Cố Nhược Tịch thấy vậy, bị giật mình, liền vội vàng giùng giằng muốn lấy tay lại, "Anh, anh muốn làm gì?"
Bàn tay ấm áp của Long Dập Dương nắm chặc cổ tay mảnh khảnh của cô, cúi đầu cất giọng trầm thấp bên tai cô: "Tôi không thích giải thích, nếu như cô không tin thì có thể tự mình kiểm tra một chút."
Nghe vậy, Cố Nhược Tịch bị chấn động, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời đỏ bừng giống như là không nghe rõ, hỏi: "Anh nói cái gì vậy?"
Người đàn ông này điên rồi sao, lại để cho cô kiểm tra nơi đó của anh.
Anh không sợ bị cô nhìn thấy vị trí nào đó của anh sao?
Này, cô đang suy nghĩ cái gì thế?
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lại đỏ hơn, quyến rũ tựa như trái táo chín muồi, Long Dập Dương nhìn cô, lại có một loại xúc động muốn cắn một cái.
Mà chính anh cũng bị ý nghĩ này dọa sợ.
Anh lại cúi đầu, ở bên tai cô, giọng có chút trầm thấp, khàn khàn nói: "Tôi nói, tôi cho phép cô tự mình kiểm tra, dùng thân thể của cô."
Nghe được chữ thân thể, Cố Nhược Tịch giống như là bị sét đánh trung, toàn thân run lên, sợ đến mức vội vàng thu tay về, vừa khoát tay vừa lắc đầu nói: "Không cần không cần, tôi tin tưởng anh rất ok, vô cùng ok."
Nói xong lời này, cô liền nhíu mày.
Vì sao Peter phải gạt cô, vì sao muốn đùa bỡn cô?
Anh ta làm như vậy rốt cuộc có mục đích gì?
Thu hồi suy nghĩ, cô lúng túng nhìn Long Dập Dương nói: " Xin lỗi, quấy rầy anh, bây giờ tôi liền trở về bộ phận y tế để điều tra xem chuyện như thế nào."
Dứt lời, cô xoay người chuẩn bị rời đi thì liếc thấy một bé trai từ trong phỏng nghỉ đi ra.
Hơn nữa ánh mắt của cô và bé trai va vào nhau.
WOW, con cái nhà ai mà đẹp trai thế!
Bé trai nhìn chừng năm tuổi, nếu so với những đứa bé cùng lứa thì cao hơn rất nhiều.
Bé trai mặc một bộ âu phục nhỏ bé ca rô màu xanh.
Bên trong là áo sơ mi là màu trắng, không bỏ đồ vô trong, đeo cà vạt sọc trắng đen, trên cà vạt có một viên kim cương.
Áo ghi lê ngắn hơn áo sơ mi.
Nút áo âu phục đã được cởi ra, trước ngực có thêu một đầu cú mèo thời thượng.
Cậu bé để kiểu tóc đời mới, đeo mắt kính nhỏ màu tím, trên cổ tay nhỏ bé đeo đồng hồ nhỏ quý giá, nhìn cực kỳ ngầu.
Sau khi thấy rõ gương mặt của thằng bé, Cố Nhược Tịch liền bị chấn động.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé và người đàn ông đứng bên cạnh cô giống như là từ một khuôn đúc ra, vừa nhìn là biết hai cha con.
Long Dập Dương thấy bé trai, lúc này mới giật mình.
Anh nhìn về phía Cố Nhược Tịch, ánh mắt có chút phức tạp, bởi vì ngay cả chính anh cũng không nghĩ tới, ảnh hưởng của người phụ nữ trước mắt đối với anh lại lớn đến mức khiến cho anh suýt chút nữa quên mất Duệ Duệ vẫn còn đang ngủ trong phòng nghỉ ngơi.
Tiểu Duệ Duệ quan sát Cố Nhược Tịch một hồi lâu hậu, mới giơ tay gỡ mắt kính xuống, sau đó tầm mắt trực tiếp vượt qua Cố Nhược Tịch, nhìn về phía Long Dập Dương, hỏi: "Ba, đây là người mẫu bố chọn cho con sao?"
Lúc hỏi lời này, Tiểu Duệ Duệ bước thẳng chân đi về phía Long Dập Dương.
Tiểu Duệ Duệ giống như ba mình, đều thích thiết kế châu báu, hơn nữa rất có thiên phú, có thể nói là thiên tài thiết kế của giới châu báu.
Dù cậu còn nhỏ tuổi nhưng đã có tác phẩm của mình, hơn nữa còn rất được hoan nghênh.
Gần đây cậu thiết kế một bộ châu báu tình nhân, cần hai người mẫu một nam một nữ.
Người mẫu nam cậu chọn ba mình là Long Dập Dương, nhưng người mẫu nữ còn chưa chọn được.
Cố Nhược Tịch nghe được từ "Người mẫu" này, đang chuẩn bị giải thích thì Tiểu Duệ Duệ lại lên tiếng.
"Ba cao 1m9, tỷ lệ người là 5:8, phù hợp với định luật vàng. Còn chị gái này cao 1m6, tiêu chuẩn vàng ba vòng hẳn là 90,62,95, nhưng mà chị gái này hơi gầy một chút, ba vòng hẳn là 85, 60, 90." Lúc cậu bé nói lời này, thần sắc nghiêm túc và cẩn thận.