Cậu rất muốn ngủ với anh Tiểu Việt.
Nhưng cậu lại luyến tiếc ba mẹ.
Cố Quân Trục nhìn ra cậu khó xử, lừa dối: “Bảo bối, anh Tiểu Việt con hôm nay lần đầu tiên tới nhà của chúng ta, đối với nhà chúng ta còn chưa quen thuộc, nếu không đêm nay con ngủ với anh Tiểu Việt, giúp anh ấy quen thuộc?”
Lừa Tiểu Thụ đến phòng cho khách, ngủ một phòng với Lăng Việt, anh có thể cùng chung chăn gối với Diệp Tiểu Bắc!
Tuy rằng ba người ngủ cùng giường, cũng kêu cùng chung chăn gối, nhưng so với hai người ngủ một cái giường, vẫn không giống nhau.
Đặc biệt là tối hôm qua, lúc bọn họ nhưỡng nhưỡng tương tương, rõ ràng tình động như nước, lại còn phải áp lực mình không được hô lên, để tránh đánh thức cậu bé.
Lừa dối cậu bé đến phòng cách vách ngủ, buổi tối anh liền muốn làm gì thì làm!
Diệp Tinh Bắc phát hiện, cô bỗng nhiên có thuật đọc tâm.
Cố Ngũ gia vừa mở miệng, cô liền đột nhiên nhanh trí, nghĩ tới Cố Ngũ gia đang bày mưu gì.
Cô liếc Cố Quân Trục, trong lòng cười lạnh.
Nếu không phải con trai thích ngủ với hai người bọn họ, anh cho rằng cô sẽ ngủ một cái giường với anh?
Anh thật là quá ngây thơ rồi!
Thật buồn cười!
Nếu Tiểu Thụ cùng Lăng Việt đến phòng cho khách ngủ, cô khẳng định cũng phải đến một gian phòng cho khách khác ngủ.
Quỷ mới ngủ đơn độc cùng giường với anh.
Anh nghĩ hay quá, chỉ là bàn tính sai rồi.
Ha hả!
Ăn một cái liếc mắt đưa tình của Diệp Tinh Bắc, Cố Ngũ gia cũng hồi thần.
Lừa vật nhỏ chạy đi, bà xã anh phỏng chừng cũng bay theo.
Anh ho khan một tiếng, sờ sờ đầu Tiểu Thụ, sửa miệng: “Bảo bối, ba bỗng nhiên nghĩ tới, tư thế ngủ của con không tốt, buổi tối ngủ với anh Tiểu Việt, đá anh Tiểu Việt xuống dưới giường thì không tốt, đêm nay vẫn nên ngủ với ba mẹ!”
Kỳ thật Cố Quân Trục vẫn khá thích ngủ với cậu bé.
Tuy rằng có cậu bé ở đây, lúc nhưỡng nhưỡng tương tương với Diệp Tiểu Bắc có điểm vướng bận, nhưng mà cái loại bởi vì bận tâm, thêm một loại cảm giác lén lút, cũng có một phen tư vị khác.
Đứa bé rất nhanh sẽ lớn lên.
Đứa bé ngủ với bọn họ không được một hai năm, liền phải chia ra ngủ.
Ngẫm lại như vậy, Cố Quân Trục thế nhưng còn có chút không nỡ cùng thương cảm.
Thừa dịp đứa bé còn nhỏ, lại cùng đứa bé ngủ hai năm.
Chờ lớn lên chút chia ra, rốt cuộc không về được.
Cố Quân Trục không mở miệng làm Tiểu Thụ đi ngủ với Lăng Việt, Tiểu Thụ còn có chút rối rắm, rốt cuộc là ngủ với ba mẹ, hay là ngủ với anh Tiểu Việt.
Cố Quân Trục vừa mở miệng, bảo cậu đừng ngủ với Lăng Việt, trong lòng cậu tức khắc có lựa chọn.
Cậu muốn ngủ với ba mẹ!
So với ngủ với Lăng Việt, cậu thích ngủ với ba mẹ hơn!
Không đợi hắn cậu nói ra suy nghĩ trong lòng, Cố Quân Trục liền sửa miệng, bảo cậu ngủ với ba mẹ như cũ.
Cậu tức khắc vui vẻ không thôi, dùng sức gật đầu nhỏ, nhìn Lăng Việt nói: “Đúng vậy đúng vậy, anh Tiểu Việt, em ngủ không thành thật, anh đừng ngủ với em, anh cứ ngủ một cái giường lớn!”
Cậu bé vươn hai cánh tay nhỏ ra so đo, so ra độ lớn một cái giường, dùng sức lừa dối Lăng Việt, sợ Lăng Việt kéo cậu ngủ cùng.
Diệp Tinh Bắc cười không nhịn được.
Con trai cô hiện tại cũng biết chơi lòng dạ hẹp hòi, biết lừa dối người.
Không tồi không tồi.
Lúc này mới giống con nít!
Thông minh lanh lợi, hoạt bát đáng yêu.
Mà không phải giống cái tiểu lão đầu, khuôn mặt nhỏ từ nhỏ đến lớn giống như ông cụ.
Thơ ấu như vậy, trông rất trầm trọng.
Tựa như Lăng Việt bây giờ.
Diệp Tinh Bắc nhịn không được xoa bóp khuôn mặt nhỏ của Lăng Việt, “Tiểu Việt, dì mang cháu đến phòng cho khách, phòng cho khách cách vách phòng ngủ của dì, buổi tối nếu cháu có việc, gọi nội tuyến hoặc là gõ vách tường, dì đều có thể nghe thấy.”