Biệt thự, mười giờ tối.
Quỷ công tử đang chuẩn bị ra ngoài, chuẩn bị ra ngoài chia làm ba bước.
Bước đầu tiên ra ngoài, dựa vào độ khó dễ của nhiệm vụ, quyết định tối nay có mấy phi nhân loại ra ngoài. Chuyện này do quỷ công tử tự quyết định, bởi vì dưới tình hình bình thường thì một con quỷ như anh ta ra tay là có thể hoàn thành nhiệm vụ, những phi nhân loại khác ra ngoài cũng chỉ góp náo nhiệt thêm canh chừng mà thôi.
“Tối nay tôi không đi, một bộ phim tôi đang theo dõi hôm nay là tập cuối.” Liễu Mị Nhi tỏ thái độ nói.
“Được, vậy tôi và Oa Oa, còn có Đại Hổ ra ngoài.” Quỷ công tử nói.
Bởi vì lúc mới gặp mặt có quan hệ không tốt lắm, Vu Miểu Miểu đã không đặt tên cho mèo mun. Sau đó Hạng Ninh bản búp bê cảm thấy mèo mun giống như chú hổ lớn trong ti vi, vì vậy nó cứ gọi Đại Hổ Đại Hổ, mèo mun không phản đối, nên cái tên này cứ truyền đi. Mặc dù lần đầu tiên quỷ công tử nghe vậy, ra sức giật giật mép, vô cùng muốn đổi, nhưng cuối cùng vẫn nhịn, hôm nay gọi đi gọi lại cũng quen miệng.
Mèo mun Đại Hổ liếc quỷ công tử một cái, không phản đối.
“Ha ha ha ha...” Nghe thấy có thể ra ngoài, Oa Oa vui vẻ cười to.
Bước thứ hai ra ngoài, là gọi điện thoại xin phép, đối tượng xin phép là Vu Miểu Miểu.
Tất nhiên giờ này Vu Miểu Miểu còn chưa ngủ, vừa thấy quỷ công tử gọi điện thoại cho cô, thì lén lút ra khỏi nhà trọ, đi tới cửa cầu thang: “Lại muốn đưa Oa Oa ra ngoài?”
Sự tồn tại của Oa Oa rất đặc biệt, suy nghĩ lại rất ngây thơ, hơn nữa Vu Miểu Miểu đi học, không thể luôn mang Oa Oa theo bên cạnh, dẫn đến sức mạnh của Oa Oa luôn ở thời kỳ yếu ớt, cho nên Vu Miểu Miểu bảo đi bảo lại Oa Oa, không cho phép nó tùy ý rời khỏi biệt thự, càng không thể tùy tiện ăn lung tung gì đó. Nhưng mà sau khi tình cảm của Oa Oa càng ngày càng dồi dào, tính cách cũng trở nên nghịch ngợm, không nghe lời như trước, thỉnh thoảng sẽ còn tỏ ra nóng nảy.
Những thay đổi này, tất cả đều là quá trình phải đi qua khi Oa Oa lớn lên, Vu Miểu Miểu không đành lòng cũng không thể ngăn cản. Hơn nữa sức mạnh của Oa Oa vốn cùng nguồn gốc với Vu Miểu Miểu, cấm chế do cô bố trí có thể giam tất cả mọi người, nhưng chỉ không thể giam Oa Oa. Thế là dựa vào nguyên tắc lấp kín không bằng khai thông, dưới tình huống ở điều kiện cho phép, Vu Miểu Miểu sẽ đồng ý cho quỷ công tử dẫn Oa Oa ra ngoài. Mà thực lực của quỷ công tử mạnh mẽ, tính cách chín chắn, mấy lần như vậy, nhưng cũng không xảy ra rắc rối gì.
“Phải, tháng này tôi cũng chỉ đưa nó ra ngoài một lần, Oa Oa sắp ngột ngạt chết rồi.” Quỷ công tử nói.
“Có thể dẫn nó ra ngoài, vẫn là câu nói đó, trông chừng nó, không cho Oa Oa chạy lung tung, cũng không cho nó ra tay.” Vu Miểu Miểu nói.
“Tôi sẽ trông chừng nó.” Quỷ công tử bảo đảm xong, thì mở loa điện thoại, đặt điện thoại trước người Oa Oa.
Oa Oa hơi nghiêng đầu, nghi ngờ nhìn chằm chằm điện thoại.
