Chương 754: Chém chết
Viên Văn Sinh Rầm! Tiêu Chính Văn chỉ nói bên tai Đại Trưởng Lão đúng hai câu: “Giơ tay, rút kiếm!”
Long Kiếm dần dần rút ra từ trong cơ thể Đại Trưởng Lão, sau đó máu tươi phun ra càng nhiều hơn!
Bịch một tiếng, Đại Trưởng Lão ngã xuống đất, cả người be bét máu, trong miệng cũng phun ra đầy máu tươi, khó khăn thốt lên một câu: “Tiêu Chính Văn, cậu thật sự dám ra tay gϊếŧ người… Dù tôi có xuống suối vàng, làm ma cũng sẽ không bỏ qua cho cậu!” Bộp! Tiêu Chính Văn giơ chân lên, đá văng Đại Trưởng Lão ra xa mấy chục mét, tạo thành một đường vòng cung trên không trung sau đó nặng nề ngã phịch xuống đất, lăn lộn mười mấy vòng!
Cảnh tượng này đương nhiên thu hút sự chú ý của bốn trưởng lão nhà họ Viên đang chiến đấu đằng xa!
Ngay lập tức, bọn họ gào mồm lên: “Đại Trưởng Lão!”
Đám người nhà họ Viên đứng đằng xa xem trận đấu cũng trợn mắt há mồm kinh hãi!
Đại Trưởng Lão chết rồi ư?
Chuyện này sao có thể chứ?
Tiêu Chính Văn đứng giữa quảng trường, giơ cao Long Kiếm hô lên: “Bản soái đã gϊếŧ chết Đại Trưởng Lão của nhà họ Viên! Những ai không muốn chết thì lập tức quỳ xuống đền tội! Nếu không sẽ trở thành vong hồn dưới lưỡi kiếm này!” Ầm! Lời nói này giống như mang theo tiếng sấm vang dội, vang vọng khắp quảng trường, chấn động cả sơn trang nhà họ Viên!
Gần như trong nháy mắt, bốn, năm mươi nhân vật đại diện nhà họ Viên đều quỳ hết xuống đất, sắc mặt lo sợ nhìn Tiêu Chính Văn đang giơ thanh Long Kiếm lên dưới ánh chiều tà!
Khoảnh khắc đó, anh giống như người chấp pháp giữa trời đất.
Mà lúc này!
Bốn trưởng lão còn lại cũng không buồn quan tâm tới tứ đại Long Tôn đang đối đầu trước mắt nữa mà đều lao tới muốn gϊếŧ chết Tiêu Chính Văn!
Trong nháy mắt, bốn luồng sức mạnh khủng bố giống như đảo tung cả quảng trường mà xông về phía Tiêu Chính Văn!
“Tiêu Chính Văn! Dám gϊếŧ Đại Trưởng Lão của nhà họ Viên bọn tao, mày đáng chết!”
“Lấy mạng hắn!”
“Tử sĩ nhà họ Viên, gϊếŧ chết hắn!”
Ngay lập tức, mấy chục bóng người lập tức xông ra từ bốn phía, mang theo hơi thở và sát khí khủng bố lao vào đòi mạng Tiêu Chính Văn!
Mấy chục người này, thấp nhất cũng có thực lực cấp quân vương!
Trong đó, còn có mười mấy cường giả cấp chiến thần!
Đối diện với chiến lực mạnh mẽ như vậy, dù có là một chủ soái thiên cấp bốn sao thì cũng giật mình sợ hãi, nuốt hận vào trong!
Thế nhưng, Tiêu Chính Văn không hề lo sợ!
Anh lạnh lùng nhìn đám tử sĩ đang xông đến gϊếŧ mình từ bốn phương tám hướng, ngay lập tức, sát khí khủng bố liền xuất hiện, tay cầm Long Kiếm chủ động ra đòn! “Gϊếŧ!” Ầm! Trong nháy mắt, Tiêu Chính Văn giống như một sát thần khát máu, đi qua nơi nào cũng có xác người bay lên, máu me đầm đìa!
Chẳng mấy chốc, bảy, tám tử sĩ cấp quân vương đều bị Tiêu Chính Văn gϊếŧ hạ chỉ với một nhát kiếm!
