Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 156: Bắt Người

Trong lúc Vương Hạo Thần tập trung quan sát tìm kiếm nhược điểm của Vẫn Thạch Trận, Tiểu Long và Hình Nhân đã cùng với Đồng gia tam đại cường đại đánh ra chân hoả.

Tiểu Long thực lực trong năm người là mạnh nhất, nó một mình ứng phó Đồng Vô Lệ và Đồng Bỉ Kiện không chút khó khăn, nếu không phải kinh nghiệm chiến đấu không đủ, e rằng đã sớm có thể phân ra thắng bại.

Trong khi chiến đấu, Đồng Vô Lệ cơ hồ là gánh chịu phần lớn áp lực, Đồng Bỉ Kiện tu vi chỉ là Nhất Tinh Vũ Linh, thực lực như vậy thậm chí không đủ để gây thương tổn cho Tiểu Long, nhiều lần còn suýt nữa bị đối phương đả thương, may mắn có Đồng Vô Lệ ở một bên nhanh tay tương trợ mới thoát được.

Đồng Thiên Tân còn thảm hơn, bởi vì Hình Nhân chính là lòng ôm ý định cho dù bỏ mạng cũng phải gϊếŧ cho bằng được hắn, vì thế người trước hoàn toàn là bị người sau một đường đánh bẹp, khắp người đều là thương tích, chỉ có thể đau khổ kiên trì, bất cứ lúc nào cũng có thể bại trận.

Hình Nhân trên thân cũng có mấy đạo vết thương, thế nhưng hắn căn bản không để ý đến, chỉ liều mạng công kích Đồng Thiên Tân, thề không gϊếŧ được đối phương sẽ không bỏ qua.

- Tam đệ! Mau cứu ta!

Đấu thêm vài hiệp, Đồng Thiên Tân rốt cuộc không còn chịu nổi, không thể không hướng Đồng Vô Lệ gào thét xin cứu viện.

Đồng Vô Lệ bất đắc dĩ, hắn lúc này ứng phó đã có chút giật gấu vá tai, chỗ nào có sức lực đi giúp người khác?

Thế nhưng là, đại ca của mình lâm nguy, hắn không có khả năng ngồi nhìn, đành phải để cho Đồng Bỉ Kiện xông tới trợ giúp, còn mình ở lại đơn độc ngăn cản Tiểu Long.

Đồng Bỉ Kiện kịp thời cứu viện, đem Hình Nhân ngăn chặn, để cho Đồng Thiên Tân có cơ hội thở dốc, nếu như người trước đến muộn một tí, hắn cái mạng này chỉ sợ không giữ được.

Đồng Thiên Tân trong lòng vô cùng nghẹn khuất, chỉ trong vòng một ngày thời gian, hắn đã suýt chết mấy lần, cái này để cho hắn thân là người đứng đầu một cái gia tộc không gì sánh được khó chịu.

…………

Vương Hạo Thần một mực dùng Thái Dương Chi Mâu quan sát trận pháp, thế nhưng là, bởi vì thực lực của hắn có hạn, muốn tìm ra điểm yếu của Vẫn Thạch Trận là rất khó khăn.

Nếu như hắn tu vi đạt tới Vũ Sư, chỉ cần nhìn một chút liền có thể thấy được trận pháp này khắp nơi là sơ hở, phá trận dễ như trở bàn tay.

- Thật không dễ dàng!

Vương Hạo Thần dùng tay xoa xoa một chút chính mình mỏi nhừ đôi mắt, hao tổn nhiều thời gian như vậy, tuy rằng gặp không ít khó khăn, bất quá hắn cuối cùng vẫn tìm ra được nhược điểm của Vẫn Thạch Trận.

Cái nhược điểm này cũng không rõ ràng, thế nhưng tổng thể so với không có thu hoạch gì vẫn tốt hơn nhiều.

Bất quá, xem như Vương Hạo Thần tìm được nhược điểm của Vẫn Thạch Trận, hắn cũng không có biện pháp làm gì nó, trừ phi là Hình Nhân hoặc Tiểu Long xuất thủ, mới có thể đem trận pháp phá vỡ.

- Tiểu Long! Không muốn dây dưa với bọn hắn!

Vương Hạo Thần hướng Tiểu Long cao giọng nói.

Tiểu Long cũng không muốn tiếp tục dây dưa, Đồng Vô Lệ căn bản không phải đối thủ của nó, đánh tiếp không có gì thú vị.

Tiểu Long lập tức tăng mạnh thế công, để cho Đồng Vô Lệ ứng phó càng thêm chật vật, bây giờ người sau mới biết, Tiểu Long trước đó còn không có vận dụng toàn lực.

