Chiến Thần Bất Bại

Chương 484: Đe dọa để thu mua

Chương 484: Đe dọa để thu mua

Trong phòng họp công ty nhà họ Khương.

Hôm nay Khương Vy Nhan mặc chiếc váy đen dài với vòng eo thon gọn, khoác thêm áo vest nữ màu đỏ anh đào, lông mày tinh tế, tóc xoăn gợn sóng. Làn da cô trắng nõn, thân hình hình chữ S đúng chuẩn, khí chất thành thục khiến người khác không kiềm lòng được muốn lại gần!

Loại khí chất nữ thần từ trong ra ngoài này là sự cám dỗ trí mạng với bất kỳ người đàn ông nào!

Bạch Thanh Xuyên ngồi đối diện Khương Vy Nhan, mắt hắn để lộ sự thèm muốn mạnh mẽ, lén nuốt nước bọt ừng ực, quan sát Khương Vy Nhan một lượt, lần này hắn phải có được người phụ nữ đang ngồi trước mặt!

Bên cạnh còn có đám người Khương Văn Kỳ, Khương Mỹ Nghiên và các lãnh đạo cấp cao quan trọng của công ty nhà họ Khương.

“Vy Nhan, cô bàn chuyện hợp tác với thiếu gia Bạch cho tốt, chúng tôi đi trước đây”.

Khương Văn Kỳ đứng dậy, ra hiệu người khác rời đi trước.

Dù sao, Lương Thiên Thụy cũng đã lén tiết lộ rằng Bạch Thanh Xuyên chỉ muốn bàn chuyện hợp tác với Khương Vy Nhan.

Đối với nhà họ Khương mà nói, có thể bàn chuyện hợp tác với nhà họ Bạch ở tỉnh chắc chắn là cơ hội hiếm có.

Mặc dù Khương Văn Kỳ không muốn nhưng ông ta vẫn biết điều dẫn đám người Khương Mỹ Nghiên rời khỏi phòng họp.

“Thiếu gia Bạch, không biết hôm nay anh đột nhiên ghé thăm là muốn bàn chuyện gì?”

Đôi môi đỏ của Khương Vy Nhan nhấp một ngụm cà phê Blue Mountain trên bàn, bình tĩnh nói.

Cô rất ghét người đàn ông trước mặt này, nhất là ánh mắt hắn nhìn cô đầy vẻ ham muốn thô tục, dù cho hắn có là người nhà họ Bạch thì hắn cũng không che đậy loại ham muốn này.

Nếu không phải hắn là tam thiếu gia nhà họ Bạch thì hôm nay Khương Vy Nhan đã không tới gặp mặt hắn!

Dù sao, chuyện lần trước ở trên du thuyền vẫn hiện ra rõ ràng trước mắt cô.

Sau chuyện đó, Tiêu Chính Văn vẫn luôn nhắc nhở cô phải đề phòng Lương Thiên Thụy và tên Bạch Thanh Xuyên này.

Bạch Thanh Xuyên uống một ngụm cà phê, ánh mắt hắn rời khỏi vòng ngực đầy đặn và phập phồng của Khương Vy Nhan, rồi cười tít mắt nói: “Giám đốc Khương, cô vẫn khoẻ chứ? Từ lúc tạm biệt ở trên du thuyền lần trước tới giờ tôi vẫn còn nhớ tới giọng nói và dung mạo của giám đốc Khương đấy. Hôm nay tôi tới chủ yếu là muốn bàn chuyện hợp tác một vài dự án với giám đốc Khương”.

“Đúng vậy, Vy Nhan, lần này thiếu gia Bạch đại diện cho nhà họ Bạch tới tìm hiểu thêm về nhà họ Khương, nếu hợp tác thành công thì việc nhà họ Khương trở thành một trong mười gia tộc mạnh nhất trong ngành thiết kế trang trí nội thất ở Tu Hà sẽ nằm trong tầm tay rồi, hơn nữa còn có thể vững bước tiến vào thị trường tỉnh”.