“Oa Oa.” Giọng nói của Vu Miểu Miểu vang lên.
Oa Oa vừa nghe thấy giọng của cô chủ, thì cả người vui vẻ nhào tới trên điện thoại, kêu “a a”.
“Hôm nay ra ngoài, không được ăn linh tinh, biết chưa? Nếu không bị bệnh chị cũng không lo cho em.” Vu Miểu Miểu nghiêm túc dặn dò.
Oa Oa “a a a” gật đầu, quỷ công tử cười cười, giúp đỡ nhắc lại về phía bên kia điện thoại: “Oa Oa gật đầu đồng ý.”
“Vậy được, mọi người ra ngoài đi, sớm chút rồi về.” Nói xong, Vu Miểu Miểu cúp điện thoại.
Sau khi thông qua xin phép ra ngoài, tiếp theo là bước thứ ba ra ngoài, ăn no xong làm việc.
Quỷ công tử đã sớm đặt một bữa đồ ăn ngoài, lúc này anh ta ra ngoài lấy, cầm về vừa xem ti vi vừa ăn cơm, chờ ăn xong cũng gần đến lúc ra ngoài làm việc.
Trước khi ra ngoài, quỷ công tử cầm đồ dính quỷ khí của mục tiêu nhiệm vụ mà Đông Vĩnh Nguyên đưa tới sau khi tan việc, đưa cho mèo mun, mèo mun ngửi ngửi, mắt mèo chợt lóe ánh sáng vàng, nhìn về phía Tây Nam.
“Đi.” Quỷ công tử vừa dứt lời, mèo mun lập tức lao ra ngoài.
Oa Oa không chịu rớt lại phía sau, nó ôm cơ thể bức tượng của quỷ công tử, đuổi theo sau mèo mun.
Mặc dù cơ thể bức tượng của quỷ công được làm tinh xảo, nhưng dù sao không phải là xá© ŧᏂịŧ, không thể làm vận động quá mạnh và nhiều lần, ngày thường đi lại chạy chút vẫn ổn, nếu chạy nhanh về trước giống mèo mun, chạy không được bao lâu thì nhất định sẽ rất mệt mỏi. Mà mèo mun thì chê bức tượng của quỷ công tử quá nặng, không muốn chở anh ta đi lại, cuối cùng chỉ có thể nhờ Oa Oa ôm cơ thể của quỷ công tử chạy như bay.
Mặc dù Oa Oa chỉ là cơ thể búp bê vải, nhưng mà là pháp khí của vu sư, cơ thể của có đã được bí pháp Vu tộc luyện chế, búp bê vải bình thường không thể so sánh được. Cho nên cùng là búp bê vải, cơ thể của Liễu Mị Nhi đè cái là bẹp dí, nhưng Oa Oa thì có thể một phát đá bay một người to lớn.
Mèo mun vô cùng thông minh, lúc đang chạy nhanh còn chú ý đến Oa Oa phía sau, tìm toàn đường đi mà cơ thể của nó và Oa Oa đều có thể đi qua. Cứ như vậy, hai bóng người xuyên qua trong đêm đen, một trước một sau chạy khoảng nửa tiếng, rồi dừng trước một nhà trọ.
“Meo.” Mèo mun nhìn cửa sổ tầng hai của nhà trọ, “meo” một tiếng.
Lúc này quỷ công tử cũng cảm thấy, mục tiêu nhiệm vụ ở trong phòng tầng hai của nhà trọ. Một ác quỷ có đạo hạnh ba trăm năm, xuất hiện trong phòng của con người, như vậy chắc chắn con người này lành ít dữ nhiều.
Quỷ công tử lập tức nói: “Đại Hổ, mày và Oa Oa chờ ở đây, tao lên trước...”
Quỷ công tử còn chưa nói hết lời, Oa Oa bỗng động đậy, nó chợt vung cánh tay lên, không hề nể nang mà ném “anh” của nó về phía cửa sổ.
Quỷ công tử thầm nói một tiếng “sắp chết rồi”, cơ thể đã chọc thủng kính, trong một tiếng kính vỡ lanh lảnh mà rơi thẳng vào trong phòng, cũng dọa ác quỷ đang muốn mưu tính gây rối trong phòng giật mình.
Ác quỷ là một người trung niên chừng năm mươi tuổi, vốn đang giơ tay che ngực của đứa bé ngủ say trên giường, chợt thấy một thứ màu trắng phá cửa sổ mà vào, hồn thể sợ hãi run lên, theo bản năng thu tay.
