Chiến Thần Bất Bại

Chương 798: Mười sát thủ

Chương 798: Mười sát thủ

“Pằng pằng pằng!”

Ngay sau đó, một loạt đạn bắn trúng vào ghế sofa, khiến cho ghế sofa in toàn hình vết đạn.

Tiêu Chính Văn lập tức kéo Khương Vy Nhan trốn ra sau ghế sofa!

“A a a! Chồng, chuyện này là sao vậy?”

Khương Vy Nhan sợ tới mức ôm lấy tai, sắc mặt trắng bệch.

Dù thế nào cô cũng không thể ngờ lại gặp phải chuyện này trong nhà ngay giữa ban ngày ban mặt!

Mặc dù trước đây cô đã trải qua vài lần nguy hiểm, thế nhưng lúc này vẫn rất sợ hãi như cũ.

Dù gì một người phụ nữ như cô cũng chưa từng động đến súng đạn, sao có thể không sợ súng cơ chứ?

Tiêu Chính Văn ôm chặt lấy Khương Vy Nhan, an ủi: “Đừng phát ra tiếng động! Em cứ trốn ở đây nhé!”

Khoảnh khắc này, lửa giận và sát khí ngút trời bùng lên dữ dội trong mắt Tiêu Chính Văn!

Vậy mà lại có sát thủ xuất hiện ở đây?

Bởi vì mới đổi biệt thự nên lực lượng bảo vệ vẫn chưa được sắp xếp.

“Chồng ơi…”

Khương Vy Nhan kéo lấy Tiêu Chính Văn khi anh đang định xông ra ngoài, gương mặt ngập tràn vẻ lo lắng, không ngừng lắc đầu.

Tiêu Chính Văn khẽ cười, nói: “Yên tâm đi, chồng em là vua Bắc Lương, thừa sức để đối phó với loại sát thủ này”.

Nói xong, Tiêu Chính Văn buông tay Khương Vy Nhan ra, nhắm đúng thời cơ rồi xoay người, cơ thể linh hoạt như báo săn xông ra bên ngoài!

Trong nháy mắt!

Xạ thủ bắn tỉa trốn trên tầng cao của một toà biệt thự bên ngoài đang ngắm bắn qua ống kính thì nhìn thấy một bóng dáng lướt qua nhanh như điện giật, qua trái qua phải, xông về phía mình nhanh như chớp.

Hắn lập tức ngắm chuẩn về phía bóng dáng kia rồi bóp cò, tiếng súng pằng pằng pằng vang lên, vài viên đạn bắn thẳng về phía trước với tốc độ cao, mang theo luồng khí lạnh hướng về nơi bóng người đó lướt qua!

Lần nào cơ thể của Tiêu Chính Văn cũng có thể né tránh đường đạn một cách chuẩn xác.

Loạt đạn cứ thế lướt qua cơ thể và đỉnh đầu của anh, bắn trúng lên trên bãi cỏ, khiến cho bãi cỏ bị xới tung lên vài mảng cỏ xanh.

Nếu bắn trúng thì sẽ bị thương nặng!

Lúc Tiêu Chính Văn bổ nhào tới đã cau mày rất chặt, sắc mặt vô cùng u ám, cơ thể toát ra luồng sát khí lạnh thấu xương!

Dựa theo tốc độ đạn và uy lực khi đạn bắn trúng lên bãi cỏ, súng bắn tỉa mà đối phương sử dụng tuyệt đối là loại có cỡ nòng lớn!

Chỉ có Barrett mới có thể tạo ra uy lực bộc phát lớn như thế!

Cũng có thể nói rằng, nếu như khi trước anh không có trong biệt thự thì có thể Khương Vy Nhan đã trở thành một cái xác lạnh băng rồi!

Nghĩ đến đây, lửa giận trong lòng Tiêu Chính Văn càng bùng cháy!

Ngay lập tức, một cây kim châm lao nhanh ra từ trong tay anh!

Vù!

Cây kim châm đó bắn thẳng về phía xạ thủ bắn tỉa đang ở trên đỉnh toà biệt thự ở phía xa, loé lên ánh vàng chói mắt dưới ánh mặt trời!

Ánh vàng đó vừa hay khúc xạ với lớp kính trên ống ngắm, khiến cho tên đó nhất thời không thể mở mắt ra, họng súng cũng giương lên trời rồi bắn ra loạn xạ!

Một giây sau, cây kim châm đó bắn thẳng đến, cắm thẳng vào lớp kính trên ống nhòm, khiến cho nó vỡ nát!

Nếu như tên này không giơ họng súng lên thì có lẽ cây kim châm đã cắm thẳng vào đồng tử của hắn rồi!

Sau khi hắn phản ứng lại và nhìn về phía bãi cỏ bên trong biệt thự thì không còn trông thấy bóng dáng của Tiêu Chính Văn nữa!

Người đâu rồi?

“Đáng chết! Fuck!”

Xạ thủ bắn tỉa đang mặc đồ tác chiến màu đen và đeo khẩu trang phẫn nộ mắng chửi một câu.

Lại là một người nước ngoài!

Hắn nhanh chóng thu súng lại, quay người định bỏ chạy.

Thế nhưng!

Ngay lập tức, một bóng người rơi từ trên trời xuống, trong tay cầm theo con dao quân đội năm cạnh sắc nhọn cứa thẳng vào bả vai của xạ thủ bắn tỉa!

Xoẹt!

Cánh tay của tên xạ thủ bắn tỉa bị cào rách, máu tươi tuôn ra, cả người cũng thuận thế mà ngã trên mặt đất!

Hắn đau đớn gào mồm lên, nằm trên mặt đất, vẻ mặt kinh sợ nhìn người đàn ông đột nhiên xuất hiện trước mắt!