Lúc này Lương Thiên Thụy ở bên cạnh chen miệng vào.

“Nhà họ Bạch ở tỉnh?”

Khương Vy Nhan thản nhiên nói: “Vì sao công ty chúng tôi không nhận được bất kỳ tin tức nào về việc nhà họ Bạch muốn bàn chuyện hợp tác thế?”

“Giám đốc Khương, Bạch Thanh Xuyên tôi tự mình tới, còn không thể đại diện cho nhà họ Bạch sao? Thời đại hiện nay chú ý tới hiệu quả cao và hợp tác cùng thắng hơn, tôi tin giám đốc Khương là người biết đánh giá tình hình. Cả Tu Hà này không người nào có thể so sánh được với nhà họ Bạch, tôi bảo nhà họ Khương có thể lọt vào top mười thì là có thể, tôi bảo nhà họ Khương phải dừng chân ở tỉnh thì cũng có khả năng. Mong giám đốc Khương hiểu được ý của tôi”.

Bạch Thanh Xuyên đứng dậy, kiêu ngạo đút hai tay vào túi quần, đứng trước cửa sổ lớn chạm đất rồi nhìn toàn cảnh Tu Hà, dõng dạc nói.

“Cái mà nhà họ Bạch có là tiền và tài nguyên. Lần này tôi tới, nhà họ Bạch chúng tôi chẳng những muốn bàn hợp tác với nhà họ Khương mà còn muốn hợp tác với Cửu Vinh, Tinh Quang và quốc tế Vạn Quốc”.

Bạch Thanh Xuyên mỉm cười tràn đầy tự tin, nói: “Mà nhà họ Khương mấy người là trạm đầu tiên Bạch Thanh Xuyên tôi tới, tất cả những chuyện này cũng nhờ tổng giám đốc Lương ở bên cạnh đây đã giới thiệu nhà họ Khương. Giám đốc Khương, cô không nên khiến tôi thất vọng”.

Khương Vy Nhan cau mày cười đáp: “Thiếu gia Bạch, nhà họ Khương chúng tôi cũng rất muốn hợp tác với nhà họ Bạch, nhưng mà…”

“Ôi chao, còn nhưng nhị gì nữa, Vy Nhan, có thể hợp tác với nhà họ Bạch là cơ hội cực lớn đó, chẳng lẽ em muốn bỏ lỡ cơ hội một lần trong đời này sao?”, lúc này Lương Thiên Thụy ở bên cạnh sốt ruột lên tiếng.

“Vậy thiếu gia Bạch cứ nói thẳng đi, cụ thể hợp tác như nào?”

Khương Vy Nhan cũng biết đây là cơ hội.

“Tuyệt, thật dễ chịu khi được giao thiệp với người đẹp lại thông minh như giám đốc Khương!”

Bạch Thanh Xuyên cười khì khì, ra hiệu cho Lương Thiên Thụy nói tiếp.

Lương Thiên Thụy ngay lập tức lộ ra nụ cười xảo quyệt như cáo, nói: “Vy Nhan, ý của thiếu gia Bạch rất đơn giản, đó là thu mua công ty nhà họ Khương, không biết ý em như nào?”

Thu mua công ty nhà họ Khương?

Tham vọng của nhà họ Bạch lớn quá rồi đấy!

Khương Vy Nhan thản nhiên nở nụ cười chế giễu, khoanh tay trước ngực nhìn Lương Thiên Thụy và Bạch Thanh Xuyên, hỏi: “Thu mua công ty nhà họ Khương ư? Đây là ý của nhà họ Bạch sao?”

“Vy Nhan, em nghĩ xem, nhà họ Bạch ở tỉnh là gia tộc lớn nhất nhì, tài nguyên sau lưng vô cùng lớn, được nhà họ Bạch thu mua là nhà họ Khương có thêm chỗ dựa vững chắc, sao mọi người không vui vẻ chấp nhận đi chứ?”

Lương Thiên Thụy tựa như lão cáo già, âm thầm thêm mắm dặm muối.

