《 Chức trường Phong Vân 》đã trải qua hơn một trăm ngày làm việc dưới cường độ cao, cuối cùng có thể chính thức tuyên bố đóng máy.
Đạo diễn Lý Gia Hoa muốn mời toàn bộ đoàn phim ăn bửa tiệc đóng máy, lúc nhân viên đoàn phim đến thông báo cho Trình Tĩnh Xu, bị cô ta từ chối.
"Tĩnh Xu tỷ, chị chính là nữ chính trong phim của chúng ta, chị mà không đi thì không còn vui nửa rồi?"
"Không sao, mọi người chúc mừng đi, hôm nay tôi có chút mệt, muốn trở về sớm một chút để nghỉ ngơi."
Trình Tĩnh Xu "mỉm cười" từ chối, cô làm sao có thể đi tham gia tiệc đóng máy?
Từ khi Diệp Tiện tham diễn, cô liền cảm thấy phát bệnh với bộ phim này. Có một kẻ ghê tởm như vậy mỗi ngày lắc lư trước mặt cô, đoạt đi danh tiếng của cô, còn liên lụy làm cô chọc giận Vãn Trạch. Nếu không phải Tinh Ngu sẽ xử phạt nghiêm khắc đối với những minh tinh vi phạm hợp đồng thì cô đã sớm chấm dứt hợp đồng với 《 Chức trường Phong Vân 》 rồi!
Hiện tại phim đã đóng máy rồi, cô rốt cục cũng được giải thoát rồi, từng phút từng giây đều không muốn ở lại cái đoàn phim nát này nửa.
"Tiểu Văn, cô đang lầm bà lầm bầm cái gì đó? Giống như heo, còn không mau thu xếp đồ đạc nhanh lên rồi rời đi!"
Trình Tĩnh Xu trang điểm xong, không kiên nhẫn mà quay lại kêu Chu Lộ.
Không ngờ, động tác trên tay Chu Lộ cũng không có nhanh hơn, ngược lại lại buông rương trang điểm xuống, đứng thẳng lên nhìn cô ta.
"Cô nhìn tôi làm gì? Còn không mau nhanh lên.."
"Tĩnh Xu tỷ, tôi ở bênh cạnh ngài làm trợ lý hai năm rồi, bộ phim này cuối cùng cũng đóng máy rồi, hiện tại tôi chính thức xin từ chức với ngài."
"Cái gì?" Trình Tĩnh Xu có chút buồn cười mà nhìn lại cô: "Tôi không nghe lầm chứ, cô nói cô muốn từ chức?"
"Đúng vậy."
"Nãi nãi bệnh tiểu đường của cô đã tốt chưa?"
"Vẫn chưa."
"Vậy cô cũng muốn đi?"
"Chuyện này liền không làm phiền ngài quan tâm."
"Ha ha." Trình Tĩnh Xu nở nụ cười trào phúng, nhìn từ trên xuống dưới: "Nói chuyện có khí phách như vậy, nhìn dáng vẻ này của cô chắc là đã xoay sở được tiền từ chỗ khác rồi, từ đâu ra? Không phải là đi bán thân đi?"
"Chị.. Tĩnh Xu tỷ, mong chị nói chuyện khách khí một chút."
Chu Lộ nhìn cô, biểu tình luôn yếu đuối trước đây vào giờ phút này lại vô cùng nghiêm túc.
"Khách khí một chút?" Trình Tĩnh Xu cười càng lớn hơn: "Làm sao? Hiện tại trèo lên người kim chủ rồi, bắt đầu cần mặt mũi rồi hả? Bình thường không phải bị tôi mắng vẫn rất vui sao?"
"Tên kia là ai? Người trong giới sao? Không nghĩ tới cô cũng rất có bản lĩnh, lén lút sau lưng làm loạt chuyện như vậy, có phải cô nói với người ta là trợ lý của tôi nên người ta mới đồng ý ở bên cô?"
Không có ai hiểu rõ sự chanh chua dưới lớp mặt nạ của Trình Tĩnh Xu hơn Chu Lộ, cũng không cần phải tiếp tục cùng cô ta tranh luận nửa.
Chu Lộ không muốn quan tâm cô ta, quay người muốn đi.
"Đứng lại, tôi kêu cô đứng lại!"
Trình Tĩnh Xu kéo tay cô ta lại, tuy rằng hiện tại cô rất muốn mắng cái kẻ không biết tốt xấu này, nhưng tìm một trợ lý khác thật sự là quá phiền toái, nhất là phải tìm được một trợ lý đồng ý chịu đựng tính xấu mỗi ngày của cô, càng là khó càng thêm khó, cô thật vất vả đem cô ta dạy dỗ tốt, làm sao có thể cho cô ta nói đi là đi.
"Tiểu Văn, đừng trách tôi không nhắc nhở cô, nam nhân bên trong giới giải trí cả đám đều là lũ đầu trâu mặt ngựa, mặt ngoài là thân sĩ quân tử, sau lưng đều là hạng người tham tài háo sắc, cô đừng có bị một chút tiền này lừa gạt, đến cuối cùng cả người lẫn của đều không còn."
"Diệp Tiện không phải là người như vậy!"
Chu Lộ bị cô ta kích, thoáng cái đã nói ra tên của Diệp Tiện.
Trình Tĩnh Xu nghe được tên Diệp Tiện, sắc mặt đột nhiên thay đổi: "Cô nói cái gì?"
Chu Lộ nắm tay thật chặt, được rồi, dù sao sau này cô cũng sẽ đứng bên người Diệp Tiện, cô ta trước sau gì cũng sẽ phát hiện.
"Sau khi từ chức, tôi sẽ làm trợ lý của Diệp Tiện."
"Cô điên rồi? Cô muốn làm trợ lý cho tên tiện nhân kia?"
Hai mắt Trình Tĩnh Xu lập tức trợn trừng, phẫn nộ cùng bén nhọn bên trong giống như muốn nhảy ra ngoài.