vương có thể bằng nhau, nhưng dị năng lại không đồng nhất.
Mà lực lượng của Thân Vương có giới hạn, Tịch Ca đã lĩnh hội được điều này trong trận chiến lần trước!
Đột nhiên có tiếng “răng rắc”!
Một vết nứt xuất hiện trên mặt gương.
Miró phẫn nộ hét lên: “Không, tên khốn kiếp đập vỡ —— “
Hắn la lên với hai Thân Vương còn lại: “Rốt cuộc các ngươi đang làm gì, mãi mà hai ngươi vẫn không giải quyết được Rhein ư? Bỏ qua Rhein đi, nhắm vào lực lượng của người còn lại, nhanh, nhanh!!!”
Giọng nói của Miró xen lẫn sự sợ hãi, nhưng cho dù là nữ hoàng Scarlet hay Nam Chúa tể, bọn họ đều giữ nguyên tiết tấu, không nhanh không chậm đột phá lá chắn nước của Rhein.
Dù sao, khi một Thân Vương phòng thủ toàn lực, quá trình đột phá chậm hơn một chút cũng là chuyện thường tình.
Giờ phút này, không chỉ Rhein và Tịch Ca phát giác, ngay cả Miró cũng bừng tỉnh.
Âm thanh của hắn không còn là xen lẫn sợ hãi nữa, mà là tràn ngập sợ hãi: “Hai người các ngươi… Hai người các ngươi muốn làm gì…”
Con bọ cạp bò trên cổ nữ hoàng Scarlet, nữ hoàng Scarlet mỉm cười thản nhiên: “Miró, ngươi cũng có lúc ngây thơ vậy sao? Còn hỏi bọn ta muốn làm gì, ba người chia cắt bí mật đương nhiên không bằng hai người rồi. Ba người phân chia lãnh địa của Orwell sao hấp dẫn bằng để ta và Flame mỗi người một nửa thế giới, ngươi cảm thấy thế nào?”
Nhân vật phản diện đột nhiên nội chiến.
Tịch Ca rất muốn mỉa mai vài câu cho hợp thời, nhưng lý trí hắn lại mách bảo, giờ phút này mình đang lùi thời gian không có sức chiến đấu, tốt nhất không nên tự tìm đường chết.
Vì thế hắn ngậm miệng, lẳng lặng xem bọn chúng nội chiến.
Thời gian tàn nhẫn quay ngược.
Vết nứt trên mặt gương ngày càng lớn, “Bụp” một tiếng, một tấm gương nổ tung, thế giới bị gương bao trùm đã mất đi một miếng!
Một mảnh gương bị vỡ, Bắc Chúa tể đã để lộ điểm yếu, Tịch Ca cảm thất một tia lực lượng trở về cơ thể. Nhưng hắn vẫn mặt không đổi sắc.
Mà tấm gương này vỡ vụn dường như cũng mang đến áp lực cho Miró.
Hắn điên cuồng hét lên: “Ngươi điên rồi, các ngươi đều điên rồi, bọn chúng đều là Thân Vương, chỉ khi cả ba chúng ta cùng nhau mới nắm chắc được phần thắng, hai người các ngươi đánh hai người bọn chúng, lấy đâu ra tự tin giành chiến thắng!”
Nữ hoàng Scarlet cười duyên đáp: “Ôi, Miró đáng thương của ta, ngươi quên mất năng lực của ta ư? Ngươi cho rằng ta chỉ có thể trao đổivới địa ngục bằng năng lượng thuần túy thôi ư? Cũng đúng, bởi vì ta luôn sử dụng máu của con mồi đã chết trước mặt các ngươi… Nhưng trong địa ngục đều là những con quỷ xảo quyệt và tàn độc, thứ chúng thích nhất, đương nhiên không phải mái tươi lạnh như băng, mà là linh hồn thú vị hoặc một thân thể tươi sống có thể đùa bỡn!”
“Một khi ác ma địa ngục tiếp nhận tế phẩm là ngươi, ngươi đoán xem nó sẽ hưng phấn trả lại cho ta thứ gì? Đương nhiên là một sinh vật địa ngục khác có năng lực tương đương Thân Vương ——không chừng chúng nó cao hứng lên còn phái đến một sinh vật còn lợi hại hơn so với Thân Vương ấy chứ, ngươi nói xem, như vậy sức chiến đấu của ta và ngọn lửa sẽ cao hơn hay thấp hơn?”
Dứt lời, hai Thân Vương đột nhiên thay đổi phương hướng.