Hình Nhân thì không có dễ dàng như vậy, trước đó hắn vì để trọng thương Đồng Thiên Tân đã bỏ ra cái giá không nhỏ, lúc này cùng Đồng Bỉ Kiện đối kháng liền có chút rơi xuống hạ phong, bất quá đối phương muốn đánh bại hắn cũng sẽ không dễ dàng.

Đồng Thiên Tân ánh mắt nhìn Vương Hạo Thần tràn ngập sát khí, thế nhưng hắn lại không thể ra tay đối phó đối phương, bởi vì chỉ cần động một chút, vết thương liền sẽ chuyển biến xấu, nếu cưỡng ép ra tay sẽ chỉ có hại không có lợi.

Đồng Thiên Tân lúc này cơ hồ đã mất đi sức chiến đấu, chỉ có thể ở một bên dưỡng thương, trừ phi là thương thế ổn định, nếu không hắn tuyệt đối không dám gia nhập vòng chiến.

- Bành!

Đúng lúc này, Đồng Vô Lệ rốt cuộc cũng không còn cầm cự nổi, bị Tiểu Long một cái long thủ đánh trúng, trong miệng lập tức phun ra đại lượng máu tươi, cả người bay ngược ra ngoài.

Thực lực của hắn, đơn đả độc đấu chỉ có thể ngăn cản Tiểu Long một lúc, kéo dài hắn tự nhiên sẽ bại.

- Tiểu Long! Giúp ta phá trận!

Vương Hạo Thần miệng vừa nói, tay lại cầm trường kiếm bổ ra, một đạo kiếm quang màu vàng hướng một điểm trên bầu trời đâm đến, lại bị trận pháp ngăn trở xuống.

Đương nhiên, Vương Hạo Thần cũng không tính dựa vào năng lực của mình phá trận, mục đích của hắn chỉ là muốn chỉ đường cho Tiểu Long.

Tiểu Long lập tức làm theo, vung long thủ to lớn toàn lực vỗ tới, đánh vào trận pháp điểm yếu.

Tiểu Long một thân lực lượng cực kỳ cường đại, mà Vẫn Thạch Trận cho dù là được 10 vị Vũ Sư liên thủ bố trận, có thể miễn cưỡng vây khốn thông thường Vũ Linh cường giả, thế nhưng đối với Tiểu Long loại này quái vật lại không đủ dùng.

Cho dù Vương Hạo Thần không tìm ra trận pháp điểm yếu, cho Tiểu Long một chút thời gian nó cũng có thể cưỡng ép đánh vỡ trận pháp.

Vẫn Thạch Trận bị đánh trúng điểm yếu, vậy e rằng một chiêu cũng không ngăn cản nổi.

- Ầm!

Trận pháp ngay cả vài hơi thở thời gian đều không thể kiên trì, trực tiếp bị đánh nát thành từng mảnh, mười vị Vũ Sư điều khiển trận pháp đều bị phản phệ thành trọng thương, không có mấy người có thể đứng lên được.

- Vẫn Thạch Trận cứ như vậy bị phá?

Đồng Thiên Tân há hốc mồm, hắn biết rõ Tiểu Long chiến lực rất mạnh, thế nhưng chỉ dùng một kích liền có thể phá huỷ trận pháp của bọn hắn, cái này cũng quá mức a?

- Hình huynh, chúng ta đi!

Vương Hạo Thần nhảy lên lưng Tiểu Long, lại đối với Hình Nhân quát lớn một tiếng.

Tuy rằng lúc này bọn hắn chiếm thượng phong, thế nhưng hắn biết ở trong Đồng gia còn có một cái nhân vật rất khủng bố, hắn cũng không muốn mạo hiểm ở lại đại khai sát giới.

Thế nhưng để cho Vương Hạo Thần ngoài ý muốn chính là, Hình Nhân vậy mà không rời đi, ngược lại điên cuồng hướng Đồng Thiên Tân lao đến, lại một mực bị Đồng Bỉ Kiện ngăn cản.

Vương Hạo Thần hơi suy nghĩ một chút liền hiểu được, Hình Nhân đối với Đồng Thiên Tân sát niệm thực sự quá lớn, cơ hồ đã là không chết không thôi, đối phương lúc này nhìn thấy cơ hội để gϊếŧ chết cừu nhân của mình tự nhiên là không thể bỏ qua.

- Tiểu Long! Ngươi giúp ta đem người kia bắt lại!

Vương Hạo Thần ngón tay chỉ về phía Đồng Thiên Tân đồng trị thương, mở miệng nói.

Tiểu Long đối với lời nói của Vương Hạo Thần không có bất cứ cái gì phản đối, chỉ thấy thân hình khổng lồ của nó hơi lay động, trong nháy mắt liền lao về phía Đồng Thiên Tân.

