*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này, Thần Quan ở phía xa đột nhiên nói: “Chặn hai người họ lại, đừng để họ đi cứu Diệp Huyên kia!”
Cô bé đã đuổi theo gϊếŧ Diệp Huyên, chỉ cần chặn hai người này lại, thì Diệp Huyên sẽ chết chắc!
Đợi cô bé trở về, hai người này cũng sẽ phải chết!
Advertisement
Mà việc bọn họ cần làm bây giờ là ngăn cản hai người họ!
Trong không gian Vạn Tượng kia, nét mặt của Đồ dần trở nên dữ tợn, nàng ấy biết với thực lực của Diệp Huyên bây giờ, hắn hoàn toàn không thể ngăn cản cô bé kia!
Advertisement
Nàng ấy phải ra ngoài!
Đồ bắt đầu nổi điên, không ngừng vung kiếm, trong không gian Vạn Tượng, từng mảnh không gian bắt đầu vỡ vụn!
Dùng vũ lực phá vỡ không gian!
Ngôn Tiểu Tiểu hơi nhíu mày, nàng nhìn về phía người đàn ông bạch y cầm thương: “Đi vào!”
Người đàn ông gật đầu, đi vào trong không gian Vạn Tượng kia, cùng nhau ngăn cản Đồ.
Bên kia, Thần Quan dừng lại, ông ta nhìn chằm chằm cô gái Dương tộc: “Không ai có thể thoát khỏi sự ám sát của nàng, Diệp Huyên chết chắc rồi!”
Dứt lời, ông ta lại xông lên.
…
Trước thạch điện, Diệp Huyên đưa người gỗ vừa khắc xong đến trước mặt bé gái, cô bé nhìn người gỗ tinh xảo kia, ánh mắt dần trở nên đờ đẫn!
Diệp Huyên đang định lên tiếng thì trong mắt cô bé đột nhiên có chất lỏng trong suốt chảy ra.
Lúc này, một ông lão đột nhiên xuất hiện ở chỗ cách cô bé không xa.
Người đó chính là Bất Tử lão nhân kia!
Bất Tử lão nhân nhìn Võ Kha: “Không ngờ ngươi lại dám phản bội Thần Đình!”
Dứt lời, ông ta nhìn về phái cô bé: “Các hạ, ta giữ chân kẻ phản bội này, cô gϊếŧ chết Diệp Huyên kia đi!”
Dứt lời, ông ta lập tức muốn ra tay.
Lúc này, cô bé đột nhiên biến mất, một khắc sau, một con dao găm cắt qua cổ họng của ông lão.
Vụt!
Đầu của Bất Tử lão nhân rơi thẳng xuống, máu tươi bắn ra!
Bất Tử lão nhân chẳng hiểu chuyện gì đang