Chiến Thần Bất Bại

Chương 782: Ꮆiết bảy chiến thần thiên cấp

Chương 782: Gϊếŧ bảy chiến thần thiên cấp

Đồ Hiêu vừa dứt lời, cửa sảnh lớn đột nhiên xuất hiện mười bóng người mặc khoác dài màu đen!

Mỗi bóng người đều có sát khí khủng khϊếp, khiến người khác hết sức kinh sợ!

Nhất là trên người bọn chúng tản ra sát khí và luồng sức mạnh hung tợn, người bình thường căn bản không thể chịu được!

Mười cường giả chiến thần thiên cấp bốn sao!

Mặt Tiêu Chính Văn cứng đờ, trong con ngươi lóe lên sự lạnh lẽo, liếc nhìn mười bóng người phía sau, khóe mắt hiện lên sát khí ngút trời!

Nhìn thấy sắc mặt của Tiêu Chính Văn biến đổi, khóe miệng Đồ Hiêu nhếch lên nụ cười khẩy đắc ý, ông ta nói với giọng điệu lạnh lùng: “Chủ soái Tiêu, thế nào, bây giờ thuộc hạ của tôi không kém bát đại long tướng dưới trướng vua Bắc Lương cậu đâu nhỉ? Hơn nữa, thực lực của bản tướng cũng đã đạt đến trình độ ngang bằng với cậu!”

Dứt lời, đột nhiên Đồ Hiêu cởϊ áσ khoác dài màu xanh quân đội trên người mình ra, ném lên không trung, lộ ra cơ thể rắn chắc vạm vỡ của ông ta!

Nửa khuôn mặt và nửa cơ thể đều che lấp bởi một lớp kim loại hợp kim titan, lóe lên ánh sáng bạc chói mắt, khiến người ta khϊếp sợ.

Khoảnh khắc đó, bỗng nhiên Đồ Hiêu giải phóng sát khí thế trên người mình ra, một luồng sức mạnh ngút trời nháy mắt cuộn sạch cả sảnh lớn, tràn ngập cả biệt thự!

Sáu sao!

Đó là luồng sức mạnh của cường giả sáu sao!

Luồng sức mạnh cuồn cuộn bỗng chốc lao về phía Tiêu Chính Văn, muốn nuốt chửng lấy anh!

Nhưng Tiêu Chính Văn đứng sừng sững tại chỗ, không hề nhúc nhích, cảm nhận luồng sức mạnh bộc phát trên người Đồ Hiêu, mặt mũi cũng hơi nhăn lại.

Không ngờ Đồ Hiêu đã đạt đến cảnh giới sáu sao… Chuyện này quả thật vượt quá dự đoán của Tiêu Chính Văn!

Nhìn thấy động tác khẽ cau mày của Tiêu Chính Văn, Đồ Hiêu hung ác cười khẩy, nói: “Sao thế, chủ soái Tiêu, có phải rất kinh ngạc không?”

Tiêu Chính Văn nhăn mặt, nhìn sang một bên mặt có vết máu của Khương Vy Nhan, trong ánh mắt hiện lên vẻ lạnh lẽo, sau đó nhìn Đồ Hiêu chằm chằm, lạnh lùng nói: “Động vào vợ tôi, cho dù ông là sáu sao thì bản soái cũng phải gϊếŧ ông!!!”

Một câu nói khiến sắc mặt Đồ Hiêu tối sầm lại, sau đó bật cười ha ha, nói: “Không hổ danh là vua Bắc Lương, sự ngang ngược này đúng là thế gian không gì sánh được! Đáng tiếc, hôm nay cậu buộc phải chết trong tay Đồ Hiêu tôi! Đồ Hiêu tôi cũng sẽ thay Tiêu Chính Văn cậu, trở thành chủ soái mới của Bắc Lương! Trở thành niềm vinh dự và tấm bia đá to lớn mới của Hoa Quốc!!!”

Dứt lời, sát khí và sự lạnh lẽo trong mắt Đồ Hiểu dâng trào cuồn cuộn!