Bốn trưởng lão nhà họ Viên nhìn Đại Trưởng Lão nằm trong vũng máu, gương mặt ngập tràn vẻ phẫn nộ và kích động!
Tiếp đó, bọn họ cau mày nhìn về phía Tiêu Chính Văn giống như Tu La đang đứng cách đó không xa, cùng đưa mắt nhìn nhau rồi lập tức xông đến tham gia chiến đấu!
Bốn trưởng lão cường giả chủ soái thiên cấp bốn sao lao đến, lập tức khiến Tiêu Chính Văn cảm nhận được áp lực to lớn!
Tứ đại Long Tôn bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng này thì lập tức lết theo cơ thể mệt mỏi do bị trọng thương xông về phía đám tử sĩ kia, giảm bớt áp lực cho Tiêu Chính Văn! Tiêu Chính Văn cũng cầm Long Kiếm xông về phía bốn trưởng lão!
Mà cùng lúc này, trong một căn nhà nằm ở sân sau sơn trang nhà họ Viên.
Viên Văn Sinh vô cùng lo lắng đi đi lại lại trong vườn.
“Người đâu! Người đâu!” Viên Văn Sinh hô lên. Ngay sau đó, một tên thuộc hạ vội vàng chạy đến, cung kính nói: “Đại nhân, ông có gì dặn dò ạ?”
“Bên ngoài bây giờ thế nào rồi? Tiêu Chính Văn đã chết chưa? Năm trưởng lão đã gϊếŧ được hắn chưa?”, Viên Văn Sinh sốt ruột hỏi.
Ông ta không hề biết những chuyện xảy ra bên ngoài.
Tên thuộc hạ đó lắc đầu nói: “Đại nhân, tiểu nhân không biết. Thế nhưng theo những gì tiểu nhân thấy, có năm trưởng lão ra tay thì hôm nay tên Tiêu Chính Văn nhất định sẽ chết ở nhà họ Viên chúng ta thôi! Xin đại nhân cứ yên tâm đợi buổi tiệc chúc mừng”.
Nghe đến đây, Viên Văn Sinh mới khẽ thở phào nhẹ nhõm, khoé miệng lộ ra một nụ cười lạnh lùng, nói: “Đúng thế! Có năm trưởng lão ra mặt thay tôi, tôi còn lo lắng cái gì nữa chứ? Một mình Tiêu Chính Văn mà có thể gϊếŧ hết năm trưởng lão rồi lật đổ cả nhà họ Viên hay sao?”
Thế nhưng! Vừa nói dứt lời! Cánh cổng lớn bị người ta dùng kiếm phá tung!
Sau đó, một bóng người be bét máu, mang theo sát khí ngút trời, tay cầm Long Kiếm màu vàng kim bước vào từ phía cổng.
Mỗi một bước chân đặt xuống đều mang theo hơi thở khủng bố làm cho người khác phải run sợ!
Viên Văn Sinh lập tức ngẩng đầu lên nhìn, vẻ mặt kinh ngạc, sợ hãi đến mức cả người run lên lẩy bẩy.
Ông ta chỉ vào bóng người cầm thanh Long Kiếm màu vàng vẫn đang còn nhỏ máu, hỏi với vẻ kinh hãi tột độ: “Cậu… sao cậu lại ở đây? Không phải cậu đã bị năm trưởng lão gϊếŧ chết ở bên ngoài rồi sao?”
Bóng người trước mắt Viên Văn Sinh không ai khác mà chính là Tiêu Chính Văn cùng Long Kiếm trên tay.
Khoảnh khắc này, hai mắt Tiêu Chính Văn như hoá thành cặp mắt của Tu La, mang theo sát khí lạnh thấu xương, trừng mắt nhìn Viên Văn Sinh, từng bước tiến lại gần!
“Năm ông già của nhà họ Viên đã bị tôi gϊếŧ cả rồi! Viên Văn Sinh, tiếp theo sẽ đến lượt ông!”
Dứt lời, Tiêu Chính Văn giơ tay, Long Kiếm trong tay phát ra tia sáng sắc lẹm, chỉ về phía Viên Văn Sinh!
Cái gì?