Đợi ác quỷ thấy rõ thứ rơi vào là búp bê hình người, thì thở phào nhẹ nhõm, hơn nữa âm thầm than thở một câu: Sau khi thành quỷ, chỉ có gã ta dọa người khác, vẫn chưa có ai dọa được gã ta, cảm giác này, thật sự là đã lâu không gặp.
“Oa Oa~~” Quỷ công tử có tốt tính thế nào đi nữa, lúc này cũng không khỏi tức giận, nghiến răng nghiến lợi bò dậy từ trong đống kính vỡ.
“Mày là thứ gì?” Một búp bê hình người bỗng nói chuyện, ác quỷ đó cũng lập tức nhận ra khác thường, phòng bị nhìn búp bê hình người.
“Ha ha ha ha...” Lúc này, một tiếng cười sang sảng chợt truyền tới từ ngoài cửa sổ vỡ, ác quỷ đó nhìn sang, con ngươi chợt co rút lại, chỉ thấy lúc này có búp bê vải cười to, cùng với một con mèo mun tràn đầy linh khí đứng ngoài cửa sổ vỡ.
Đây là tổ hợp kỳ lạ gì?
Lúc này quỷ công tử đã đứng lên, anh ta vừa phủi vụn kính trên người, vừa nhìn Oa Oa đang cười to, thì lập tức nhức đầu, muốn trách mắng nhưng không nỡ. Cũng may tiếng kính vỡ không đánh thức đứa bé trong phòng, cùng với bố mẹ bên cạnh, có lẽ là lúc ác quỷ trước mặt này tiến vào, dùng thuật pháp làm bọn họ hôn mê.
Quỷ công tử thở dài, định giải quyết nhiệm vụ trước, trở về sẽ nói chuyện đàng hoàng với Oa Oa. Anh ta quay đầu, lần đầu tiên nhìn về phía ác quỷ trong phòng, sau đó kinh ngạc “ơ” một tiếng: “Tu vi của ông có hơi kỳ lạ, chắc ông chết chưa tới ba trăm năm.”
“Mày là ai?” Ác quỷ phòng bị nhìn quỷ công tử, đối phương lại có thể nhìn thấu tu vi của mình.
Lúc này quỷ công tử cũng không ẩn núp, cơ thể chợt lóe, hồn thể lập tức thoát khỏi bức tượng, xuất hiện trong phòng, hơn nữa một quỷ khí mạnh mẽ cũng theo đó tràn ngập cả phòng.
Trong lòng vừa nãy còn tồn tại may mắn của ác quỷ, vào lúc cảm nhận được quỷ khí mạnh mẽ của quỷ công tử đã tan vỡ, biết không đánh lại nên gã ta thay đổi vẻ mặt, cũng quyết đoán, xoay người xuyên tường bỏ chạy.
“Chạy cũng rất nhanh.” Quỷ công tử nhìn đứa bé vẫn đang ngủ say trên giường, phát hiện cậu bé chỉ bị hôn mê thì không lo lắng, nói với Oa Oa: “Nhóc ở đây, chờ tôi quay lại, không được chạy lung tung.”
Nói xong, hồn thể của quỷ công tử cũng xuyên tường, đuổi theo.
Oa Oa đứng trên bệ cửa sổ, nhìn hướng quỷ công tử rời đi, lại nhìn cơ thể rơi trong phòng của quỷ công tử, cuối cùng nó nhảy từ ngoài cửa sổ vào phòng, nhặt cơ thể của quỷ công tử ôm vào trong lòng, sau đó lại nhìn đứa bé ngủ say trên giường, nó há miệng muốn ăn khí đen bao phủ trên người đứa bé.
“Không được ăn lung tung.”
Lời dặn dò của Vu Miểu Miểu đột nhiên hiện lên, Oa Oa mở miệng lại chợt ngậm vào, xoay người leo về bệ cửa sổ. Một mèo một búp bê vải, cứ vậy ngồi trên bệ cửa sổ chờ quỷ công tử quay lại.
Vừa nãy Oa Oa đập kính, đã đánh thức không ít nhà, có người mở cửa sổ thò đầu ra nhìn, nhưng không nghe thấy những tiếng vang khác, thì dần dần yên tĩnh, giống như một cục đá đập vào ao, sau khi lay động mấy vòng lại khôi phục yên lặng.
