Chiến Thần Bất Bại

Chương 1798

Không chờ cho Trần Nguyệt Nhi mở lời, đám người Khổng Thiên Tường và Hứa Tinh Nhi phía sau lưng cô ta đã bước lên, trên mặt mang theo nụ cười khẩy đáng sợ, quan sát Tiêu Chính Văn và nói: “Tiêu Chính Văn, thật trùng hợp!”

Khổng Thiên Tường đang định gây sự với Tiêu Chính Văn thì mấy đệ tử của phủ thành chủ vừa lúc đi ngang qua, Trần Nguyệt Nhi nhân cơ hội vội vàng tiến lên, nói nhỏ với Tiêu Chính Văn: “Anh Tiêu, mau đi đi!”

“Mấy người bọn họ đã lợi hại hơn xưa rồi!”

“Đi ư? Tôi thấy không cần đâu, nói thật cho anh biết, bọn tôi đã đột phá cảnh giới Nhân Hoàng rồi!”

Khổng Thiên Tường nói với vẻ mặt thách thức.

“Ồ? Vậy xin chúc mừng nhé!”

Tiêu Chính Văn liếc nhìn đám người Khổng Thiên Tường, nói với vẻ hơi kinh ngạc.

“Thế nào, không ngờ đúng không!” khuôn mặt Khổng Thiên Tường lộ ra chút nham hiểm độc ác, cười khẩy nói.

“Quả thực không ngờ!”, Tiêu Chính Văn nhìn thấy Lý Tử Dương đã đi ra khỏi phủ họ Lý, quay đầu nói với Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng: “Lát nữa, các người tới đây tìm tôi!”

Nói xong bèn xoay người đi về phía Lý Tử Dương.

“Tiêu Chính Văn! Anh có trốn cũng không trốn được đâu!”, Khổng Thiên Tường lạnh lùng nhìn theo bóng lưng của Tiêu Chính Văn, trầm giọng nói.

Tiêu Chính Văn không thèm quan tâm đến mấy người bọn họ, thánh hội Vạn Tông của thành Thiên Đô sắp bắt đầu, hơn nữa mấy đệ tử của phủ thành chủ đã qua đây đón anh.

Quan trọng hơn là một đệ tử phủ thành chủ trong số đó còn nói với anh, Khương Vy Nhan đã được đón từ thế tục đến vùng ngoài lãnh thổ, hiện giờ đang đợi Tiêu Chính Văn trong phủ thành chủ.

“Anh Khổng, chuyện quá khứ đừng nhắc đến nữa được không?” Trần Nguyệt Nhi quay đầu khuyên giải Khổng Thiên Tường.

“Chuyện quá khứ? Hừ! Đâu có chuyện dễ dàng bỏ qua như vậy!” Khổng Thiên Tường lạnh lùng liếc nhìn Trần Nguyệt Nhi.

Hắn không có ý định bỏ qua cho Tiêu Chính Văn như vậy.

Dù sao, lúc ở giới thế tục, Tiêu Chính Văn gần như đã khiến hắn mất thể diện, hiện tại hắn đã đột phá cảnh giới Nhân Hoàng rồi, mà Tiêu Chính Văn thì sao? Đã biến thành một người bình thường!

Như câu nói, anh hùng trả thù mười năm chưa muộn, giờ chính là lúc hắn rửa sạch nỗi nhục!

“Tiêu Chính Văn!”

Khổng Thiên Tường hét về phía bóng lưng của Tiêu Chính Văn, nhìn thấy Tiêu Chính Văn dừng bước, lúc này mới nói tiếp: “Ân oán giữa anh và tôi, hôm nay nhất định phải giải quyết gọn!”

“Được, anh có thể đến tìm tôi bất cứ lúc nào!”

Tiêu Chính Văn thậm chí còn không quay đầu lại, đi thẳng về phía phủ thành chủ.

Khổng Thiên Tường nhìn chằm chằm vào bóng lưng đang đi xa của Tiêu Chính Văn với vẻ thách thức, cười nhạt nói: “Hôm nay, ân oán giữa chúng ta nhất định phải được giải quyết gọn, không phải là anh chết thì tôi chết!”