Ngay lập tức, mười cường giả chiến thần thiên cấp bốn sao phía sau Tiêu Chính Văn bất ngờ ra tay, tung ra đòn hiểm ác liệt, cùng xông lên muốn gϊếŧ chết Tiêu Chính Văn.

Bên kia Khương Vy Nhan bị dọa sợ chết khϊếp, cô hét lớn: “Á! Chồng, cẩn thận! Anh đi mau! Đi mau đi! Đừng lo cho bọn em! Nhớ chăm sóc tốt cho Na Na…”

Thế nhưng.

Tiêu Chính Văn mỉm cười với Khương Vy Nhan, nói: “Không, chúng ta phải cùng nhau chăm sóc Na Na. Cứ yên tâm đi, cho anh mười phút!”

Mười phút?

Đồ Hiêu nghe thấy con số này thì khuôn mặt cũng cứng đờ, tức giận quát: “Tiêu Chính Văn!

Cậu khinh thường người của tôi quá rồi đấy! Đây là mười cường giả chiến thần thiên cấp bốn sao đấy!!!”

Thế nhưng.

Tiêu Chính Văn khẽ cười, khí thế trên người bỗng bộc phát, chớp mắt cuốn sạch cả biệt thự, lấn át cả mười luồng sức mạnh của cường giả chiến thần thiên cấp bốn sao đang xông đến ở phía sau!

Khoảnh khắc đó!

Mười luồng sức mạnh của cường giả chiến thần thiên cấp bốn sao ở trước mặt Tiêu Chính Văn sáu sao thì giống như một chiếc thuyền nhỏ trên mặt nước mênh mông, nhỏ nhặt không đáng kể!

Ầm!

Bỗng nhiên, một cường giả chiến thần thiên cấp bốn sao siết chặt nắm đấm, đánh một quyền về phần bụng của Tiêu Chính Văn!

Cú đánh này mang theo sức bùng nổ và luồng sức mạnh đủ để hủy diệt một chiếc xe tăng, đập mạnh vào l*иg ngực của Tiêu Chính Văn giống như thiên thạch!

Nhưng!

Giây tiếp theo!

Một tiếng rắc vang vọng khắp biệt thự!

Ánh mắt của Tiêu Chính Văn đóng băng đứng tại chỗ, nhìn chăm chăm vào nắm đấm đang đánh tới, anh hơi nghiêng người, sau đó nhấc tay lên gắng sức chém xuống, nhát dao tay nặng nề chém vào cánh tay của tên cường giả chiến thần thiên cấp bốn sao!

Một nhát dao tay đơn giản chém gãy cánh tay của gã đó trong chớp mắt!

Đồng thời!

Tiêu Chính Văn nhấc chân, dùng đầu gối thúc mạnh vào phần bụng của tên cường giả chiến thần thiên cấp bốn sao đó!

Mấy tiếng răng rắc như tiếng xương sườn gãy lìa, tựa như dây pháo, vang khắp biệt thự trong chớp mắt!

Sau đó, cả người tên cường giả chiến thần thiên cấp bốn sao cong vòng lại, trong miệng phun ra một ngụm máu lớn, hai mắt trợn tròn, phủ đầy tia máu!

Gã đó ngã xuống đất, bên dưới là một vũng máu, phần bụng hoàn toàn lõm vào, lục phủ ngũ tạng gần như đã chịu sức chấn động lớn, toàn bộ đều vỡ nát!

Xung quanh im lặng như tờ!

Chỉ đối mặt vài giây mà cường giả chiến thần thiên cấp bốn sao đã bị đánh chết!

Chiến lực này quả thật quá khủng khϊếp!

Bỗng nhiên, chín tên cường giả chiến thần thiên cấp bốn sao còn lại dừng bước tại chỗ, ánh mắt đông cứng, đưa mắt nhìn nhau, không dám bước lên phía trước!

