Chiến Thần Bất Bại

Chương 926: Trả giá gấp mười lần

Chương 926: Trả giá gấp mười lần

Mười triệu tệ?

Trần Doãn Lạc trợn tròn hai mắt.

Vừa mở miệng đã hô mười triệu tệ thì hơi quá rồi nhỉ!

“Sao nào, sau này lợi nhuận mà ông có thể nhận được từ dự án này sẽ không chỉ là con số đó, ông không muốn hợp tác thì tôi cũng không bắt ép, chúng ta đi thôi Mỹ Nghiên”.

Khương Văn Kỳ làm ra vẻ không quan tâm, đứng dậy chuẩn bị rời đi.

“Ôi, không ngờ đối tác đầu tiên của chúng ta lại không biết tính toán như vậy, đúng là hên cho đối tác tiếp theo”.

Khương Mỹ Nghiên lắc đầu, làm ra vẻ cảm thấy đáng tiếc thay cho Trần Doãn Lạc.

Đây là chiêu trò giật dây mà hai bố con cô ta đã thương lượng kỹ với nhau ngay từ đầu, bây giờ phối hợp với nhau cũng vô cùng ăn khớp.

“Đợi đã, đợi đã, tôi vẫn chưa nói là không đầu tư mà, tôi nhất định sẽ đầu tư mười triệu tệ, chỉ là tôi muốn gọi một cuộc điện thoại hỏi bên phía tập đoàn Vy Nhan, xác định lại xem có phải hai người thật sự có thể đại diện cho tập đoàn Vy Nhan hay không”.

Trần Doãn Lạc vội vàng chặn đường đi của hai người Khương Văn Kỳ.

“Sếp Trần à, chuyện làm ăn luôn đề cao chữ tín, bộ dạng này của ông đã nói lên rằng ông không tín nhiệm chúng tôi, nếu đã như vậy thì cũng không cần phải bàn tiếp làm gì nữa”.

Khương Văn Kỳ nói xong lại chuẩn bị rời đi.

“Ôi, đừng đừng đừng, là tôi thiếu sự tín nhiệm rồi, ký, tôi lập tức ký luôn đây”.

Trần Doãn Lạc cắn răng ký hợp đồng với hai người này ngay lập tức.

“Vừa nhìn đã biết sếp Trần là người làm chuyện lớn, chúng tôi đã nhận được tiền rồi, mong chúng ta hợp tác vui vẻ. Chúng tôi sẽ lập tức triển khai dự án bên phía Tu Hà, tới lúc đó mời sếp Trần tham dự lễ cắt băng khánh thành của chúng tôi”.

Khương Văn Kỳ cười híp mắt rời khỏi công ty dược phẩm Doãn Lạc cùng Khương Mỹ Nghiên.

Ngay sau đó, hai bố con cô ta lại đến công ty dược phẩm tiếp theo, dùng chiêu trò y như vậy, hơn nữa không có ai dám chất vấn thân phận của hai người họ.

Chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, hai người đã gom góp được số tiền một trăm triệu tệ.

Mà Khương Vy Nhan và Tiêu Chính Văn thì vẫn chưa biết tất cả những chuyện này.

Sau ba ngày, cửa phòng làm việc của Khương Vy Nhan bị người ta đẩy ra, mười mấy luật sư bước vào với vẻ mặt nghiêm túc.

“Sếp Khương, chúng tôi nhận uỷ thác tới để đòi tiền, hy vọng cô có thể hoàn lại tiền ngay lập tức”.

Nói xong, những luật sư này đưa cho Khương Vy Nhan xem những bản hợp đồng mà hai bố con Khương Văn Kỳ đã ký với ông chủ các công ty.

“Đó là do bác cả và chị họ của tôi ký, không liên quan gì với tôi cả”.

Khương Vy Nhan liếc nhìn những bản hợp đồng này rồi lập tức giải thích.

“Bọn họ lấy danh nghĩa của cô thì có nghĩa là vẫn có quan hệ với cô, hy vọng cô có thể nhanh chóng hoàn tiền lại, nếu không thì chúng tôi sẽ kiện cô”.

