Edit + Beta: Mietta Yuan
MƯỜI LĂM
Tới buổi tối, ba Lâm mang theo một giỏ hoa quả, nghiêm mặt gõ cửa nhà Lâm Khả.
Khương Dật mở cửa, nhìn thấy ba Lâm, tức khắc bày ra tư thế phòng bị.
Ba Lâm đưa giỏ qua, nói một câu: “Lần trước đánh cậu thật ngại quá.”
Khương Dật xua tay: “Không sao, không sao.”
Nhưng mà, trên mặt vẫn tràn ngập tinh thần cảnh giác như cũ.
Ba Lâm bước vào nhà: “Khả Khả đâu?”
Lâm Khả đi từ phòng tắm ra, đang lau đầu, thấy ba Lâm đến thì lập tức vọt đến bên cạnh Lâm Khả, giống như gà mẹ bảo vệ gà con, vươn tay bảo vệ bạn trai: “Con nói cho ba biết, nếu ba còn đánh A Dật nữa thì con sẽ. . . .”
Ba Lâm vẻ mặt bất đắc dĩ: “Ba không đến để đánh cậu ấy.”
Lâm Khả vẫn không dám thả lỏng: “Vậy ba tới để làm gì?”
Ba Lâm nhìn con mình thần sắc khẩn trương, giống như lưu manh bất cứ lúc nào cũng có thể xông lên đánh người khác.
Ông thở dài một hơi, nói: “Hôm nay ba đến để thương lượng với hai con một chuyện.”
Nói xong, lấy từ trong túi ra một văn kiện.
Lâm Khả nhận văn kiện, mở ra sau, sốc nặng.
Trên mặt văn kiện viết là ‘kế hoạch về trình tự hôn lễ’.
Kim bài trợ lý Khương Dậy lắp bắp hỏi: “Ông. . . . Ông chủ, ngài đây là. . . . .”
Nét mặt ba Lâm giãn ra, nói: “Tôi nói cho cậu biết, bây giờ cậu là bạn trai của con tôi, về sau có thể sẽ là lão công của con tôi, đừng có phản bội Khả Khả. Bằng không, tôi sẽ không bỏ qua cho cậu!”
Vẫn là mấy lời lẽ uy hϊếp ngây thơ kia, nhưng lúc này đây, Khương Dt cảm động muốn khóc.
Khương Dật: “Ông chủ, ngài yên tâm, cháu nhất định sẽ chăm sóc Tiểu Khả thật tốt.”
Ba Lâm: “Không được gọi ông chủ, phải gọi tôi là chú.”
Khương Dật vô cùng nghe lời: “Dạ thưa chú.”
MƯỜI SÁU
Trước khi đến nhà Lâm Khả, ba Lâm đã liên lạc với ba mẹ Khương Dật.
Ba Khương và mẹ Khương văn minh bày tỏ, đối với việc con trai mình và Lâm Khả yêu nhau, bọn họ rất ủng hộ.
Ba Lâm nói: “Nếu hai bên cha mẹ đều không phản đối hai đứa yêu nhau, tình cảm của hai đứa cũng đã ổn định, vậy tổ chức hôn lễ đi!”
Ba Khương: . . . . . .
Mẹ Khương: . . . . . .
Ý nghĩ của thông gia quá nhanh, có chút theo không kịp.
MƯỜI BẢY
Tuy rằng con mình kết hôn với đàn ông, nhưng mà sính lễ và vân vân vẫn phải chuẩn bị tốt.
Ngay tại lúc ba Lâm chuẩn bị lập một cái danh sách sính lễ thật dài thì bị Lâm Khả ngăn lại: “Ba, con là. . . . Chuyện đó.. Là ở dưới, có chuẩn bị sính lễ cũng là nhà Khương Dật chuẩn bị.
Ba Lâm: “Cái gì là chuyện đó ở dưới?”
Lâm Khả thở dài, ghé bên tai ba Lâm nhỏ giọng nói vài câu.
Ba Lâm nghe con trai nói xong, mặt không đổi sắc xé nát danh sách sính lễ.
MƯỜI TÁM
Hôn lễ tiến hành thuận lợi.
Khương Dật mặc tây trang đen, Lâm Khả mặc tây trang trắng, dưới sự chứng kiến của người thân, hai người đeo nhẫn cho nhau.
Cưới xong, Lâm Khả nhượng lại chức tổng tài, vui vẻ đi làm họa sĩ manhua BL.
Khương Dật cũng bắt đầu chân chính thi triển quyền cước, ở công ty tiến hành các loại cải cách.
Ngay bây giờ, Lâm Khả đang lướt Weibo.
“Ha ha ha, cuối cùng có thể chuyên tâm vẽ manhua rồi!”
Đồng thời đăng lên bức ảnh mình cầm bút vẽ.
Nhóm fan bắt đầu tung bông bình luận.
“Oa! Là tay đàn ông, hơn nữa còn quá trắng.”
“Tay mềm mại thế, vừa nhìn đã biết là thụ.”
“Là thụ +1”
“Là thụ +2”
“Là thụ +3”
. . . .
“Là thụ +10086”
Lâm Khả ngửa mặt lên trời hô to: “Tôi là công, bá đạo tổng tài đại tổng công! ! !”
Phía sau cậu, Khương Dật mới về nhà nới lỏng cà vạt: “Em vừa nói gì cơ? Anh nghe không rõ.”
Lâm Khả rất thức thời mà nói: “Lão công của em là công, bá đạo tổng tài đại tổng công.”
Khương Dật khiêng Lâm Khả lên: “Một khi đã như vậy, nhất định phải cho em chiêm ngưỡng phong thái của bá đạo tổng tài đại tổng công một chút mới được.”
Lâm Khả bắt đầu rêи ɾỉ.
A a a! Bây giờ vẫn là ban ngày, không cần a. . . .