Tiêu Chính Văn đứng tại chỗ nhướng mày, trong đôi mắt hiện lên sát khí ngút trời, càn quét đám cường giả chiến thần thiên cấp bốn sao, anh lên tiếng: “Các người không lên, vậy thì tôi lên!”

Đồ Hiêu thấy vậy liền nổi giận gào thét: “Lên! Gϊếŧ hắn! Chỉ cần gϊếŧ hắn, bản tướng chính là vua Bắc Lương mới, các người là long tướng mới!!!”

Chỉ một câu gầm thét, chín tên cường giả chiến thần thiên cấp bốn sao xông lên gϊếŧ Tiêu Chính Văn lần nữa, mang theo chín luồng sát khí khủng khϊếp!

“Ầm!”

Khoảnh khắc đó Tiêu Chính Văn cũng cử động, hai chân đạp mạnh xuống đất lao nhanh về phía trước, nhắm chuẩn vào một người trong số đó rồi nhấc chân lên, đá mạnh một phát ra ngoài!

“Rầm!”

Một tiếng vang cực lớn giống như bom nổ, cường giả chiến thần thiên cấp bốn sao bị cú đá của Tiêu Chính Văn đá bay ra trăm mét, đâm sập cả bức tường của biệt thự, ngã trong đống gạch vụn, không thể đứng dậy được nữa!

L*иg ngực của hắn đã bị đá tạo ra một dấu chân lõm sâu vào, trong miệng tràn ra vũng máu lớn lẫn vào các mảnh gạch vụn!

Chỉ một cú đá đã giải quyết được một tên cường giả chiến thần thiên cấp bốn sao!

Tám người còn lại cũng bộc phát ra sát khí tàn sát khắp nơi, gầm lên giận dữ xông đến muốn gϊếŧ Tiêu Chính Văn!

“Rầm rầm rầm!”

Bỗng chốc, trong biệt thự vang lên tiếng đánh nhau vang dội!

Ầm ầm!

Giờ phút này trong tay Tiêu Chính Văn lóe lên luồng sáng!

Con dao quân đội năm cạnh vung lên không trung, giống như sao băng lướt qua, mang theo sát khí và nhuệ khí áp bức người khác, càn quét theo vòng cung bạc như lưỡi liềm trong không trung, chớp mắt đã xuyên qua hai tên cường giả chiến thần thiên cấp bốn sao trong số đó, trước sau trong suốt, chảy ra một vũng máu!!!

Ầm ầm!

Hai tên cường giả chiến thần thiên cấp bốn sao còn chưa kịp phản ứng đã uốn gối quỵ thẳng xuống đất, ngã trong vũng máu!

Cho đến chết bọn chúng cũng chưa từng nhắm mắt!

Tiêu Chính Văn giơ tay lên, thu con dao quân đội năm cạnh về, con dao trong tay nhỏ xuống những giọt máu đỏ tươi.

Trước mặt Tiêu Chính Văn chỉ còn lại ba tên cường giả chiến thần thiên cấp bốn sao cuối cùng.

Ba người này cũng không có can đảm chiến đấu tiếp nữa!

Người đàn ông trước mặt giống như ác quỷ đến từ địa ngục, quá khủng khϊếp, quá đáng sợ!

Chưa đến năm phút đã gϊếŧ chết bảy tên cường giả chiến thần thiên cấp bốn sao!

Bảy tên đấy!

Sức mạnh này đã đủ để lật đổ cả một nước lớn mạnh!

Nhưng ở trước mặt Tiêu Chính Văn thì chỉ như con kiến, yếu ớt đến thế!

Đây chính là chênh lệch của cảnh giới!

Đây chính là chênh lệch của chủ soái và chiến thần!

Khoảng cách quá lớn!

Lúc này Tiêu Chính Văn lạnh lùng liếc nhìn ba tên cường giả chiến thần thiên cấp bốn sao còn lại, rõ ràng chúng đã sợ hãi tột cùng, anh lạnh lùng nói: “Cùng chết, hay là chết từng người một?”