Chương 979: Khương Vy Nhan đột phá
Hai cường giả Thiên Vương một sao ngoài biên giới nhìn bóng người mặc đồ trắng đột nhiên xuất hiện trước mắt thì nhếch miệng cười nham hiểm.
“Ha ha, cô gái, cô biết chúng tôi là ai mà đúng không? Tuỳ tiện tới trấn giữ cửa biên giới như vậy là đang tìm đường chết đó”.
Quỷ soái mặc áo dài màu đen bày ra vẻ mặt lạnh tanh, hai mắt loé lên sát khí nhìn chằm chằm vào người phụ nữ mặc đồ trắng trước mắt.
Đồng thời, quỷ soái mặc áo dài màu trắng bên cạnh cười lạnh lùng nói: “Xem ra Hoa Quốc đã không còn ai nữa rồi, vậy mà lại cần một Cô gái đến để trấn giữ cửa biên giới … Trận chiến này, chúng ta nhất định sẽ tiêu diệt được Hoa Quốc! Điện Ma Vương cũng sẽ quay lại Hoa Quốc! Cô gái, nếu như không muốn chết thì mau chóng nhường đường… Nếu không cô sẽ phải chết rất thảm đấy!”
Nói xong, khí thế trên người bọn chúng lại trào dâng trở lại!
Khí thế của hai Thiên Vương một sao bao trùm khắp cả Sơn Hải Quan!
Bóng người mặc đồ trắng kia khẽ nhíu đôi lông mày lá liễu, thanh kiếm sắc lạnh trong tay vừa giơ lên đã phát ra tia sáng chói mắt, nói: “Chiến đấu vì chồng, thay chồng trấn giữ cửa biên giới! Chết cũng có sao đâu? Tôi tuyệt đối không cho phép hai người đặt chân vào Sơn Hải Quan nửa bước!”
Nói xong, bóng người mặc áo trắng liền chĩa kiếm về phía hai quỷ soái!
Khoảnh khắc đó, thanh kiếm mang theo sát khí ngút trời quét thẳng về phía trước!
Hai quỷ soái cười khẩy, khí thế trên người giống như bùng nổ, khinh thường nói: “Một cô gái mới đạt đến cảnh giới chủ soái năm sao mà cũng dám lên giọng với hai người chúng tôi! Đúng là không biết tốt xấu, không biết tự lượng sức mình!”
Nói xong, quỷ soái mặc áo dài đen tiến lên phía trước, giơ tay mạnh mẽ tung một cú đấm về phía bóng người mặc đồ trắng!
Cú đấm này vô cùng mạnh mẽ, sát khí bừng bừng, giống như sóng to gió lớn đổ ập về phía bóng người mặc đồ trắng!
Tứ quốc lão đứng một bên ôm ngực cũng sa sầm mặt mày, thần sắc nghiêm trọng, gào lên: “Cô gái, mau chạy đi! Cô không phải đối thủ của họ đâu! Cô có thể tới trấn giữ cửa biên giới, tôi vô cùng cảm kích! Thế nhưng cô không đánh lại nổi hai người bọn họ đâu! Cô chỉ cần thay tôi nói lại một câu với Long Kinh, tôi hổ thẹn với Long Quốc, hổ thẹn với Thiên Tử, không thể giữ được Sơn Hải Quan, tôi là tội đồ nghìn đời của Hoa Quốc…”
“Thế nhưng! Dù hôm nay tôi có chết thì cũng phải gϊếŧ chết một quỷ soái trong số bọn chúng!”
Dứt lời, Tứ quốc lão bày ra vẻ mặt liều chết, khí thế trên người cũng lập tức trào dâng!
Tuy nhiên, một giây sau, cảnh tượng khiến cho mọi người kinh ngạc đã xảy ra!
Cú đấm mà quỷ soái mặc áo dài màu đen tung về phía cô gái lại bị thanh kiếm của đối phương chém trúng!
Càng đáng sợ hơn là sát khí mà thanh kiếm đó mang theo không hề kém cạnh chút nào, chém thẳng về phía quỷ soái mặc áo dài màu đen!
Xoẹt!
