Xuyên Không: Mạt Thế Sinh Tồn

Chương 4: Thanh mai trúc mã

Lưu Tước ra ngoài không gian, bây giờ mới hai giờ chiều…ừm, còn sớm, cậu lên phòng thay một bộ quần áo khác tính đi ra ngoài một chuyến. Cậu đến trung tâm giao dịch thuê một kho hàng cạnh nhà xưởng hẻo lánh nên giá rẻ hơn một chút, này cũng hợp ý cậu. Tiếp đó cậu bắt xe đến trang trại trung tâm thành phố bởi vì ở đây vừa có dây chuyền sản xuất thịt đông lạnh lẫn thịt hộp, ngoài ra còn có dây chuyền sản xuất trứng gà, vịt. Đương nhiên cậu còn có mục đích khác đó là thịt với trứng ăn mãi rồi cũng hết nên cậu muốn tự chăn nuôi vài con giống. Cậu đặt mua thịt, trứng, thịt hộp với số lượng lớn ngoài ra còn mua ba con lợn giống một đực hai cái, 5 con gà 2 trống 3 mái, cậu đưa địa chỉ kho hàng cho chủ trang trại hy vọng trong vòng một tuần phải chuyển đủ số thịt, trứng vào kho hàng. Cậu làm như vậy là có lí do, người ta là trang trại lớn nhân công nhiều, một chút yêu cầu nhỏ của cậu còn chưa làm khó được họ, chủ trang trại đương nhiên là đồng ý, cam đoan sẽ hoàn thành lô hàng trong vòng một tuần.

Rời khỏi trang trại sản xuất thịt, cậu bắt xe tìm đến một trang trại nuôi trồng thủy sản, thịt có rồi tôm- cua- cá đương nhiên là không thể thiếu. Cậu đặt mua một lượng lớn thịt tôm, cá basa, hải sản biển…đông lạnh, cậu còn đặt mua một lượng nhỏ tôm giống cùng cá con, vì cần thời gian chuẩn bị nên tôm và cá sẽ được chuyển thẳng về nhà cậu sau. Bây giờ là 3 rưỡi chiều, cậu tính toán thử…ừm, từ giờ đến chiều tối vẫn đi được hai nơi nữa. Cậu bắt xe đến một tỉnh nông nghiệp của thành phố, trước tiên cậu đến trung tâm giao dịch thuê một kho hàng tại một thôn gần đây nhất, thanh toán tiền đặt cọc xong, nhà môi giới còn tận tâm chuẩn bị xe chở cậu đến kiểm tra kho hàng, trên đường đi cậu nhìn những ruộng rau đa dạng của người dân đang đến mùa thu hoạch mỉm cười nhìn nhân viên môi giới nói:

“xin lỗi vì đã làm phiền nhưng tôi muốn hỏi một chút, tôi muốn mua một số lượng rau củ lớn, có thể làm phiền anh dẫn tôi đi gặp trưởng thôn một lát được không”

nhân viên môi giới ngây người nhìn cậu, hắn có vẻ nhận ra mình thất thố liền đỏ mặt, lúng túng nói lắp “cái…cái đó…đương…đương nhiên là được” cậu thiếu niên này khi không cười đã rất đẹp rồi, đến khi cười lên lộ má lúm đồng tiền xinh xinh lại càng đẹp, càng đáng yêu hơn, giọng nói cũng thật dễ nghe,nếu…nếu ngày nào cậu cũng cười với hắn như vậy hắn chết cũng mãn nguyện… azz…mình thật là nghĩ linh tinh cái gì không biết

“vậy làm phiền rồi”

“không…không phiền” hắn đỏ mặt quay đầu đi, đối với sự cảm kích của người đẹp hắn là vô lực chống đỡ a.

