Chương 4097
Xu thế suy yếu khi trước cũng đột nhiên biến mất, ngay sau đó, hình thái cực âm dương phía sau lưng Tiêu Chính Văn cũng đột nhiên biến mất tăm, chỉ thấy Tiêu Chính Văn khẽ bấm đốt ngón tay, một thanh giáo bạc sáng như tuyết lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay anh!
Cây giáo Bá Vương!
Nhìn thấy cảnh tượng này, đám người đứng quan sát bên dưới đều có một loại dự cảm không lành!
Cũng mãi tới khoảnh khắc này, tất cả mọi người mới nhận ra thực ra ban nãy Tiêu Chính Văn vẫn luôn dùng tay không để giao đấu với Vương Vũ!
Nếu như Tiêu Chính Văn không có thần binh lợi khí gì trong tay thì đã đành, nhưng khi đã có cây giáo Bá Vương thì Tiêu Chính Văn chẳng có lý do gì để đấu tay không cả!
Nếu như có thì chỉ có một loại khả năng, Tiêu Chính Văn đang lấy Vương Vũ làm hòn đá mài dao!
Nghĩ tới đây, tất cả mọi người đều hít sâu!
Cùng lúc này, Tiêu Chính Văn cũng lạnh lùng cười nói: “Chơi đùa với anh một chút thôi, anh còn coi là thật, đúng là đáng yêu quá mức!”
“Vυ't!”
Khi Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, cây giáo Bá Vương trong tay anh đột nhiên phát ra một tiếng kêu hết sức vang dội!
Cây giáo Bá Vương đó giống như một con rồng bạc bỗng nhiên đâm ra!
Chỉ là một mũi đâm hết sức đơn giản mà thôi, chiêu thức cực kỳ bình dị, không có bất cứ sự khoa trương nào!
Nhưng chỉ với một đòn đơn giản như vậy đã khiến cho Vương Vũ sợ hết hồn, một cảm giác nguy cơ sinh tử mạnh mẽ lập tức lan tràn trong tim hắn!
Nhìn thanh giáo dài đâm ra, Vương Vũ không dám chậm trễ, không chỉ giơ kiếm tiếp chiêu mà thậm chí ngay cả hư ảnh rồng phía sau lưng hắn cũng hoá thành con rồng nhỏ màu tím, đồng thời tiến lên!
“Keng!”
Kiếm và giáo lao vào nhau, thanh kiếm dài trong tay Vương Vũ đột nhiên nát vụn!
Con rồng nhỏ màu tím kia cũng bị ánh giáo của cây giáo Bá Vương đánh tan biến!
Thanh giáo này giáng xuống, sức mạnh đáng sợ giống như sóng nước cuồn cuộn, tất cả mọi chiêu thức của Vương Vũ đều như không, căn bản chẳng đỡ nổi một đòn!
Chỉ một mũi giáo đơn giản như vậy đã phá bỏ tất cả đòn công kích của Vương Vũ mà đâm thẳng lên trên chân trái của hắn!
“Phụt!”
Máu cứ thế bắn ra tung toé!
Không đợi Vương Vũ gào lên thảm thiết, Tiêu Chính Văn đã tiến tới, giơ tay trái lên, giáng một cái tát lên trên mặt Vương Vũ!
“Bốp!”
Khi tiếng bạt tai cực rõ vang khắp khoảng trời phía trên quảng trường, Vương Vũ giống như một viên đạn xuất nòng, ngã xuống bên trên quảng trường!
Lớp gạch men trên quảng trường bị cơ thể của Vương Vũ đυ.ng cho vỡ nát, thậm chí còn hình thành một cái hố sâu cực lớn!
Ngay cả Thiên Cung Bắc Cực cũng bị chấn động theo!