Đồng Thiên Tân vốn đang chuyên tâm trị thương, bỗng nhiên trong lòng lại sinh ra một loại cảm giác nguy hiểm, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Tiểu Long đang hướng về phía mình lao tới, trong lòng lập tức hoảng sợ, đầu “ giao long “ này chiến lực hắn đã lĩnh giáo qua, ngay cả Đồng Vô Lệ cũng không phải đối thủ của nó, hắn một kẻ đang bị trọng thương làm sao có thể cùng nó chống lại?

- Vô Lệ mau cứu ta!

Đồng Thiên Tân kinh kêu một tiếng, cũng không có cách nào tiếp tục trị thương, vội vàng kéo thân thể trọng thương muốn chạy trốn, thế nhưng tốc độ của hắn lúc này căn bản quá chậm, trong nháy mắt liền bị Tiểu Long bắt được.

Đồng Vô Lệ và Đồng Bỉ Kiện đều muốn trước tiên đi lên cứu viện, thế nhưng bọn hắn một người bị thương, một người lại bị Hình Nhân cuốn lấy, căn bản không cách nào kịp thời chạy tới.

- Đánh ngất hắn!

Vương Hạo Thần nhìn Đồng Thiên Tôn một chút liền nói.

Tiểu Long y lời, long thủ hơi chút dùng lực, đem Đồng Thiên Tân chấn cho bất tỉnh.

- Tiểu tử! Mau thả người, có chuyện gì từ từ nói!

Đồng Vô Lệ hét lớn một tiếng, lại không dám tiến lại gần, sợ đối phương tổn thương đại ca của hắn.

Thế nhưng là, chính bản thân Đồng Vô Lệ cũng biết lời này của mình không có bao nhiêu áp lực, bởi vì chính mình cũng không phải là đối thủ của Tiểu Long, muốn để cho đối phương có chỗ kiêng kị, tại Đồng gia lúc này cũng chỉ có Hoàng Uyên có năng lực này.

Đồng Vô Lệ ngay vào lúc Vẫn Thạch Trận phá toái cũng đã hướng Hoàng Uyên truyền tin, đối phương hẳn là rất nhanh có thể chạy tới, việc hắn cần làm lúc này là tận lực kéo dài thời gian, nếu như để Vương Hạo Thần đám người chạy mất, vậy muốn truy cũng không chắc có thể đuổi kịp.

Vương Hạo Thần không để ý đến Đồng Vô Lệ, quan hệ hai bên đã đi đến một bước này, còn có cái gì để nói, cho dù muốn nói hắn cũng sẽ không nói ở nơi này, tránh trì hoãn thời gian.

- Hình huynh! Cừu nhân của ngươi ta đã bắt được, chúng ta mau đi!

Vương Hạo Thần đối với Hình Nhân lớn tiếng nói.

Hình Nhân nghe vậy, không còn cùng với Đồng Bỉ Kiện dây dưa, lập tức tách ra, chạy tới bên cạnh Vương Hạo Thần.

- Đa tạ!

Hình Nhân nhìn Vương Hạo Thần một cái nói.

Hắn biết rõ Vương Hạo Thần sớm có thể rời đi, thế nhưng đối phương không chỉ không làm như vậy, ngược lại còn bắt sống Đồng Thiên Tân, cái này chính là vì muốn bảo vệ Hình Nhân hắn, nếu không phải như vậy, Vương Hạo Thần e rằng sớm đã đem Đồng Thiên Tân gϊếŧ đi.

Kỳ thực đúng là như vậy, Vương Hạo Thần đối với Đồng Thiên Tân sớm đã có sát tâm, nếu như chỉ có hắn và Tiểu Long hai người, hắn chắc chắn sẽ không buông tha cho Đồng Thiên Tân, thế nhưng lúc này bên cạnh hắn còn có Hình Nhân, nếu như hắn hạ sát thủ với Đồng Thiên Tân, Đồng gia một khi không đuổi kịp hắn sẽ quay sang trút hết lửa giận lên người Hình Nhân, vậy người sau liền không có cơ hội sống sót.

Lại nói, Vương Hạo Thần và Hình Nhân quan hệ bất tri bất giác đã trở nên thân thiết hơn trước rất nhiều, đã có thể xem là bằng hữu, Vương Hạo Thần cũng biết rõ Hình Nhân đối với Đồng Thiên Tân có oán hận rất lớn, đối phương chắc chắn là muốn tự tay gϊếŧ chết Đồng Thiên Tân trả mối thù gia tộc, vì thế hắn mới lưu lại Đồng Thiên Tân mệnh để cho Hình Nhân tới lấy.

Hình Nhân là hiểu được điểm này, vì thế mới đối với Vương Hạo Thần vô cùng cảm kích.