*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dưới tình huống bình thường, nếu sử dụng huyết mạch Bất Tử để chữa vết thương này thì cần ít nhất nửa khắc, nhưng hắn có thể tăng tốc!
Nói một cách đơn giản là hắn đã nâng cao khả năng phục hồi của huyết mạch Bất Tử lên gấp mấy lần!
Hoàn toàn không phải nói quá!
Bây giờ nếu hắn không muốn chết, thì người khác thật sự rất khó gϊếŧ được hắn!
Ngoài ra, bây giờ dù không sử dụng kiếm Thanh Huyên, hắn vẫn có thể thi triển Trảm Mệnh và Trảm Tương Lai.
Lúc này, Chu Tân đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, nàng quan sát hắn một lúc rồi hỏi: “Đột phá rồi à?”
Diệp Huyên gật đầu.
Chu Tân im lặng.
Diệp Huyên cười hỏi: “Có chuyện gì à?”
Chu Tân gật đầu: “Năm đó sau khi Thương Khâu Quốc biến mất, Chu tộc của ta quật khởi, sau đó địa bàn của chúng ta bây giờ đều là của Thương Khâu Quốc, giờ đây bọn họ lại xuất hiện…”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Bọn ho muốn đòi lại những địa bàn kia?”
Chu Tân gật đầu.
Diệp Huyên cười nói: “Thật ra mục đích thật sự của bọn họ là ta đúng không? Vì năm đó nếu bọn họ đã từ bỏ những địa bàn kia thì chắc chắn mục đích bây giờ của bọn họ không phải chúng, mà là muốn ta đi tìm Vũ Trụ Thư gì đó với bọn họ”.
Chu Tân lại gật đầu một lần nữa.
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ta đi tìm bọn họ!”
Nói xong, hắn xoay người ngự kiếm, nhanh chóng biến mất ở cuối chân trời.
Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên quay đầu, Chu Tân xuất hiện bên cạnh hắn, nàng nhìn hắn: “Ta đi với ngươi!”
Diệp Huyên cười đáp: “Được!”
Chu Tân chợt hỏi: “Nam nhân nói chuyện khi nãy là phụ thân của ngươi à?”
Diệp Huyên gật đầu.
Thật ra Chu Tân đã đến từ lâu! Nhưng lúc hắn nói chuyện với phụ thân, nàng cũng không ra mặt.
Chu Tân trầm giọng nói: “Ông ấy rất mạnh!”
Diệp Huyên cười hỏi: “Mạnh đến mức nào?”
Chu Tân ngẫm nghĩ rồi đáp: “Ta không biết!”
Dứt lời, nàng nhìn Diệp Huyên: “Ngươi có biết không?”
Diệp Huyên lắc đầu: “Ta cũng không biết!”
Chu Tân nhìn hắn, không nói gì nữa.