Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 30: Trảm Sát

Vương Hạo Thần tự nhiên sớm đã ngờ tới chuyện này, ánh mắt nhìn thế đao Hùng Đại gϊếŧ tới hoàn toàn không có chút sợ hãi, một tay đem Tử Lam Kiếm đeo trên lưng rút ra, một kiếm tuỳ ý bổ đi ra, kiếm quang rực rỡ loé lên, không chút kiêng kị cùng Hùng Đại trường đao chính diện đối kháng.

-Keng!

Một đạo kim thiết va chạm thanh âm vang lên, Hùng Đại thân ảnh bị Vương Hạo Thần chấn cho liên tiếp lùi về phía sau, trường đao trong tay kém một chút liền rơi xuống đây.

Hùng Đại khuôn mặt biến thành kinh hãi, hắn thế nào cũng không nghĩ tới, nam tử tuấn mỹ như tiểu bạch kiểm trước mắt lại có lực lượng kinh khủng như vậy, tuy chỉ có Tam Tinh Vũ Đồ tu vi, thế nhưng lại vượt xa hắn Ngũ Tinh Vũ Đồ lực lượng.

Kỳ thật cái này cũng không có gì quái lạ, Vương Hạo Thần sau khi tu thành Viêm Lôi Quyết, lực lượng cơ bản của hắn cũng đã vượt qua bình thường Ngũ Tinh Vũ Đồ, Hùng Đại mặc dù là Ngũ Tinh Vũ Đồ tu vi, thế nhưng hắn chỉ là một cái tán tu, không có được cao cấp vũ kỹ, chỉ dựa vào một thân man lực thuần tuý, vì thế tự nhiên không phải là Vương Hạo Thần chi địch.

-Cùng tiến lên gϊếŧ hắn!

Hùng Đại biết rõ lần này chính mình gặp phải đại tông môn thiên tài yêu nghiệt loại kia đệ tử, trong lòng không còn dám xem thường Vương Hạo Thần, trước mắt, chỉ có thể liên thủ với Hùng Nhị, Hùng Tam mới có cơ hội chém gϊếŧ địch thủ.

-Muốn lấy nhiều khi ít?

Vương Hạo Thần cười lạnh một tiếng, năm ngón tay nắm lại thành quyền, thi triển ra Phục Hổ Quyền, một quyền đánh về phía Hùng Đại.

Vương Hạo Thần đơn thuần lực lượng đã vượt qua bình thường Ngũ Tinh Vũ Đồ, lúc này lại thi triển ra Phục Hổ Quyền, coi như là Ngũ Tinh Vũ Đồ bên trong cường giả, cùng không dám cùng hắn ngạnh kháng.

Hùng Đại không kịp né tránh, đành phải vung đao trảm ngang một cái, lần nữa cùng Vương Hạo Thần so đấu lực lượng.

-Ầm!

-Phốc!

Hai người tu vi chênh lệch hai tiểu cảnh giới, thế nhưng Vương Hạo Thần nguyên khí so với Hùng Đại thì hùng hậu hơn nhiều, một lần va chạm này, Hùng Đại thân hình lại hướng về phía sau bạo lui mấy chục bước, sắc mặt tái nhợt phun ra một ngụm máu tươi, trên người xuất hiện thương thể.

-Vũ Phong Thức!

Vương Hạo Thần không muốn dây dưa với bọn hắn, trực tiếp thi triển ra Toàn Phong kiếm pháp thức thứ nhất Vũ Phong Thức, chân đạp bộ pháp, thân ảnh như quỷ mị hiện ra, một kiếm đâm về phía Hùng Tam yết hầu.

Toàn Phong kiếm pháp chí nhanh chí giản, Vương Hạo Thần lúc này thi triển ra Vũ Phong Thức một kiếm, coi như Ngũ Tinh Vũ Đồ đều sẽ hoa mắt váng đầu, Hùng Tam chẳng qua chỉ mới vừa bước vào Tứ Tinh Vũ Đồ, căn bản chỉ kịp nhìn thấy nhìn một đạo kiếm quang rực rỡ, sau đó ngay cả vũ khí cũng không kịp tháo xuống, liền bị Vương Hạo Thần trong tay Tử Lam Kiếm một kiếm đâm xuyên yết hầu.

Máu tươi lập tức bắn ra như mưa!

