Vợ Mang Thai: Chồng Lo Lắng Muốn Có Đứa Thứ Hai

Chương 67: Ai thoát khỏi ai (4)

Chap 67: Ai thoát khỏi ai (4)

Hoàng Phủ Quyết khốn khϊếp, nếu anh dám nổi giận với con trai cô, cô nhất định phải gϊếŧ anh!

Ngón tay trắng đẹp duỗi ra, từng chút một tiến đến chiếc bánh trên tay Cam Đường, Will đã tưởng tượng ra sự kinh ngạc trên khuôn mặt đứa trẻ khi chiếc bánh rơi xuống đất, anh chỉ khẽ quay mặt đi không dám nhìn nữa, Cam Viện cũng căng thẳng siết chặt ngón tay.

Liếc nhìn miếng bánh đưa lên miệng, ánh mắt ngước lên rồi lại rơi xuống khuôn mặt đứa nhỏ, nhận ra nụ cười rực rỡ của đứa nhỏ, tâm trạng u ám của Hoàn Phủ Quyết dường như có một tia nắng nào đó.

Là anh nhận sai người, làm sao anh có thể nổi nóng với một đứa trẻ?

Chẳng lẽ đứa nhỏ này không phải con anh nên anh không thích nữa sao?

Chỉ là cảm thấy đáng tiếc, còn có.. thất vọng khi hy vọng bị tan vỡ..

Anh duỗi ngón tay, nhận lấy chiếc bánh từ tay đứa nhỏ và đưa lên miệng cắn một miếng nhỏ.

Là một người đàn ông, đối với loại tráng miệng này thì không thích bao nhiêu, nhưng chỉ vì trong lòng thích đứa nhỏ kia, cho nên mới cho chút mặt mũi mà thôi.

"Ăn ngon không?" Đứa nhỏ cười hỏi.

Loại tráng miệng này thường được đứa nhỏ thích ăn, lớp vỏ mỏng, nhân không ngọt ngấy, nếu để đông qua đêm trong tủ lạnh và hôm sau ăn sẽ cảm nhận tương tự như kem. Một trong những món tráng miệng yêu thích của đứa nhỏ.

"Ừ" Người đàn ông nhẹ gật đầu, trong miệng có mùi thơm nhẹ của đậu xanh, có chút ngọt ngào, không béo ngậy.

Bởi vì đứa nhỏ cố ý chuẩn bị một túi nước đá để đựng, bánh ngọt vẫn ở nhiệt độ như vừa mới lấy ra từ tủ lạnh, trong một buổi sáng mùa xuân lại có tâm trạng khó chịu như vậy, ăn một món tráng miếng như vậy khiến tâm tình anh tựa như nhẹ nhàng khoan khoái mấy phần.

Cam Viện thầm thở phào nhẹ nhõm và thả lỏng nắm đấm.

Will lấy khăn tay ra lau mồ hôi trên trán.

Sau khi biết kết quả thẩm định ngày hôm qua, Hoàng Phủ Quyết một mực im lặng không nói một lời, Will có thể cảm nhận được sự thất vọng của anh, sáng nay đều là dè dặt phục vụ, ngay cả Hoàng Phủ Quyết không ăn sáng, anh còn không dám khuyên nhủ.

"Vậy thì ăn thêm đi!" Cam Đường đẩy hộp bánh ngọt về phía anh, người cúi xuống bàn, cậu cố nén cổ họng và nói: "Mẹ mua món này đặc biệt cho chú Hoàng Phủ."

"Cam Đường!" Cam Viện nghiến chặt răng của mình và nói "mẹ sẽ đưa con vào phòng vệ sinh."

"Con không muốn đi."

"Con muốn đi!"

"Được rồi!" Cậu nhún vai và nháy mắt với Hoàng Phủ Quyết. "Phụ nữ chính là rất khó dỗ"

Đôi môi của Hoàng Phủ Quyết nhếch lên gần như không thể nhìn thấy, bắt được biểu cảm nhỏ xíu của anh, Will ngước mắt lên nhìn Cam Đường đang rời đi cùng Cam Viện

"Nếu ngài công tước thực sự thích, tại sao ngài không.. coi đứa trẻ đó làm con trai nuôi?"

Hoàng Phủ Quyết liếc anh ta một cái.

"Khụ!" Will lập tức đứng thẳng lưng, "Tôi chỉ là.. đề nghị, đề nghị!"

Thu hồi ánh mắt, nhìn Cam Đường đang bước vào phòng vệ sinh, ánh mắt tự nhiên chuyển qua Cam Viện đang đợi ngoài cửa.

Hôm nay, cô mặc một bộ quần áo thường ngày màu xám nhạt, mái tóc dài tùy ý ở sau ót buộc thành đuôi ngựa, mặc dù chất liệu vải mềm không ôm sát cơ thể nhưng vẫn toát lên được dáng người của cô.

Nhìn chăm chú vào lưng của cô, trước mắt anh nhưng là thoáng qua cô với một chiếc áo choàng tắm, một nửa quần áo của cô tuột xuống, ở bụng dưới liền dâng lên một luồng nhiệt..

Thu hồi ánh mắt, Hoàng Phủ Quyết cắn mạnh miếng bánh ngọt bên miệng.

Vỏ bánh trắng nõn như da của cô..

Chết tiệt!

Anh khó chịu hít một hơi thật sâu, đứng thẳng dậy khỏi ghế và đem phần còn lại của bánh ngọt bỏ vào trên tay của Will.

"Lập tức lên máy bay."

Will: Tui khổ quá mà :(( (