Oa Oa và mèo mun đợi một lúc, bỗng nhiên một cơn gió lạnh ập tới, mèo mun đang nằm chợt nhảy lên, nhe răng trợn mắt nhìn về phía trước.
Oa Oa cũng trợn to hai mắt, nhìn sương dày lao vùn vụt phía trước.
“Linh miêu? Gần đây bách phu trưởng vô dụng như vậy, ngay cả linh miêu cũng không đánh lại.” Trong sương dày, một giọng nữ lạnh lùng truyền tới. Mà theo tiếng nói vừa dứt, sương dày dần dần tản ra, lộ ra một ma nữ có tóc quăn môi đen, ngoại hình u ám bên trong. Ánh mắt của ma nữ đó nhìn lướt qua búp bê, sau đó thì dời đi, cuối cùng chỉ dừng trên người mèo mun.
“Là chủ của mi bảo mi bảo vệ con người phía sau?” Ma nữ hỏi.
“Meo?!” Mèo mun kêu một tiếng, mắt mèo tròn xoe trong đêm đen chợt biến thành mắt dọc, linh lực cả người cũng dao động.
“Một súc sinh nhỏ nhoi, cũng dám nhe răng trợn mắt với ta, cút ngay!” Cô gái dứt lời, một khí đen tấn công tới, mèo mun lộ móng trước ra, định ngăn cản, nhưng mà rõ ràng thực lực không phải đối thủ của ma nữ này, nên bị đám khí đen va chạm thì rớt luôn từ trên bệ cửa sổ xuống.
“A!” Oa Oa lập tức nóng nảy, nó cúi đầu nhìn xuống dưới, chỉ thấy mèo mun lăn một cái trong không trung, an toàn rơi xuống đất.
“Meo meo meo ~~” Mèo mun biết không đánh lại, sốt ruột kêu về phía Oa Oa vẫn đang trên cửa sổ.
Nhưng là Oa Oa lại không để ý, nó tức giận, đang trợn to mắt nhìn ma nữ trôi lơ lửng trên không trung, giọng trẻ con êm ái vang lên trong đêm đen: “Đi chết đi! Đi chết đi!”
“Nhãi ranh từ đâu tới, không chạy, chờ ta bóp nát mi sao?” Ma nữ vốn không coi búp bê vào đâu, bởi vì hơi thở trên người búp bê rất yếu ớt, vừa không cảm nhận được linh khí mạnh mẽ, cũng không cảm nhận được quỷ khí lớn mạnh, tất nhiên cô ta cho rằng búp bê là quỷ con cấp thấp phụ thân trong búp bê vải thôi.
“Đi chết đi! Đi chết đi!” Oa Oa kêu lớn hơn, lúc này nó đã đứng lên trên bệ cửa sổ, trong tay vẫn ôm bức tượng rất chặt.
“Tự tìm cái chết!” Ma nữ vốn không muốn gϊếŧ một quỷ con không có thành tựu, nhưng búp bê không chạy còn kɧıêυ ҡɧí©ɧ trước mặt mình, cô ta lập tức giận dữ, giơ bàn tay muốn rút hồn phách trong cơ thể búp bê vải để bóp vỡ.
Oa Oa nhớ lời dặn dò của cô chủ, không cho nó tùy tiện ra tay ở bên ngoài, nhưng mà con quỷ này thật xấu xa, cô ta ức hϊếp Miêu Miêu. Miêu Miêu là bạn tốt mỗi ngày phơi nắng với nó.
Lúc ma nữ giơ móng tới, Oa Oa cũng giơ một cánh tay ra, khoảnh khắc hai người chạm nhau, thì một luồng hơi thở chiếm đoạt bay ra từ trên người búp bê, ma nữ đột nhiên đổi sắc mặt, sau đó kêu thảm thiết.
“Á á á, dừng tay!”
Oa Oa nào sẽ thu tay, năm ngón tay dùng sức, kéo mạnh một cái: “Chết đi chết đi chết đi.”
Cho cô ức hϊếp Miêu Miêu.
Trong mắt ma nữ chợt lóe ánh sáng đỏ, một thanh đao dài do quỷ khí hóa thành xuất hiện, chém mạnh về phía cánh tay. Oa Oa chỉ cảm thấy trong tay hơi buông lỏng, cơ thể của ma nữ đó đột nhiên hóa thành sương dày, lập tức bỏ chạy.
