*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
…
Diệp Huyên đi thẳng đến Tiên Bảo Các, nhìn thấy Diệp Huyên, vẻ mặt Lý Sinh kia lập tức đau khổ.
Lại đến rồi!
Đương nhiên, phần nhiều là thấy kinh ngạc!
Bởi vì chuyện của Linh Ma Giới, ông ta đã biết rồi.
Người trước mắt này, thế mà lại mạnh mẽ gϊếŧ sạch mấy Ma Thành của Linh Ma Giới, còn gϊếŧ cả Linh Ma Thần sư của Linh Ma tộc nữa!
Kinh khủng như vậy!
Diệp Huyên nhìn Lý Sinh, sau đó nói: “Lý hội trưởng, mượn chút tiền, ta muốn bắn súng!”
Lý Sinh ngây người: “Mượn… Tiền? Bắn súng?”
Diệp Huyên gật đầu.
Tinh Thần Mạch của hắn không ít nhưng cũng không đủ, hiện tại hắn có chừng bảy, tám vạn Tinh Thần Mạch, nhiều nhất cũng chỉ bắn được hai súng, nếu đối mặt với kẻ vô cùng mạnh, thì chỉ có thể bắn được một súng…
Nghèo!
Lần đầu tiên hắn cảm thấy bản thân nghèo như vậy!
Lý Sinh do dự chốc lát, sau đó nói: “Diệp công tử, ngươi cần bao nhiêu?”
Diệp Huyên hỏi: “Ngươi có bao nhiêu?”
Nghe vậy, Lý Sinh bông giật mí mắt: “Chuyện này…”
Diệp Huyên thấp giọng thở dài, quay người rời đi!
Lý Sinh sững sờ, sau đó, ông ta vội nói: “Diệp công tử, ngươi?”
Diệp Huyên không nói gì, trực tiếp ngự kiếm biến mất nơi chân trời.
Lý Sinh ở tại chỗ im lặng.
…
Chân trời phía xa, Tiểu Tháp bỗng nói: “Tiểu chủ, sao người lại không mượn nữa?”
Diệp Huyên cười nói: “Ép buộc người khác không tốt!”
Tiểu Tháp nói: “Vậy lúc trước người làm vậy với Tiên Sư kia…”
Diệp Huyên cười nói: “Là Tiên Sư kia tính kế ta trước, muốn xem ta như tên ngốc mà sai khiến”.
Tiểu Tháp nói: “Hiểu rồi!”
Diệp Huyên quét mắt nhìn xung quanh, đang định tiến vào Tiểu Tháp tu luyện thì lúc này, thời không trước mặt hắn bỗng rung chuyển, sau đó, không gian lập tức nứt ra, một người đàn ông trung niên bước ra từ trong đó!
Nhìn thấy người đàn ông trung niên, Diệp Huyên nhíu chặt mày.
Chính là Tả Tôn lúc trước!