Trong nháy mắt, tay phải của quỷ soái mặc áo dài màu đen đã lìa khỏi bả vai, bay một vòng giữa không trung tạo thành một màn mưa máu, sau đó rớt trên mặt đất!
“A a a! Chuyện này… chuyện này không thể nào! Sao có thể như vậy? Cô… cô rốt cuộc là ai? Rốt cuộc cô đang ở cảnh giới nào?”
Quỷ soái mặc áo dài màu đen liên tiếp lùi về sau mười mấy bước, nhìn bóng người mặc đồ trắng đang đứng bên dưới cửa biên giới Sơn Hải Quan bằng ánh mắt ác độc và kinh hoảng!
Rõ ràng cô ta chỉ có hơi thở của một chủ soái năm sao, sao có thể chặt đứt cánh tay của Thiên Vương một sao như tôi chỉ với một nhát kiếm cơ chứ?
Chuyện này không thực tế!
Chuyện này không có khả năng!
Thế nhưng, một giây sau, trong mắt bọn chúng, khí thế trên người bóng người mặc đồ trắng lại bắt đầu từ từ dâng lên!
Mỗi một lần dâng lên đều mang theo cảm giác khiến cho người khác phải khϊếp sợ!
Ầm ầm ầm!
“Thiên Vương! Thiên Vương! Cô ta là cường giả Thiên Vương! Chuyện này không thể nào! Từ lúc nào mà Hoa Quốc lại có một nữ cường giả Thiên Vương trẻ tuổi như vậy?”
Quỷ soái mặc áo dài màu đen vô cùng kinh ngạc, không dám tin nhìn bóng người mặc đồ trắng đang đứng trước mắt.
Chỉ trong phút chốc mà khí thế trên người cô gái đó đã đạt tới cảnh giới Thiên Vương một sao, hơn nữa còn ẩn giấu dấu vết của việc sắp phá vỡ cảnh giới Thiên Vương huyền cấp hai sao.
Thế nhưng cuối cùng cũng giữ ổn định ở cảnh giới Thiên Vương một sao!
Chuyện này đã đủ để khiến cho hai cường giả Thiên Vương bên ngoài biên giới này phải chấn động!
Một nữ Thiên Vương trẻ tuổi như vậy, chưa từng nghe ai nhắc tới!
Mà lúc này, bóng người mặc đồ trắng đang cầm thanh kiếm đứng bên ngoài Sơn Hải Quan, trong ánh mắt mang theo sát khí và vẻ lạnh lùng bức người, nói: “Rút lui! Nếu không sẽ phải chết!”
Khoảnh khắc này, hai quỷ soái đã hoang mang!
Thế nhưng một giây sau, quỷ soái mặc áo dài màu trắng lại cười khẩy đầy vẻ ác độc: “Hừ! Một Thiên Vương một sao nhỏ bé thì có làm sao? Hai người chúng tôi đều là Thiên Vương một sao! Đánh bại cô cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!”
Vừa dứt lời, quỷ soái mặc áo dài màu đen cũng đứng dậy, sắc mặt lạnh lùng nhìn bóng người mặc đồ trắng!
Mình buộc phải báo mối thù bị chặt đứt cánh tay này.
Thế nhưng, điều khiến cho bọn chúng không ngờ được là người phụ nữ mặc đồ trắng lại không hề run sợ, ngược lại còn khẽ bước lên trước vài bước, nói: “Nếu đã không rút lui, vậy thì phải chết thôi! Nơi này là lãnh thổ Bắc Lương do chồng tôi trấn giữ! Cửa biên giới vốn cũng là do chồng tôi cai quản! Giờ chồng tôi không ở đây thì tôi sẽ thay anh ấy trấn giữ cửa biên giới! Bất cứ kẻ nào vượt biên đều gϊếŧ không tha!”
Tứ quốc lão đứng bên cạnh hoàn toàn chấn động!
Cô gái này là vợ của vua Bắc Lương?
Khương Vy Nhan đó sao?
Không phải cô ta chỉ mới đạt đến cảnh giới chiến thần, sao có thể là Thiên Vương một sao cơ chứ?