Sao có thể như vậy chứ?

Anh ta lên đây từ lúc nào?

Tốc độ này cũng nhanh quá rồi đấy!

Mà lúc này, Tiêu Chính Văn cầm con dao quân đội năm cạnh nhuốm máu trong tay, từ trên cao nhìn xuống, sắc mặt lạnh lùng nhìn tên xạ thủ bắn tỉa với bả vai đang bê bết máu trước mặt.

“Rắc!”

Tiêu Chính Văn giơ chân đạp thẳng lên ngực tên xạ thủ bắn tỉa đó, giẫm gãy mấy cái xương sườn của hắn ta, giống như thần chết đến từ địa ngục, lạnh lùng hỏi: “Ai cử mày tới đây?”

Khắp người tên xạ thủ bắn tỉa đó be bét máu, trong miệng cũng phun ra máu tươi, chịu đựng lực đạp mạnh mẽ trên ngực, phát ra tiếng cười gằn: “Fuck! Mày cho rằng chỉ có một mình tao đến ám sát mày sao? Mày nhìn về phía biệt thự mà xem!”

Nghe vậy, Tiêu Chính Văn nhướng mày, nhanh chóng quay đầu nhìn ra!

Lúc này, chín bóng người mặc đồ tác chiến giống như những con khỉ linh hoạt đang lao nhanh về phía biệt thự!

Khoảnh khắc đó, Tiêu Chính Văn điên tiết!

“Chúng mày muốn chết hả?”

Ngay sau đó, anh đạp mạnh chân xuống!

Rắc, l*иg ngực của tên xạ thủ bắn tỉa bị Tiêu Chính Văn dùng chân giẫm nát!

Tên xạ thủ bắn tỉa trừng mắt nhìn lên, máu không ngừng phun ra khỏi miệng, chết tức tưởi ngay tại chỗ!

Tiếp theo đó, Tiêu Chính Văn mang theo sát khí ngất trời nhảy thẳng từ trên cao xuống, cả người ngập tràn hơi thở vô địch của một chủ soái sáu sao, áp chế khắp cả phạm vi mười kilomet!

“Đều đáng chết!”

Tiêu Chính Văn gào lên đầy phẫn nộ, hai chân chạm đất, để lại hai dấu chân trên mặt đất, sau đó giống như một luồng điện xông thẳng về phía chín bóng người đang tiến vào trong biệt thự!

Khoảnh khắc này, chín người kia liền phát run, cảm thấy luồng hơi thở và sát khí ngất trời đang lao nhanh về phía mình ở ngay sau lưng!

Luồng sức mạnh này khiến bọn chúng bước đi đầy khó khăn, ngay cả dũng khí để tiến lên trước một bước cũng không có!

Một giây sau đó.

Ầm ầm ầm!

Một con dao quân đội năm cạnh sắc nhọn phóng nhanh tới từ phía sau, cứa rách vùng bụng và ngực của bốn tên sát thủ, xuyên thẳng qua người, máu tuôn ra không ngừng!

Lại vài tiếng rầm lớn vang lên, bốn tên sát thủ đó vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra đã trợn trừng mắt ngã trên vũng máu, chết thẳng cẳng!

Trong số năm tên sát thủ còn lại, bốn tên còn lại nhanh chóng quay người rút ra con dao từ bên hông rồi xông vào Tiêu Chính Văn!

Tên còn lại nhanh chóng xông về phía biệt thự, muốn bắt Khương Vy Nhan làm con tin!

Khoảnh khắc đó, trong mắt bốn tên sát thủ vừa quay người lại, Tiêu Chính Văn giống như Tu La cả người đầy máu, không khí xung quanh liền trở nên quỷ dị!

Tiêu Chính Văn cầm con dao quân dội năm cạnh nhuốm máu, cả người toát lên sát khí nồng đậm, hai mắt nh biến thành đôi mắt của thần chết, giàm từng bước chân lên trên bãi cỏ, tiến về phía bọn chúng!

“Gϊếŧ!”

Bốn tên sát thủ phẫn nộ hô lêm, xông đến gϊếŧ Tiêu Chính Văn từ bốn hướng!

Tiêu Chính Văn nở nụ cười như thần chết, cơ thể giống ảo ảnh cứ thế biến mất trong tầm mắt của bốn tên sát thủ!

Vào lúc bọn chúng phản ứng trở lại thì chỉ cảm thấy trên cổ lạnh băng!

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Con dao quân đội năm cạnh sắc nhọn cứa qua cổ bọn chúng!

Sau đó, máu phun ra như mưa, đầu người cũng rơi xuống đất!

Gϊếŧ sạch chỉ trong vài giây!

Tên sát thủ xông vào trong biệt thự khi nhìn thấy Khương Vy Nhan đang trốn sau ghế sofa thì nhếch mép cười lạnh lùng, rút ra con dao hướng về phía cổ Khương Vy Nhan!

“Rắc!”

Tiếng vỡ vụn vang lên!

Tên sát thủ đó liền trợn trừng mắt, con ngươi như muốn rớt ra ngoài tới nơi!

Hắn kêu rên đau đớn, cả người ngã lăn xuống đất, ôm lấy háng, sắc mặt xanh mét, không ngừng lăn lộn trên đất, căn bản không kêu lên nổi!

Đau đớn vô cùng, không có cách nào kêu lên thành tiếng!

Hắn không thể ngờ được một người phụ nữ thoạt nhìn mềm yếu như vậy lại có thủ đoạn kinh người đến thế!

Không phải tình báo nói rằng Khương Vy Nhan là một người phụ nữ nhỏ bé mềm yếu chỉ biết khóc lóc thôi sao?