Luật sư nghiêm túc nói.

“Được rồi, cho tôi chút thời gian, tôi sẽ hoàn lại tiền cho bọn họ theo đúng kỳ hạn”.

Khương Vy Nhan tạm thời đồng ý trước.

Đợi sau khi những luật sư này rời đi, Khương Vy Nhan xoa sống mũi của mình.

“Không ngờ hai con người khốn nạn này lại lợi dụng tên tuổi của mình để vơ vét tài sản phi pháp!”

Khương Vy Nhan lập tức nổi giận!

Cô lấy điện thoại ra gọi cho Khương Văn Kỳ, thẳng thừng chất vấn: “Khương Văn Kỳ! Ông có biết mấy người đã làm chuyện thất đức gì không?”

Lúc này Khương Văn Kỳ đã tới sân bay Giang Trung với Khương Mỹ Nghiên, nhận được điện thoại thì lạnh lùng cười đáp: “Ôi chao, cô cháu gái của tôi, như thế này là sao? Đã xảy ra chuyện gì mà lửa giận lại lớn như vậy hả?”

Dứt lời, ông ta còn nhìn sang Khương Mỹ Nghiên bên cạnh với vẻ mặt đắc ý.

“Khương Văn Kỳ! Ông dám lấy danh nghĩa tập đoàn Vy Nhan để lửa đảo kiếm tiền khắp nơi ở Giang Trung! Ông phải hoàn trả lại số tiền này ngay lập tức! Nếu không thì tôi sẽ khởi kiện ông!”

Khương Vy Nhan lạnh lùng nói, chút hy vọng đối với nhà họ Khương ở trong lòng đã hoàn toàn bị dập tắt.

Nghe thấy lời này, Khương Văn Kỳ cười ha ha, nói: “Khương Vy Nhan, cô hồ đồ rồi đấy à? Tôi làm những chuyện này lúc nào mà sao tôi lại không biết nhỉ? Cô không được ngậm máu phun người đâu đấy nhé! Tôi còn phải kiện cô tội phỉ báng mới đúng!”

“Ông!”

Khương Vy Nhan tức tới mức ngực không ngừng phập phồng!

“Gì mà vơ vét tài sản phi pháp, nói khó nghe như vậy, tôi nói cho cô biết này Khương Vy Nhan, đừng có mà xấc xược với tôi, tôi lợi dụng danh tiếng của mấy người đấy, cô có thể làm gì được tôi nào?”

“Dù sao tôi cũng đã làm rồi, bọn họ muốn gây sự thì cũng sẽ tìm Khương Vy Nhan cô chứ chẳng phải Khương Văn Kỳ tôi đâu”.

Tiếp đó, Khương Văn Kỳ bất cần nói.

Những hợp đồng đó ông ta đều đã giở trò gian lận, căn bản không thể tra ra ông ta được.

“Khương Văn Kỳ, tôi hỏi ông lần cuối, ông chắc chắn là không trả lại tiền đúng không?”

Khương Vy Nhan vô cùng phẫn nộ nói.

“Không trả! Tôi nói cho cô biết Khương Vy Nhan, cô là người nhà họ Khương, công ty nhà họ Khương xảy ra vấn đề cô cũng có trách nhiệm. Bây giờ công ty nhà họ Khương ở trong tay tôi huy hoàng trở lại rồi, cô nên cảm ơn tôi mới đúng”.

Khương Văn Kỳ nở nụ cười nham hiểm và đắc ý.

“Ông nói hơi quang minh chính đại quá thì phải, cái gì gọi là huy hoàng trở lại, ông đang dựa vào thực lực của bản thân để khiến cho công ty nhà họ Khương huy hoàng trở lại sao? Ông dựa vào tên tuổi của tập đoàn Vy Nhan chúng tôi để kiếm tiền phi pháp thì có”.

Khương Vy Nhan lặp lại.