Năm trưởng lão đã bị Tiêu Chính Văn gϊếŧ chết rồi sao?
Chuyện này không thể nào!
Đây không phải hiện thự!
c“Không thể nào! Cậu lừa người! Năm trưởng lão mạnh như vậy, một mình cậu sao có thể gϊếŧ hết cả năm người bọn họ cơ chứ!”
Viên Văn Sinh hoàn toàn kinh ngạc, đồng thời không ngừng lùi về phía sau, rõ ràng đang vô cùng hoảng loạn và lo lắng!
“Có phải thật hay không, ông xuống địa ngục rồi đi hỏi bọn họ sau nhé!”
Tiêu Chính Văn nói, sau đó giơ tay, một nhát kiếm chém thẳng vào gáy của Viên Văn Sinh! Phập! Máu bắn tung toé!
Viên Văn Sinh đến khi chết vẫn không hiểu nổi Tiêu Chính Văn tìm được mình bằng cách nào, sau đó ông ta ngã phịch xuống vũng máu!
Đám thuộc hạ bên cạnh nhìn thấy Viên Văn Sinh bị một kiếm chém chết, sợ tới mức ngất xỉu ngay tại chỗ!
Tiêu Chính Văn nhìn cái xác nằm trên mắt đất, sự lạnh lẽo trong ánh mắt càng thêm nồng đậm hơn!
Mà lúc này.
Một giọng nói nặng nề mang theo sát khí ngút trời vang vọng khắp cả sơn trang nhà họ Viên!
“Tiêu Chính Văn! Hôm nay cậu gϊếŧ năm trưởng lão của nhà họ Viên, gϊếŧ người trong gia tộc nhà họ Viên, làm loạn sơn trang nhà họ Viên là muốn lật đổ nền móng của nhà họ Viên tôi sao?”
Giọng nói này cứ như vọng từ trên tầng mây xuống, giống như tiếng gào thét phẫn nộ của thiên thần, bao phủ khắp cả sơn trang nhà họ Viên chỉ trong nháy mắt!
Lúc này, đám người nhà họ Viên đang quỳ trên quảng trường, nhìn năm cái xác đang nằm trên vũng máu, lại nghe thấy âm thanh này, lập tức trở nên kích động.
“Là gia chủ!”
“Gia chủ xuất quan rồi!”
“Nhà họ Viên được cứu rồi! Gia chủ! Cứu nhà họ Viên! Năm trưởng lão đã bị Tiêu Chính Văn gϊếŧ cả rồi!”
Những tiếng kêu gào mang theo cả tiếng khóc vang vọng khắp quảng trường.
Mà lúc này, Tiêu Chính Văn cũng bước ra từ sân sau, quay trở lại quảng trường.
Lúc này, trước mắt anh, một người đàn ông trung niên đã già nhưng trông vẫn còn tráng kiện, mặc áo dài màu đen, chắp hai tay sau lưng, thân hình vạm vỡ, vẻ mặt nghiêm túc mà đầy sát khí bước từng bước ra từ trong nội viện nhà họ Viên!
Mỗi bước chân đều rất rộng, giương ra vài mét, tiến thẳng về phía đám người nhà họ Viên.
Bóng người này mang theo luồng sức mạnh khủng bố như rồng như hổ!
Chỉ một câu nói rất đơn giản lại giống như tiếng sấm rền trời, chấn động khắp cả không gian.
Khoảnh khắc đó, dưới bầu trời cứ như chỉ có một bóng người này vậy!
Ông ta cau mày nhìn năm trưởng lão đang nằm trên vũng máu, lại ngước mắt nhìn về phía Tiêu Chính Văn đang cầm Long Kiếm trong tay đứng cách đó hơn mười mét, nói bằng giọng trầm thấp như hổ gầm: “Long Kiếm, ha ha, Thiên Tử đúng thật là biết tính toán! Để cậu làm người giữ kiếm, gϊếŧ năm trưởng lão của nhà họ Viên, lật đổ nền móng cả mấy trăm năm của nhà họ Viên! Nếu đã như vậy thì ngày hôm nay, dù là mạng của cậu hay là Long Kiếm cũng đều phải ở lại nhà họ Viên!”