Diệp Tinh Bắc câm nín, đẩy anh: "Tâm trạng tôi không tốt, không có tâm trạng đùa nghịch với anh, anh tránh ra cho tôi!"
"Con trai vui vẻ như vậy, em có cái gì tâm trạng không tốt?" Cố Quân Trục sờ qua điện thoại ấn vài cái, đưa cho cô, "Cho em xem thứ tốt!"
Diệp Tinh Bắc vốn không muốn xem, kết quả chỉ nhìn thoáng qua, đã bị hấp dẫn.
Cố Quân Trục cho cô xem, là video Hạng Băng Tư ngược đãi Lạc Phượng Minh và Lạc Phượng Minh mở họp báo, lên án hành vi phạm tội của Hạng Băng Tư.
Diệp Tinh Bắc xem vẻ mặt không thể tưởng tượng: "Sao Hạng Băng Tư có thể xấu xa như vậy?"
"Sao cô ta không thể xấu xa như vậy?" Cố Quân Trục thu hồi điện thoại, ném đến một bên, xoa bóp khuôn mặt cô, "Nếu cô ta không xấu, có thể bởi vì bạn trai của cô ta tùy tùy tiện tiện một câu, liền cầm dao chém em?"
"Cũng đúng," Tuy rằng phụ họa một tiếng, nhưng Diệp Tinh Bắc vẫn là vẻ mặt huyền huyễn: "Cô, cô ta như thế nào có thể như vậy với nam sinh kia......"
Nghĩ đến một màn vừa thấy trên video, Diệp Tinh Bắc đỏ mặt.
Cố Quân Trục chế nhạo cười nhẹ, tiến đến thổi khí bên tai cô: "Cô ta làm gì nam sinh kia?"
Mặt Diệp Tinh Bắc càng đỏ, mắng anh một câu, trợn tròn đôi mắt, ra vẻ hung ác: "Có phải mắt anh thèm, muốn thử xem hay không? Nếu anh muốn thử xem đó là tư vị vì, tôi có thể thỏa mãn anh, chỉ sợ anh nhát gan, không dám thử!"
Nghe cái kia tiểu nam sinh kêu như vậy thảm, liền biết khẳng định đau đã chết.
Hơn nữa máu chảy đầm đìa. Đối với thân thể máu chảy đầm đìa như vậy, cũng không biết Hạng Băng Tư như thế nào cười được.
"Thử cái kia có thể sinh cho Tiểu Thụ của chúng ta một em gái sao?" Lòng bàn tay Cố Quân Trục vuốt ve khuôn mặt cô, cười nhẹ, "Tình yêu à, nếu em thương Tiểu Thụ như vậy, em nên thỏa mãn tất cả nguyện vọng vừa nó, không thể cô phụ nó tha thiết chờ đợi, mau sinh một em gái chơi với thằng bé!"
"...... Anh tránh ra!" Diệp Tinh Bắc đỏ mặt dùng sức đẩy anh, "Đừng tưởng rằng anh nói đường hoàng như vậy, tôi sẽ không biết anh muốn chiếm tiện nghi của tôi! Tránh ra tránh ra! "
“Tình yêu à, em không yên như vậy, thật sự!" Cố Quân Trục lù lù bất động, nghiêm trang: "Tôi một đàn ông bình thường, cùng một đại mỹ nhân quốc sắc thiên hương nằm ở trên một cái giường, tôi có phản ứng là bình thường, không phản ứng vậy không phải đàn ông!"
Cảm nhận được cái thứ chọc vào đùi cô, Diệp Tinh Bắc mặt đỏ muốn nhỏ ra máu, đôi tay dùng sức chống ngực anh mắng anh: "Cố Quân Trục, anh lưu manh! Anh mau tránh ra, bằng không tôi tức giận, nhanh lên!"
"Bảo bối, không phải chúng ta đã nói kết bạn sinh sống chung sao? Em bắt nạt tiểu đệ của tôi như vậy, không tốt đâu?" Cố Quân Trục thở dài: "Em làm nó nghẹn khuất như vậy, lỡ may về sau nghẹn ra bệnh thì như thế nào mới tốt?"
"Tôi quản anh?" Mặt Diệp Tinh Bắc nóng sắp bốc khói, ngoài mạnh trong yếu trừng mắt anh nói: "Dù sao trước khi hợp tác tôi đã nói rồi, chúng ta là chế độ AA, theo như nhu cầu, tôi không phải làm tròn nghĩa vụ vợ chồng, anh không thể lật lọng!"
"Tình yêu ơi, em suy xét lại xem!" Cố Quân Trục trong mắt mỉm cười, lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve cánh môi cô: "Khi đó chúng ta còn không thân, em kháng cự tôi, không cho tôi ngủ là phải, nhưng hiện tại em xem, chúng ta đã thân như vậy, cũng ngủ ở trên một cái giường rất nhiều lần, vừa rồi cũng là em làm mệnh căn của tôi ngẩng lên, em không thể chỉ lo nói chuyện, mặc kệ giải quyết hậu quả có phải hay không?"
"......" Diệp Tinh Bắc hỏng mất. Ngủ trên một cái giường rất nhiều lần thì rất thân ư?