-A...

Hùng Tam chỉ kịp phát ra một tiếng hét thảm, máu tươi từ yếu hầu cuồng phun đi ra, sinh cơ trong mắt nhanh chóng tiêu thất, dần trở thành một cỗ thi thể lạnh băng.

Một kiếm diệt sát Tứ Tinh Vũ Đồ!

Giờ khắc này, Hùng Đại cùng Hùng Nhị hai mắt con mắt đều mở to hết cỡ, trong lòng không cách nào tin được tam đệ nhiều năm cùng mình làm chuyện ác đầy rẫy, nay lại đột nhiên chết đi như vậy, hơn nữa còn là chết ở trong tay một cái tu vi chỉ có Tam Tinh Vũ Đồ thiếu niên.

Kinh ngạc qua đi, hai người trong lòng lập tức nổi lên kinh thiên lửa giận, hai mắt đều đỏ quát lớn:

-Dám gϊếŧ tam đệ ta, ngươi muốn chết!

Hùng Nhị dẫn đầu xuất thủ, hắn vũ khí là một thanh trường côn, tu vi so với Hùng Tam mạnh hơn mấy phần, là đạt tới Tứ Tinh Vũ Đồ đỉnh phong, lúc này một gậy toàn lực đập đi ra, đỉnh đầu hướng Vương Hạo Thần cuồng đánh đi tới.

Mà Hùng Đại cũng không cố kỵ nữa, một tay dẫn theo trường đao hướng Vương Hạo Thần bên còn lại gϊếŧ tới, thế đao cực kỳ hung hãn, lực lượng so với Hùng Nhị còn phải mạnh hơn nhiều.

Bất quá, mấy cái tán tu như bọn hắn một thân lực lượng tuy có, thế nhưng lại không biết vận dụng như thế nào để phát huy ra hiệu quả tốt nhất, cũng không có tu luyện vũ kỹ, vì thế trong mắt Vương Hạo Thần bọn họ chẳng khác nào hai cái tiểu hài tử lực lưỡng đang nhảy nhót vậy.

Đối mặt hai cái mãng phu như vậy, Vương Hạo Thần coi như không đem Viêm Lôi Quyết thi triển, cũng có thể nhẹ nhõm chém gϊếŧ bọn hắn.

Khoé miệng hơi nhếch lên, hắn thân ảnh lập tức giống một đầu linh xà tránh sang một bên, để cho hai người công kích thất bại, đồng thời, Vương Hạo Thần một kiếm cũng thuận thế trảm qua, hướng Hùng Nhị thắt lưng chặt tới.

Hùng Nhị cảm thấy đôi mắt có chút hoa lên, hắn thật không hiểu nổi, Vương Hạo Thần tu vi so với hắn thấp một cái tiểu cảnh giới, thế nhưng tốc độ vì sao lại nhanh tới không hợp thói thường như vậy, dựa vào hắn năng lực cũng chỉ kịp nhìn thấy một đạo tàn ảnh, sau đó phát hiện ra nơi thắt lưng có kiếm phong ùa tới, lúc này mới hoảng hốt quay đầu lại, trường côn trong tay toàn lực vung lên, hoá thành côn ảnh đánh loạn bốn phía.

Thế nhưng Vương Hạo Thần trong tay Tử Lam Kiếm lại giống như một đầu cá trạch trơn trượt, mặc cho trường côn cuồng công như thế nào, đều không thể đánh trúng thân kiếm dù chỉ một lần.

-Phốc!

Tử Lam Kiếm mang theo kinh người lực lượng, một kiếm trảm vào Hùng Nhị nơi thắt lưng, đem hắn cả chém làm hai khúc, máu tươi như suối bắn ra, nhuộm đỏ cả nền đất.

Hùng Nhị bị gϊếŧ về sau, Hùng Đại cũng thấy được kết quả, biết mình nếu không trốn e rằng cũng không thoát khỏi cái chết, vì thế lập tức quay đầu bỏ chạy thục mạng, ngay cả quay đầu lại nhìn xem hai vị đệ đệ của mình một lần cũng không có.

Thế nhưng Vương Hạo Thần sớm đã chú ý đến hắn, làm sao lại để Hùng Đại chạy thoát, chỉ thấy hắn cánh tay vung lên, Tử Lam Kiếm trong tay hoá thành một luồng kiếm quang đuổi theo Hùng Đại, trực tiếp xuyên thủng hắn l*иg ngực, đem hắn đóng đinh trên mặt đất.