“Con ranh nhà cô nói cái gì cơ, thực lực của tôi làm sao? Lúc tôi đặt chân vào giới kinh doanh một mình đảm đương cả công ty thì cô vẫn còn chưa ra đời đâu! Tôi là bác cả của cô, cô nên tỏ ra tôn trọng tôi hơn đi!”

Khương Văn Kỳ trợn trừng hai mắt, muốn dùng thân phận của mình để áp chế Khương Vy Nhan.

“Xin lỗi nhé! Ông đã không còn là bác cả của tôi từ lâu rồi! Từ khoảnh khắc ông nội đuổi tôi ra khỏi nhà họ Khương thì Khương Vy Nhan tôi đã không còn bất kỳ quan hệ gì với nhà họ Khương nữa! Bây giờ tôi cảnh cáo ông, lập tức trả lại tất cả số tiền ông đã lừa đảo! Nếu không thì ông tự mình mà gánh lấy hậu quả!”

Khương Vy Nhan lạnh lùng nói, trong mắt ngập tràn lửa giận!

“Tự mình gánh lấy hậu quả? Buồn cười chết mất thôi! Tôi thì có thể có hậu quả gì cơ chứ, cô mới là người nên nghĩ xem bản thân phải giải quyết những vấn đề này ra sao đi!”

Khương Văn Kỳ cười khẩy nói, không hề mảy may sợ hãi.

Cạch!

Khương Vy Nhan thẳng tay cúp điện thoại, không còn tâm trạng để tiếp tục nói chuyện.

Khương Văn Kỳ ngơ ngác, thấy điện thoại ngắt rồi thì cũng mắng chửi vài câu, sau đó lại nở nụ cười xảo quyệt, nói: “Khương Vy Nhan này vẫn còn muốn đe doạ uy hϊếp mình sao? Nực cười, coi mình là đứa nhát cáy ư?”

Khương Mỹ Nghiên đứng bên cạnh cười nói: “Bố, đừng quan tâm tới cô ta nữa, bây giờ chúng ta có số tiền này trong tay, nhà họ Khương nhất định có thể trở thành gia tộc giàu có hàng đầu Tu Hà rồi!”

… Mà bên này, sau khi Khương Vy Nhan cúp điện thoại thì lại gọi cho Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn đến công ty rất nhanh, nhìn thấy Khương Vy Nhan đang khoanh tay trước ngực, đứng trước cửa sổ lớn đặt sát đất.

“Sao thế, có chuyện gì mà lại gọi anh tới đây gấp như vậy?”

Tiêu Chính Văn bước vào trong, bình tĩnh hỏi.

Khương Vy Nhan quay người lại, vẻ mặt phẫn nộ, nói: “Chồng à, Khương Văn Kỳ lợi dụng danh tiếng của tập đoàn Vy Nhan lừa đảo mười mấy công ty ở Giang Trung, kiếm được một trăm triệu tệ một cách phi pháp! Bây giờ luật sư của những công ty này đều tìm đến tập đoàn Vy Nhan yêu cầu chúng ta trả lại tiền”.

Nghe tới đây, Tiêu Chính Văn nhướng mày, cứ như đã đoán được từ lâu rồi, cười lạnh lùng nói: “Anh biết rồi”.

“Anh biết rồi?”

Khương Vy Nhan hoài nghi mở to hai mắt.

Tiêu Chính Văn điềm nhiên ngồi lên ghế sofa, nói: “Ừ, lần trước sau khi bọn họ rời khỏi nơi này anh đã tìm người theo dõi bọn họ. Mấy ngày nay bọn họ đi đâu, làm gì anh đều biết cả”.

“Chồng à, sao anh không nói cho em biết sớm? Cũng không ngăn bọn họ lại?”

Khương Vy Nhan rảo bước đến gần, tỏ ý trách móc kéo lấy cánh tay của Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn cười nói: “Anh tự có dự định của mình. Với loại người như hai bố con Khương Văn Kỳ, chưa dạy cho bọn họ một bài học cả đời khó quên thì vẫn chưa chịu quay đầu lại đâu. Nếu như bọn họ muốn hãm hại em và công ty thì anh sẽ bắt bọn họ phải trả cái giá gấp mười lần!”