Bạch Thanh Xuyên ngồi trên ghế ông chủ, đôi mắt nhìn chòng chọc đôi chân xinh đẹp đang bắt chéo của Khương Vy Nhan, da thịt trắng nõn mềm mại khiến lòng hắn rạo rực ngứa ngáy, hắn cười nói: “Giám đốc Khương, về mặt giá cả thì nhất định nhà họ Bạch tôi sẽ khiến cô vừa lòng, không đối xử tệ với cô đâu”.

“E rằng phải khiến thiếu gia Bạch thất vọng rồi, nhà họ Khương sẽ không chấp nhận bất kỳ vụ thu mua nào!”

Khương Vy Nhan thẳng thừng từ chối, bỗng chốc trở nên lạnh lùng.

“Chỉ cần giá cả thích hợp thì không có chuyện gì là không mua bán được, giám đốc Khương có thể ra giá”.

Bạch Thanh Xuyên tham lam liếc nhìn bộ ngực đầy đặn và đôi chân trắng trẻo của Khương Vy Nhan.

“Xin lỗi thiếu gia Bạch, nếu là vụ hợp tác khác thì có lẽ chúng ta có thể bàn tiếp, nhưng việc thu mua này tuyệt đối không được!”

Khương Vy Nhan đứng dậy, lạnh lùng nói: “Tiễn khách!”

Bạch Thanh Xuyên nhíu mày, sắc mặt tối sầm lại, nói: “Khương Vy Nhan, cô đang từ chối tôi sao?”

“Sao nào, chẳng lẽ tôi không được từ chối ư?”, Khương Vy Nhan cười khẩy.

“Từ trước đến nay, chưa có ai từ chối tôi, cô là người đầu tiên. Tôi mong giám đốc Khương suy nghĩ cho kỹ, tôi đại diện cho nhà họ Bạch, nhà họ Khương được nhà họ Bạch bàn về chuyện thu mua là niềm vinh hạnh của mấy người, hy vọng giám đốc Khương đừng để tôi thất vọng!”

Bạch Thanh Xuyên đã nói rất rõ, trong lời nói còn có ý đe doạ lộ liễu!

Khương Vy Nhan nhíu mày, lạnh lùng đáp: “Nhà họ Khương chúng tôi không sợ ai cả, cũng không đồng ý bất kỳ vụ hợp tác gây sức ép nào!”

Bạch Thanh Xuyên cười ha hả, nói: “Tốt lắm! Không hổ danh là đoá hoa trong giới thương trường của Tu Hà, thật cá tính!”

Hắn không thể bỏ qua cho Khương Vy Nhan, hắn nóng lòng muốn đẩy người đẹp này lên giường, đè ép dưới thân, sau đó tự tay xé chiếc váy đen dài trên người cô, tiến sâu vào trong “bụi hoa” và cảm nhận sự ẩm ướt của dòng chảy!

Bạch Thanh Xuyên là gã đàn ông lúc nào cũng có mong muốn chinh phục, hắn cảm nhận được nhịp đập con tim mình và khát vọng của cơ thể, hắn sốt ruột muốn chinh phục được người phụ nữ trước mặt này!

Nhiệt độ trong cả phòng họp chợt giảm đột ngột, không khí lạnh tanh tới mức đáng sợ!

Khương Vy Nhan nhìn chằm chằm Bạch Thanh Xuyên, còn đối phương vẫn vô cùng kiêu ngạo ngồi trên ghế, thái độ cao ngạo xa cách, nói: “Giám đốc Khương, tôi mong cô xem xét cho kỹ, lần này tôi tới, tôi chỉ có hai mục đích, một là thu mua được nhà họ Khương như mong muốn, hai là khiến nhà họ Khương sụp đổ, quyền lựa chọn nằm trong tay cô, mong là cô suy nghĩ kỹ càng”.

“Anh! Đừng ức hϊếp người quá đáng!”

Cuối cùng, Khương Vy Nhan không nhịn được, đôi lông mày lá liễu nhíu chặt!