Không đợi cho cụ ấy hết kinh ngạc, Khương Vy Nhan đã vác kiếm xông về phía hai quỷ soái Thiên Vương!
Không có bất cứ sự sợ hãi hay kinh hoảng nào!
Không thèm đếm xỉa tới chuyện sống chết!
Thay chồng trấn giữ cửa biên giới, chết cũng không e ngại!
Một giây sau, bên ngoài Sơn Hải Quan bùng nổ một trận chiến kinh thiên động địa!
Sát khí lan ra khắp mấy chục kilomet!
Thanh kiếm giống như cầu vồng xuyên qua trời đất!
Hai quỷ soái hoàn toàn không thể ngờ, cô gái này lại mạnh đến thế!
Dám dùng cơ thể mềm yếu để đối kháng với hai cường giả Thiên Vương thành danh đã lâu như bọn chúng!
Càng đáng sợ hơn là sau khi đánh qua đánh lại, bọn chúng còn phát hiện ra cô gái này lại đang ở giai đoạn đột phá cảnh giới Thiên Vương huyền cấp hai sao!
Hoảng hốt!
Càng đánh càng hoảng!
Mãi đến sau cùng, thanh kiếm với ánh sáng sắc lạnh trải dài ba nghìn kilomet của Khương Vy Nhan cũng chém trúng hai quỷ soái!
Xoẹt xoẹt!
Ngực của hai quỷ soái bị thanh kiếm này rạch hai nhát trông rất khủng khϊếp, máu tươi bắn ra khắp nơi!
Hai người bọn chúng cũng vô cùng kinh ngạc, ôm lấy ngực rồi quay người muốn chạy thoát thân!
Không đánh lại được!
Vậy mà lại không đánh lại nổi!
Cô gái này quá mạnh!
Khương Vy Nhan nhìn hai quỷ soái quay người muốn tháo chạy, tay cầm thanh kiếm chém xuống hai nhát nữa!
Lúc này, trời đất đổi màu, hai nhát kiếm mang theo sát khí ngút trời và kiếm khí khủng bố chém thẳng về phía hai quỷ soái!
Rầm rầm!
Lưng của hai quỷ soái bị kiếm chém trúng, văng ra xa mấy trăm mét, ngã trên mặt đất, phun ra máu tươi!
Khoảng khắc này, trong mắt bọn chúng chỉ còn lại vẻ kinh hoảng và khϊếp sợ!
Một giây sau, bọn chúng căn bản không còn nghĩ tới chuyện phản kháng hay gì nữa, bò từ dưới đất lên, giống như chó nhà có tang, chạy nhanh như bay!
Lúc này, bọn chúng chỉ muốn chạy khỏi Hoa Quốc, rời khỏi nơi khủng khϊếp này!
Còn Khương Vy Nhan, tay cầm kiếm đứng thẳng bên ngoài cửa biên giới Sơn Hải Quan.
Cứ đứng như vậy hơn mười phút, cơ thể của cô mới từ từ nghiêng ngả, sau đó ho khan vài tiếng, ho ra cả mấy ngụm máu tươi!
Thanh kiếm trong tay cũng không ngừng rung động.
Máu tươi thuận theo bàn tay trắng nõn của Khương Vy Nhan, chảy qua thanh kiếm sắc lạnh rồi nhỏ giọt lên trên mặt đất.
Trấn chiến vừa nãy, cô cũng bị thương rất nghiêm trọng, thế nhưng vẫn luôn chịu đựng, lúc này sức mạnh mãnh liệt và thương tích khủng khϊếp trong cơ thể mới bộc phát trong nháy mắt!
Rầm, một giây sau, Khương Vy Nhan ngã trên mặt đất, khi thế của Thiên Vương một sao trên cơ thể cũng dần hạ xuống cảnh giới chủ soái!
Khoảnh khắc đó, mắt khương Vy Nhan mờ đi, trước mắt giống như xuất hiện bóng dáng của Tiêu Chính Văn, cô lẩm bẩm: “Chồng à, em không khiến cho anh phải mất mặt… Không làm mất mặt nhà họ Tiêu, am làm được rồi…Làm được rồi….”