*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ánh mắt cô gái chợt hung tợn: “Muốn chết sao!”
Nói rồi nàng ta siết chặt tay phải thành quyền, sau đó đánh mạnh một quyền!
Ầm ầm!
Hai luồng sức mạnh va chạm với nhau, cả đại điện đột nhiên rung chuyển, sau đó bùng nổ, biến thành hư vô.
Sức mạnh kết giới kia cũng biến mất không dấu vết.
Cô gái nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Chẳng trách bọn họ không gϊếŧ được ngươi, không thể không nói, ngay cả ta cũng đánh giá thấp ngươi rồi!”
Diệp Huyên đột nhiên chỉ tay về phía cô gái: “Chém!”
Vừa dứt lời, mười mấy thanh phi kiếm từ bốn phương tám hướng bay về phía cô gái.
Cô gái vung tay.
Ầm!
Mười mấy thanh phi kiếm kia lập tức vỡ vụn.
Mà lúc này, Diệp Huyên đã xuất hiện trên đỉnh đầu cô gái, sau đó, hắn rút kiếm chém mạnh xuống!
Lúc đó, thân thể cô gái đột nhiên trở nên hư vô.
Bùm!
Một kiếm của Diệp Huyên vừa rơi xuống, một luồng sức mạnh đột nhiên từ kiếm trong tay hắn đánh ngược vào cả người hắn.
Ầm đoàng!
Cả người Diệp Huyên thoáng chốc bay ngược ra ngoài, vừa bay đã ra cả mấy vạn trượng!
Mà lúc này, cô gái kia lại xuất hiện trước mặt hắn, sau đó một quyền đánh vào đầu Diệp Huyên!
Một quyền rất bình tĩnh, hơn nữa tốc độ lại rất chậm!
Nhưng sắc mặt Diệp Huyên lại chợt thay đổi!
Bởi vì một quyền này của cô gái đã vượt ra ngoài thời gian, càng vượt ra cả thời không!
Diệp Huyên không dám sơ suất, vội sử dụng kiếm vực!
Ầm!
Diệp Huyên lại lùi ra vạn trượng, nhưng hắn lại đỡ lấy một quyền này của cô gái!
Nếu không nhờ kiếm vực thì hắn căn bản không đỡ nổi một chiêu của cô gái này rồi!
Chênh lệch khá lớn!