Oa Oa ngẩn người, trừng mắt nhìn nửa cánh tay còn sót lại trong tay, mình không cắn mà, sao lại gãy chứ?
“Oa Oa.” Lúc này quỷ công tử bay về, anh ta mang vẻ mặt nghiêm túc, nghiêng người tới, cuống cuồng nói: “Sao thế, xảy ra chuyện gì?”
Lúc anh ta vừa trở lại, từ xa cảm nhận được bên này có một quỷ khí vô cùng mạnh mẽ, nên lo lắng không thôi.
“A a a, a a a, a a ~~” Oa Oa thấy anh trai, lập tức vội vàng tố cáo, nó giơ nửa cánh tay quỷ trong tay, lại chỉ mèo mun trên đất, chỉ tiếc lời thoại mà nó từng học vẫn chưa đủ để nói rõ tình huống phức tạp như vậy, chỉ có thể kêu “a a”.
“Ai da, hơn nửa đêm ồn ào chết được?”
“Đã mấy giờ rồi, có đạo đức công cộng không?”
Dân cư xung quanh lại bị đánh thức, cuối cùng nổi giận, thi nhau quát mắng.
Oa Oa sợ hết hồn, vội vàng ngậm miệng không dám nói lời nào.
Mà lúc quỷ công tử nhìn nửa cánh tay trong suốt trong tay Oa Oa, thì có thể đoán được xảy ra chuyện gì, nói: “Trở về trước rồi hãy nói.”
Dứt lời, quỷ công tử mở năm ngón tay ra, túm vào trong căn phòng, thu quỷ khí còn sót lại của ác quỷ trước đó, sau đó bản thân thì về trong bức tượng. Oa Oa cũng lập tức nhảy xuống bệ cửa sổ, rơi xuống mặt đất, cùng trở về biệt thự với mèo mun.
Quay lại biệt thự, quỷ công tử lập tức gọi điện thoại cho Vu Miểu Miểu, nói rõ tình huống chung chung: “Hôm nay xảy ra chút chuyện rắc rối.”
“Sao vậy?” Vu Miểu Miểu sợ hãi mà “sột soạt” ngồi dậy từ trên giường, khoác áo đến sân thượng của nhà trọ.
“Con quỷ tối nay có hơi kỳ lạ, nhìn qua mặc dù có tu vi ba trăm năm, nhưng thực tế mới chết hơn trăm năm, chắc là bị thứ gì đó thúc đẩy.” Quỷ công tử nói.
“Bắt được chưa?” Vu Miểu Miểu hỏi.
“Bắt được rồi.” Quỷ công tử nói.
“Vậy anh nói chuyện này với Đông Đông, để hiệp hội đi điều tra.” Vu Miểu Miểu ngẫm nghĩ rồi nói, chắc hiệp hội quan tâm chuyện này hơn: “Còn có chuyện gì khác không?”
Nếu như chỉ là chuyện này, chắc quỷ công tử sẽ không gọi điện cho cô vào lúc này.
“Còn có chuyện là, tối nay xuất hiện hai con quỷ, lúc tôi đuổi theo một con trong đó, một con khác bỗng xuất hiện.” Quỷ công tử ảo não nói: “Đại Hổ không đấu lại, bị thương rồi.”
Vẻ mặt của Vu Miểu Miểu lạnh lùng, mặc dù cả ngày Đại Hổ ăn bơ làm biếng, nhưng mà thực lực đối phó ác quỷ trong ba trăm năm cũng không thành vấn đề, sao gần đây Hải Thành có nhiều con quỷ đạo hạnh uyên thâm tới như vậy: “Vết thương có nặng không?”
“Không nặng, nhưng mà Oa Oa ra tay rồi.” Quỷ công tử lo lắng nói: “Oa Oa sẽ không sao chứ?”
Quỷ công tử ấn tượng sâu sắc về chuyện Vu Miểu Miểu bảo đi bảo lại không để Oa Oa ra tay, mặc dù anh ta không hỏi nhiều, nhưng cũng biết Vu Miểu Miểu không thể không có lý do hạn chế Oa Oa như vậy.
“Oa Oa thế nào, nó nuốt đối phương chưa?” Vu Miểu Miểu lập tức hỏi.
