Chiến Thần Bất Bại

Chương 1095: Dựa vào đâu cơ chứ?

Chương 1095 Dựa vào đâu cơ chứ?

“Hừ! Tranh giành việc lớn thì tranh bằng thực lực! Dược Vương Cốc chúng tôi dám nói như vậy chính là nhờ thực lực!”

Thất trưởng lão trợn mắt nhìn, nổi giận gầm lên.

Đúng lúc này, Leslie Chen hắng giọng, cầm micro nói: “Mọi người yên lặng đi, sau đây, lễ ký hợp đồng chính thức bắt đầu, xin mời nhân vật chính của ngày hôm nay, tổng giám đốc tập đoàn Vy Nhan, cô Khương Vy Nhan! Mọi người vỗ tay hoan nghênh nào!”

“Hừ!”

Thất trưởng lão quá tức giận nên không thèm nghe rõ cái tên mà Leslie Chen vừa nói tới là ai, ông ta quay đầu, nhếch cái miệng rộng, chắp hai tay sau lưng, bước về phía khán đài.

Khương Vy Nhan và Tiêu Chính Văn cũng cùng đi đến sân khấu.

“Cô đến làm gì? Người ta mời tôi, không phải mời loại…”

Thất trưởng lão còn chưa nói xong thì đã thấy Leslie Chen cau mày, nhìn chằm chằm Thất trưởng lão, nói: “Thất trưởng lão, có phải ông lớn tuổi nên tai điếc rồi không? Dược Vương Cốc có nhiều bài thuốc bí truyền như vậy mà không chưa khỏi bệnh tai cho ông à?”

“Tập đoàn y dược Mỹ Liên chúng tôi định ký hợp đồng với công ty Vy Nhan, ông lên đây góp vui làm gì?”

Ầm!

Không chỉ trong đầu Thất trưởng lão kêu ong ong mấy tiếng, ngay cả các tổng giám đốc của mấy công ty y dược vốn ôm cái chân to của Thất trưởng lão cũng trợn tròn mắt.

Tập đoàn y dược Mỹ Liên muốn ký hợp đồng với công Vy Nhan ư?

Dựa vào đâu cơ chứ?

Lúc này, mặt mũi Thất trưởng lão đỏ lên trông chẳng khác gì mông khỉ!

Mấy phút trước, ông ta vẫn còn huênh hoang ngạo mạn, kết quả chỉ mấy phút sau đã bị vả vào mặt một cái thật đau!

Bây giờ, Thất trưởng lão thật sự muốn tìm một cái lỗ để chui vào.

“Thất trưởng lão, xảy… xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao lại là công ty Vy Nhan mà không phải là Dược Vương Cốc?”

“Đúng vậy, có phải Leslie Chen đọc sai tên không? Cậu ta sống ở nước ngoài đã lâu, có thể không đọc hiểu được chữ Hoa Quốc nhỉ?”

“Thất trưởng lão, chuyện này…”

Sắc mặt của hội trưởng Lý càng khó coi hơn so với bất kỳ ai, rõ ràng muốn ra oai phủ đầu với Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan, tại sao lại bị tát ngược lên mặt mình rồi?

“Cô Khương, phía trước có bậc thềm, hãy chú ý bước chân”.

Leslie Chen lịch sự nói.

Đến sân khấu chính, Tiêu Chính Văn buông bàn tay nhỏ bé của Khương Vy Nhan ra và ra hiệu cho cô lên sân khấu một mình.

Khương Vy Nhan quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn, vẻ mặt hơi căng thẳng, sau khi hít một hơi thật sâu, cô mới bước lên bậc thềm.

“Nhiệt liệt chào mừng cô Khương!”

Leslie Chen là người đầu tiên vỗ tay.

Lúc Khương Vy Nhan bước lên bậc thềm, rồi bắt tay với Leslie Chen, tất cả phóng viên đều đồng loạt chĩa máy ảnh và máy quay lên người Khương Vy Nhan, để ghi lại khoảnh khắc lịch sử của ngành y dược ở Hoa Quốc này.

“Đợi đã!”

Lúc đôi bên ngồi xuống chuẩn bị trao đổi bản hợp đồng thì một giọng nói bất hòa đột ngột vang lên từ phía dưới.

Mọi người cùng đổ dồn ánh mắt về phía nơi phát ra âm thanh, chỉ thấy Thất trưởng lão và hội trưởng Lý đang bước lên sân khấu với vẻ mặt vô cùng khó coi.

Bọn họ thà gây rối phá hỏng buổi lễ ký kết hợp đồng ngày hôm nay, chứ nhất định không thể để công ty của Khương Vy Nhan trở thành đối tác duy nhất của tập đoàn y dược Mỹ Liên!

Thất trưởng lão vênh mặt, vác cái bụng phệ bước lên bục, nói với Leslie Chen: “Tôi muốn hỏi cậu Leslie Chen vài vấn đề!”

Leslie Chen nhíu mày, sắc mặt hơi thay đổi, ánh mắt hiện lên vẻ lạnh lùng, nói: “Ồ? Có vấn đề gì thì ông cứ nói!”

“Tôi nhớ là tập đoàn y dược Mỹ Liên luôn nói rằng chỉ chọn đối tác có thực lực! Không sai chứ?”

Thất trưởng lão thở hổn hển hỏi.

Tình huống này xuất hiện tại buổi ký kết hợp đồng, đương nhiên đám phóng viên sẽ không bỏ qua.

Một vài phóng viên của đài truyền hình tỉnh còn cầm micro leo thẳng lên sân khấu, đưa sát vào miệng Thất trưởng lão.

Leslie Chen khẽ gật đầu nói: “Đúng vậy, tập đoàn y dược Mỹ Liên chúng tôi hợp tsac với những tập đoàn mạnh.”

“Chính vì sức mạnh toàn diện của tập đoàn Vy Nhan, nên ban lãnh đạo cao cấp của cong ty chúng tôi đã đưa ra kết định cuối cùng về việc ký hợp đồng với tập đoàn Vy Nhan!”

Trước sự chứng kiến của hai mươi ba mươi phóng viên, Leslie Chen ca ngợi năng lực cá nhân của Khương Vy Nhan một lần nữa.

Thất trưởng lão và hội trưởng Lý càng nghe, sắc mặt càng trở nên khó coi.

“Tốt! Tốt lắm!”