Chương 4129
“Người đâu, truyền lệnh xuống, tối nay sắp xếp tiệc rượu ở Ngọc Phụng Lâu để chiêu đãi tất cả các vị!”, ông lão Thiên Tinh căn dặn một tên đệ tử của Thiên Cung Bắc Cực.
Đêm hôm đó, toàn bộ Ngọc Phụng Lâu khách đến nườm nượp, ông lão Thiên Tinh ngồi ở giữa, Thanh Liên và Mạnh Hồng Nho cũng ngồi bên cạnh.
Vào lúc này, ngay cả Đào Khiêm cũng không có tư cách ngồi ở phòng riêng Thiên Tự số một của Ngọc Phụng Lâu!
Trong đại sảnh của Ngọc Phụng Lâu lại càng chật ních đệ tử của các môn phái và thế gia lớn, những người này đều đến Thiên Cung Bắc Cực để chúc mừng.
Đặc biệt là người của nhà họ Lưu, nhà họ Khổng và Tề Thiên Thư Viện, gần như toàn bộ đều có mặt!
Các đệ tử của Thiên Cung Bắc Cực đều được sắp xếp vào các phòng riêng cao cấp hơn.
Lần lượt, hầu như tất cả mọi người của thành Thiên Đô đều đã đến.
Nguyệt Nhu cũng đi theo Mạnh Phi Vũ và Vương Vũ đến Ngọc Phụng Lâu.
Chỉ là ba người bọn họ vẫn chưa hết bàng hoàng, thậm chí sắc mặt của Vương Vũ còn hơi tái nhợt.
Nhát kiếm của Hồng Ấn đã mang đến cho ba người bọn họ một cú sốc vượt quá tầm hiểu biết, cho đến lúc này, bọn họ vẫn còn khϊếp sợ sự kinh khủng của đòn đánh đó!
Đặc biệt là Vương Vũ, hắn không thể lý giải được tại sao đường kiếm đó lại có thể quét qua nghìn dặm, âm thầm gϊếŧ chết một cao thủ Đế Cảnh cấp ba!
Vốn dĩ hắn ta còn tưởng rằng bản thân mình tài năng thiên bẩm khác thường, nhưng trước thì bị Tiêu Chính Văn đánh bại bằng một chiêu, sau đó lại được mở mang tầm bắt với đòn đánh sấm chớp của Hồng Ấn, lúc này, hắn ta sớm đã mất hết sự tự tin!
Tình hình của Mạnh Phi Vũ khá hơn một chút, có điều, lúc này vẻ mặt hắn cũng hết sức u ám, không còn vẻ kiêu ngạo như trước!
Nhìn thấy ba người bọn họ đi tới, rất nhiều người trong đại sảnh đều đứng lên chào hỏi!
Dù sao, tu vi của ba người bọn họ cũng rõ ra đó rồi, thế hệ trẻ tuổi mà có thể đạt đến cảnh giới Đế Cảnh, giống như lông phượng sừng lân!
Tiêu Chính Văn có thể đánh bại Vương Vũ chỉ bằng một đòn, nhưng không có nghĩa là bọn họ cũng có thể làm được!
Về phần Mạnh Phi Vũ lại càng không cần nói, truyền nhân của nhà họ Mạnh, cho dù đi đến đâu cũng có sự tồn tại như cao nhân cấp một!
Mà Nguyệt Nhu, mặc dù đã bị đuổi khỏi phủ thành chủ, nhưng dù sao mối quan hệ giữa cô ta với hai người Mạnh Phi Vũ và Vương Vũ cũng không phải bình thường, nể mặt hai người này, mọi người cũng phải tôn kính gọi cô ta một tiếng sư tỷ!
Vì vậy, những người trong đại sảnh không hề làm khó ba người bọn họ, ngược lại còn hết sức cung kính.
“Nguyệt Nhu!”
Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên bước tới, Nguyệt Nhu không khỏi sững sờ khi nghe thấy có người gọi tên mình!
“Tiền bối Hạ!”
Khi Nguyệt Nhu nhìn thấy người đàn ông trung niên, cô ta vội vàng tiến lên cúi chào.
Người đàn ông trung niên chính là người nhà họ Hạ của Tề Thiên Thư Viện, tên là Hạ Thiên Nhạc!
Thế lực đằng sau Tề Thiên Thư Viện rất lớn mạnh, nhưng những người được gửi vào Tề Thiên Thư Viện đa số là hậu duệ của Đông Lâm Đảng năm đó, nhà họ Hạ cũng không ngoại lệ!
Năm đó người suýt chút nữa phóng hỏa thiêu chết hoàng đế Gia Tĩnh của Đại Minh chính là tổ tiên của Hạ Thiên Nhạc!