“Hình như con quỷ đó không phải đối thủ của Oa Oa, tự cắt một cánh tay xong rời đi. Bây giờ nhìn Oa Oa, dường như không khác thường, cũng không ăn linh tinh.” Quỷ công tử nhìn Oa Oa đang chơi cờ năm quân với Liễu Mị Nhi, nói như vậy.
“Vậy chắc vấn đề không lớn, trưa mai tôi đi qua nhìn xem.” Vu Miểu Miểu thở phào nhẹ nhõm.
Sức mạnh của Oa Oa chủ yếu do hai bộ phận tạo thành, một phần là năng lượng phụ mà nó chiếm đoạt, năng lượng phụ này bao gồm lệ khí, quỷ khí, thậm chí sức mạnh Mộng Yểm, một phần khác là thuộc vu lực của Vu Miểu Miểu, hai phần duy trì một kiểu thăng bằng kỳ diệu trong cơ thể của Oa Oa.
Một khi sự cân bằng này bị đánh vỡ, Oa Oa sẽ “bị bệnh”, nguyên nhân Vu Miểu Miểu không cho phép Oa Oa ra tay vào lúc mình không có ở bên hoặc là ăn quỷ vật lung tung, chính vì sợ nó “bị bệnh”. Nếu như chỉ là bệnh nhẹ thông thường, chỉ cần Vu Miểu Miểu dẫn Oa Oa theo bên cạnh, ân cần săn sóc một khoảng thời gian thì có thể khôi phục. Nhưng nếu năng lượng trong cơ thể mất thăng bằng nghiêm trọng, mắc “bệnh nặng” thì sẽ ảnh hưởng đến sự trưởng thành của linh hồn Oa Oa.
Con quỷ đối đầu với Oa Oa đó, nếu tự cắt một cánh tay để chạy trốn, vậy cho dù Oa Oa nuốt cánh tay đó, cũng không đến nỗi mắc bệnh nặng.
Cũng trong lúc đó, trên dãy núi nơi nào đó ở ngoại ô Hải Thành, ma nữ tự cắt một cánh tay đang quỳ rạp xuống trước mặt một ma nam trẻ mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, cung kính hô: “Vạn phu trưởng.”
“Xảy ra chuyện gì?” Ma nam được gọi là vạn phu trưởng nhìn cánh tay gãy của ma nữ, mặt hiện vẻ kinh ngạc.
“Vừa rồi, một bách phu trưởng dưới trướng thuộc hạ đi lấy máu tươi của trẻ nam, gặp phải trở ngại đã phát tín hiệu cầu viện, thuộc hạ đã đi giúp đỡ, ai ngờ gặp một con búp bê vô cùng kỳ lạ. Hình như búp bê đó có năng lực chiếm đoạt linh hồn, chỉ vừa tiếp xúc, cánh tay của thuộc hạ đã bị cắn nuốt. Dưới bất đắc dĩ, chỉ có thể chặt tay chạy trốn.” Lúc này linh hồn đau đớn của ma nữ vẫn đang run rẩy, bây giờ cô ta là thể linh hồn, chắc chắn một đao vừa nãy là tự chém linh hồn của mình.
Vẻ mặt của vạn phu trưởng đó nghiêm trọng, sức mạnh chiếm đoạt sao?
Anh ta ngồi xổm người xuống, sát lại gần vết thương ở cánh tay đứt của cô gái, cảm nhận một chút sức mạnh còn sót lại trên đó, vẻ mặt bỗng thay đổi lớn: “Là vu sư, cô gặp vu sư? Vu sư cấp bậc nào?”
“Thuộc hạ không biết, thuộc hạ chỉ gặp một linh miêu và búp bê vải.” Ma nữ hoang mang, rõ ràng không biết gì về vu sư.
“Không sai, bên cạnh vu sư luôn có linh miêu và búp bê vu cổ đi theo. Nói cách khác, dưới tình huống vu sư không ở đó, chỉ một búp bê vu cổ đã làm cô bị thương?” Vạn phu trưởng kích động hỏi.
“Vâng.” Ma nữ gật đầu.
“Có thể tách rời vu sư mà chiến đấu một mình, đây là một linh hồn sắp nuôi thành công. Thế giới hôm nay, vẫn còn vu sư có thể nuôi linh hồn thành công tồn tại sao? Phải bẩm báo cho tướng quân mới được.” Để lại những lời này, vạn phu trưởng hóa thành một cơn gió lạnh, hoàn toàn biến mất.