Trước khi chết, Hùng Đại trong lòng khắp nơi đều là hối hận, bất quá đã không có chỗ dùng.

Ác nhân làm việc ác tất có quả báo, lý lẽ này hoàn toàn chính xác, ít nhất là trong hôm nay.

Vương Hạo Thần đối với việc đánh chết Hùng thị ba huynh đệ không có bao nhiêu đắc ý, bởi vì ba người này thực lực coi như cộng lại chung một chỗ cũng vẫn kém xa không lâu trước đây bại trong tay hắn Chúc Ly, hắn nếu là không thắng được bọn họ, vậy còn không bằng tìm đậu hủ đập đầu chết cho rồi.

Mọi người xung quanh vẻ mặt không thể tin chứng kiến tất cả, bọn họ thật không nghĩ tới, Hùng thị ba huynh đệ vậy mà lại chết trong tay một cái thanh niên trẻ tuổi như vậy, hơn nữa là hoàn toàn không có lực phản kháng mà bị chém gϊếŧ.

Bất quá cái này cũng khiến bọn họ vui mừng, bởi vì từ bây giờ ít nhất sẽ không bị mấy tên ác bá kia ức hϊếp nữa.

Vương Hạo Thần đem túi càn khôn của Hùng thị ba huynh đệ thu vào tay, sau đó quay sang nhìn tiểu nữ hài đang quỳ dưới đất, nghĩ ngợi một chút, đem một cái bao chứa đầy bạc đưa cho nàng, nói:

-Cầm đi đi! Chút bạc này tuy không thể trong nháy mắt để cho ngươi giàu có, thế nhưng cũng có thể cho ngươi cùng mẫu thân sau này có một chút vốn làm ăn!

Nói rồi, hắn cũng không định nán lại, chuẩn bị xoay người rời đi, thế nhưng vạt áo vào lúc này đột nhiên bị một bàn tay nhỏ bé níu lại, khiến cho hắn khẽ cau mày nhìn lại, chỉ thấy tiểu nữ hài kia đang nắm lấy vạt áo của hắn, thanh âm có chút run rẩy đáng thương mà nói:

-Cầu... cầu vị đại nhân này cứu mẫu thân của ta a!

Vương Hạo Thần nhìn tiểu nữ hài bộ dáng này, trong lòng không hiểu sao lại không có cách từ chối nàng, bởi vì hắn trước đây, cũng giống như nàng, không có thực lực, chỉ có thể nhận người ức hϊếp, bất quá hắn so với nàng phải may mắn rất nhiều, bởi vì hắn còn có sư nương bảo vệ, còn tiểu nữ hài này cùng mẫu thân của nàng lại chỉ có thể dựa vào nhau mà sống.

Vương Hạo Thần đi tới phụ nhân bên người, kiểm tra nàng thương thể một chút, lông mày hơi giãn ra, người phụ nữ này thương thể tuy nặng, trong mắt thường nhân là khó có thể sống tiếp, thế nhưng đối với hắn cũng không có gì đáng ngại.

-Yên tâm, mẫu thân của ngươi không có chuyện gì!

Vương Hạo Thần mỉm cười xoa đầu tiểu nữ hài, giọng chấn an nói.

Nụ cười của hắn, tựa như gió xuân ấm áp, để cho tiểu nữ hài trong lòng không hiểu sao lại an bình, tin tưởng hắn.

Vương Hạo Thần đem phụ nhân đỡ dậy, nhìn tiểu nữ hài hỏi:

-Nhà ngươi ở đâu?

Tiểu nữ hài vội vàng dẫn đường, đem Vương Hạo Thần dẫn tới một ngôi nhà tồi tàn cuối Hoàng Thạch Trấn, trong nhà chỉ có mấy thứ đồ vật đơn giản cùng một cái giường gỗ, Vương Hạo Thần đem phụ nhân đặt trên giường, sau đó lấy ra mấy viên đan dược trị thương chiếm được từ trong túi càn khôn của Hùng thị ba huynh đệ để cho nàng ăn vào, sau đó lại truyền vào nàng cơ thể một ít nguyên khí, trợ giúp nàng khôi phục thương thể.