Nam Chúa tể vẫn luôn chơi đùa với ngọn lửa nhỏ, đột ngột dấy lên lửa lớn, che khuất cả tầm nhìn của Tịch Ca cùng Rhein.
Nữ hoàng Scarlet tính toán thời gian, lúc ả ta đang gặp rắc rồi thì mặt gương lại liên tục vỡ nát.
Ả bỗng nhiên lướt đến, vươn tay đánh vỡ một mặt gương.
Lúc Miró chế tạo không gian gương, đã cho phép nữ hoàng Scarlet cùng Nam Chúa tể xuyên qua không gian, cũng vì vậy, đã làm bại lộ vị trí của mình cho nữ hoàng Scarlet!
Ả túm cơ thể Miró.
Lập tức sử dụng dị năng thiên phú của mình, mở ra cánh cửa địa ngục, hiến tế Miró!
Miró muốn phản kháng, nhưng tất cả lực lượng của hắn đều đang đối kháng với dị năng thời gian của Tịch Ca, hắn không thể thoát khỏi nữ hoàng Scarlet.
Nữ hoàng Scarlet thành công mở ra cánh cổng địa ngục.
Một cái cổng khủng bố xuất hiện sau lưng Miró.
Trên cánh cổng có vô số bức tượng của ác ma địa ngục, mấy bức tượng này tự do di chuyển trên cửa đá khổng lồ, chúng không ngừng gây gổ, cái thì cụt tay cái thì cụt chân, thậm chí bị vỡ thành mảnh nhỏ, rơi xuống khỏi cánh cổng. Mỗi khi một bức tượng rơi xuống, liền có một tiếng gào thảm thiết vang lên, giống như lời trăng trối cuối cùng của sinh vật địa ngục.
Đứng trước cổng là chó địa ngục ba đầu siêu lớn, nó gầm lên với tất cả những người đang ở hiện trường, phía sau nó, cánh cửa hé ra, một bộ móng vuốt thật lớn dò ra, bắt lấy Miró.
Vị này đường đường là một trong bốn người mạnh nhất thế giới Hắc Ám, thế nhưng đứng trước móng vuốt địa ngục, lại có vẻ nhỏ xinh và bất lực.
Xương cốt của Miró đã biến dạng nghiêm trọng, tiếng kêu thê thảm không chỉ truyền đến từ địa ngục, mà còn từ trong cổ họng hắn. Trong cơn đau đớn, thậm chí hắn còn không đủ sức để duy trì, không gian gương bắt đầu sụp đổ trên diện rộng.
Bao nhiêu năm qua, bốn vị Thân Vương tranh đấu gay gắt rồi lại hợp tác với nhau, thành ra giữa họ luôn duy trì trong một mối quan hệ nguy hiểm và cân bằng. Nhưng cuối cùng, vẫn là người phụ nữ âm độc xảo trá này cao tay hơn một bậc, ả ta đã hiến tế Miró thành công, đạt được lực lượng mà mình cần!
Miró xong đời.
Tịch Ca nhanh chóng đưa ra nhận định.
Hắn thu lại đồng hồ quả quýt giữa không trung, gọi ra thời gian của mình rồi điều chỉnh về ban đầu, điều chỉnh về khoảng thời gian trước khi so chiến với Miró!
Thời gian vô cùng ảo diệu.
Chỉ trong một nhịp thở, năng lượng trở lại lần nữa, sức mạnh siêu việt Thân Vương tràn ngập trong cơ thể Tịch Ca!
Trước cánh cửa địa ngục, không có lực lượng của Tịch Ca kiềm chế, Miró có thể nắm chặt tia sức mạnh cuối cùng!
Cho dù đang bị một ác ma không biết tên nắm chặt, hắn vẫn giãy dụa phát ra tiếng rống giận cuối cùng: “Không, toàn bộ các ngươi phải trả giá —— “
Hắn phá nát không gian gương của mình!
Không gian chia năm xẻ bảy nháy mắt tách bốn người trong không gian ra.
Mặc kệ đó là ai, ta phải phân ba người vào một chỗ, tàn sát đi, đến làm bạn với ta ——
Bàn tay ác ma khổng lồ vươn ra từ cánh cổng, nắm chặt Miró rồi kéo hắn vào địa ngục.
Cánh cổng địa ngục khép lại, dần dần biến mất trong không gian vỡ vụn.
Ngay trước khi nó biến mất hoàn toàn, bỗng có tiếng “ục” từ giữa truyền ra.
Giống như thứ gì đó đang ợ no.