Cô Vợ Ảnh Hậu Lại Bỏ Trốn

Chương 93.2. Vai diễn

Minh tinh hạng hai kia cũng không cam tâm cứ đi như vậy, hai tay nắm chặt nói, "Được, hôm nay tôi trong hoàn cảnh nàytại đây. Tôi thật muốn nhìn, người khác có thể diễn xuất vai này như nào!"

Người thứ hai diễn thử chính là Lục Lăng Tuyết. Cô ta trời sinh có một tuyến lệ cực kỳ phát triển, bởi vậy ứng phó với loại trường hợp này, Lục Lăng Tuyết cực kỳđắc ý.

Cô ta tuyệt đối tin tưởng, Lục Diệp dù cho có diễn cũng không thể giống Lục Lăng Tuyết, nói khóc có thể khóc luôn như này.

Lục Lăng Tuyết từ nhỏ đã biết, nước mắt đúng là vũ khí tốt nhất của một người phụ nữ, cho nên cô ta chuyên môn luyện qua khóc các kiểu như thế nào.

Lục Lăng Tuyết không chỉ có thể khóc ra một trăm loại chuyện xưa, đồng thời cũng có thể khóc ở một trăm tư thế.

Lục Lăng Tuyết vừa đến trước ống kính, ánh mắt đỏ lên, một chuỗi nước mắt tựa như một chuỗi hạt châu bị đứt bắt đầu rơi xuống.

Đạo diễn thấy một cảnh như vậy, tim không khỏi cũng có chút đập mạnh.

Lục Lăng Tuyết đầu tiên là chảy hai giọt nước mắt, sau đó cả người rõ ràng bi thương đến quỳ rạp trên mặt đất đặc biệt khóc lớn. Bi thương của cô ta như là một loại ủy khuất bị người vứt bỏ, người chính mình yêu sâu nặng như vậy, sao lại đột nhiên quay bước đi?

Sức cuốn hút khi thể hiện cảm xúc của cô ta không tồi, đạo diễn nhất thời cho đánh giá thực đúng trọng tâm.

"Cô diễn không tệ, cô nói cô có cố gắng, hiện tại tôi tin."

Trong lòng Lục Lăng Tuyết vui vẻ, cúi đầu nói, "Cám ơn đạo diễn."

Cô ta cúi đầu lúc sau liền rất nhanh lui ra, rồi sau đó đến Lục Diệp.

Biểu hiện trước đó của Lục Lăng Tuyết, nói thật nhan sắc còn thật sự không tồi. Ít nhất thoạt nhìn biểu hiện của đạo diễn, đối với tình hình của Lục Lăng Tuyết có vừa lòng. Hơn nữa so với minh tinh hạng hai trước đó, đạo diễn vốn đang bộ dáng hùng hổ, hiện tại sắc mặt cũng dịu đi rất nhiều.

Cô lúc trước ở chỗ này có thể là tìm ngược, nhưng mà hiện tại gặp qua biểu hiện sau đó của Lục Lăng Tuyết, cô còn ở lại, chính là muốn có thể tìm bước đệm tiến lên.

Dưới tình huống như vậy, một chút áp lực Lục Diệp cũng không có. Cô đi đến trước ống kính, thật cúi đầu sâu.

Rồi sau đó bắt đầu.

Lúc bắt đầu, cả người Lục Diệp liền dường như thay đổi. Sắc mặt cô tái nhợt, khuôn mặt căng chặt thoạt nhìn có chút ủy khuất.

Lục Diệp biết, cô cũng không phải là người đặc biệt dễ khóc. Trước kia tuy rằng cô làm diễn viên, nhưng mà cho tới nay đều là mượn mù tạt cùng thuốc nhỏ mắt cả.

Hôm nay biểu hiện biệt ly cùng bi thương, như vậy chắc chắn không phải lĩnh vực Lục Diệp am hiểu.

Cô đối mặt với ống kính, rồi sau đó đột nhiên quay người lại. Bóng dáng Lục Diệp đều cực kỳ đẹp, trong trong ống kính lại là đẹp đến không thể thở được.