Nhân viên môi giới đưa cậu đi dạo một vòng quanh kho hàng sau đó liền dẫn cậu đến nhà trưởng thôn. Cậu gặp trưởng thôn trao đổi về ý định muốn mua một lượng lớn rau củ, trưởng thôn đồng ý, hai bên cùng kí tên lên bản hợp đồng cậu đã chuẩn bị trước đó, vốn cậu đến nơi này thuê kho hàng là muốn mua rau củ quả tươi nên đã chuẩn bị sẵn hợp đồng lúc đi đường, trưởng thôn mừng đến phát điên rồi, ông còn đang lo lắng khi ra củ sắp thu hoạch rồi mà vẫn chưa có công ty nào tìm đến hỏi mua nay lại có một chàng trai trẻ tìm đến hỏi mua, còn nói có bao nhiêu mua bấy nhiêu, cậu đưa tiền đặt cọc cho trưởng thôn hẹn 10 ngày sau quay lại chở hàng cũng đưa nốt số tiền còn lại rồi tạm biệt ra về. Cậu bắt xe quay về thành phố trên đường đi cứ thấy siêu thị là cậu dừng lại tiến vào mua thêm vật tư cần thiết tỉ như bàn chải đánh răng, khăn mặt, kem đánh răng, áo giữ nhiệt bởi vì mạt thế đến thời tiết sẽ thay đổi thất thường lúc thì nóng đến hơn 50 độ lúc lại trực tiếp giảm xuống âm mười mấy độ, vẫn nên chuẩn bị trước thì hơn…ừm…còn có mì gói, gạo, bột mì, phải rồi nước khoáng cũng cần mua, mặc dù có nước suối nhưng cậu vẫn bị ám ảnh cái cảm giác đau đớn như bị xe tải cán qua ấy, vẫn có chút sợ. Vì số lượng cậu đặt khá nhiều nên nhân viên bán hàng sẽ giao đến tận nhà cho cậu sau. Hôm nay đi được mấy nơi cần thiết cũng đến lúc về nhà rồi, có trời mới biết hôm nay hoạt động nhiều như thế làm tinh thần lực cạn kiệt chân tay thì mỏi rã rời, về nhà phải vào không gian ngâm suối mới được, không biết tại sao cứ mỗi lần cậu ngâm mình xong lại thấy rất thoải mái, thân thể cũng không có mệt mỏi như trước nữa cho nên cậu rút ra kết luận có lẽ nước suối còn có chức năng thư giãn tịnh dưỡng cơ thể.

Năng suất làm việc của mấy siêu thị cũng khá cao, cậu về nhà được một lúc thì cũng được giai đến nơi. Kí tên với đánh giá đơn hàng xong, đợi người giao hàng đi hết liền trực tiếp thu vào không gian, ban đầu lúc cậu thu đồ xong vào kiểm tra không thấy đâu ngoài đồng cỏ không có, trong nhà trúc cũng thế, cậu nghĩ đến đống đồ ăn chợt thấy đồng cỏ biến mất thay vào đó là một căn phòng rộng lớn, cậu nhìn xung quanh, mặc dù không có bóng đèn hay vật gì để chiếu sáng nhưng cậu vẫn thấy rõ được bố cục cả căn phòng, quan trọng hơn hết là đống vật tư cậu tìm tất cả đều ở đây không chỉ thế chúng còn được phân loại để xếp lên kệ riêng…không gian này thật quá hữu dụng đi.

Lưu Tước tính nấu ăn trước rồi mới vào không gian ngâm mình, dù sao thời không trong không gian cũng chảy chậm hơn ngoài này một nửa, tắm 10 phút tính tra ngoài này cũng chỉ mất 5 phút thôi. Cậu đang tắm dở chợt thấy bên ngoài không gian có động tĩnh…có người, cậu khoác tạm áo ngủ rồi ra ngoài mở cửa

“ai” giọng nói cậu thiếu kiên nhẫn vang lên, tâm tình cậu không tốt thì đừng mong cậu nhiệt tình

đứng trước cửa đang bấm chuông là một thanh niên đẹp trai cao ráo, cơ ngực múi bụng đầy đủ (đây không phải trọng điểm a Tước nhi) thấy cậu thì cười ranh mãnh" Hi, bảo bối nhi~"

“là cậu” bạn thân của nguyên chủ kiêm thanh mai trúc mã - Trần Hạo Vũ

“phải nha, không phải tớ thì ai vào đây a, lâu ngày không gặp có…nhớ…tớ…kh…ông…” cảm thấy một dòng nhiệt lưu chảy xuống từ mũi mình, Trần Hạo Vũ vội đưa tay chặn lại…

Au: nam phụ lên sàn, mấy thím chuẩn bị sẵn sàng chưa con của tui dễ xương lắm à nha😊😊😊😊

à quên cho au gửi lời xin lỗi tới các hủ, hôm qua mình quên đăng bài😋😋😋