Tổng Tài Yêu Đại Tổng Tài

Chương 28: Không được chịu đựng một mình.

Cô vừa kể ,vừa rơi nước mắt, bà thấy vậy ôm cô vào lòng an ủi :

"Khóc đi ,khóc cho đã đi như vậy sẽ thấy tốt hơn.Ta cũng xin lỗi đã làm cháu nhớ đến chuyện buồn "

" Không ngờ con dâu mình lại là con người như vậy. Nghèo thì đã sao chứ con bé là đứa trẻ ngoan cơ mà. Thật thương cho hai đứa cháu này của mình quá ". Cô khóc một hồi lâu mới thôi, cô nhìn bà , bà nở nụ cười hiền hậu nhìn cô. Bà lau những giọt nước mắt cho cô, khiến cô như được ở gần người thân.

"Cảm ơn bà đã nghe câu chuyện của con , giữ kín bao lâu đúng là rất mệt. Giờ nói ra rồi thật thoải mái mà" cô nói.

"Vậy là bạn trai con không biết"

"Vâng "

"Tại sao con không nói cho cậu ấy biết"

"Vì con không muốn anh ấy vì con mà trở mặt với gia đình anh ấy"

"Vậy con có ý định nói cho nó biết không"

"Dạ không chuyện đó đã là quá khứ rồi thì con muốn nó sẽ mãi là quá khứ. Một mình con chịu là đủ rồi, với cả không phải giờ con và anh ấy cũng đang hạnh phúc sao"

"Vậy gia đình nhà cậu ta vẫn không chấp nhận con thì phải làm sao"

"Cháu sẽ cố gắng làm họ phải chấp nhận, giờ cháu mạnh mẽ lắm. Trừ khi anh ấy không cần cháu nữa và muốn buông tay.Thì cháu mới rời xa anh ấy, còn đâu thì cả đời này anh ấy đừng hòng thoát khỏi vòng tay của cháu. Vậy nên bà đừng nói với anh ấy chuyện con đã kể bà nghe nhé"

"Con bé này được rồi bà hứa"

" Hi hi cảm ơn bà"

" Thằng cháu trai mình mà làm gì con bé tổn thương thì chính tay mình sẽ trừng phạt nó "

********

Buổi trưa cô bị đánh thức bởi mùi đồ ăn thơm phức. Cô dậy khỏi giường đi theo hướng mùi đồ ăn xuống lầu. Vào bếp đập vào mắt cô là một bàn đồ ăn thịnh soạn. Cô không chần chừ mà ăn ngay một miếng.

"Ưm ngon quá đi bà ơi"

"Cái con bé này vừa ngủ dậy chưa vệ sinh cá nhận đã xuống để ăn rồi "

"Hihi bà à tại đồ ăn của bà thơm vào ngon quá mà"

" Thôi được rồi lên vệ sinh cá nhân đi rồi xuống ăn cơm. Bà nấy xong rồi"

"Vâng ạ"

Tinh...tinh...tinh.

"Ủa ai lại đến giờ này nhỉ, bà con ra mở cửa"

" Ừ"

Tinh...tinh...tinh.

"Ra liền ,ra liền ai mà bấm chuông mãi thế" cô vừa nói vừa mở cửa.

"Là anh hả Duy Phong"

"Sao em lâu vậy mới ra mở cửa hả. Em..."

"A đừng nhìn mà" lúc cô dậy chưa kịp sửa soạn. Đầu tóc thì dối tung , quần áo thì xộc xệch, mắt thì sưng vì khóc quá nhiều.

Cô định chạy lên phòng nhưng bị anh dữ lại ,nâng mặt cô lên.

"Em khóc ư"

"Hả không có "

" Em nói dối mắt sưng như vậy cơ mà"

"Thật ra em xem phim tình cảm nên mới khóc thôi chứ không có gì"

" Thật chứ"

"Thật mà"

Anh ôm lấy cô :

"Từ giờ đã có anh ở bên cạch rồi vậy nên em không được chịu đựng mọi chuyện một mình nghe chưa"

"Vâng em biết rồi" cô cảm động nói nhỏ .

"Hai đứa này thật là có muốn ân ái thì lên phòng chứ sao lại đứng giữa cửa nhà vậy nè. Bộ trong nhà không còn có người khác sao trời"

"Hèm...hèm, cơm xong rồi hai đứa có ăn không hay ở đấy ôm nhau"

" Bà" cô nhìn thấy bà ngại đỏ mặt.

"Con đi vệ sinh cá nhân hai người cứ ăn cơm trước đi" rồi cô chạy lên phòng.

"Nại nại có chuyện gì sảy ra vậy ,tại sao cô ấy lại khóc"

"Không phải nó nói là do xem phim sao"

"Không đúng cô ấy dang dấu con chuyện gì đó. Nại nại ,nại nại" anh ra sức này nỉ nhưng bà chỉ nói một câu :

" Con mà làm con bé khóc thì đừng nhìn nhận người nại nại này.Và ta cũng thông cũng luôn ta đã ghim con bé làm cháu dâu rồi, không ai thay thế được"

Hai người nói chuyện vui vẻ thì cô đi xuống dưới với khuân mặt dạng dỡ.

" Hai người đang nói gì vậy, có liên quan đến con không vậy"

" Không đâu cháu dâu yêu quý của ta"

Anh nghe vậy liền cười thầm:

"Bà ơi chắc bà hiểu lầm rồi, cô ấy là vợ con cơ mà"

"Con bé đã đồng ý đâu , ta sẽ bảo cháu trai yêu quý của ta đến tán con bé.Cậu mới là người không có phần đó. Cậu chỉ việc buông tay là sẽ mất luôn đó"

"Ờ vậy xin chia buồn cùng bà cháu trai bà sẽ không có phần đâu. Vì gạo nấu thành cơm rồi thì bà có thể trồng lại sao" nói rồi anh ôm cô , bế cô dặt lên đùi mình rồi xúc cơm bón cô ăn.

" Cháu trai ta giỏi thật đó" .

" Mà mâm cơm này ai nấu mà ngon vậy "

"Là bà đấy , bà thấy em không khoẻ nên nấu cho em ăn "

Hoá ra anh chỉ là người ăn ké, anh nhìn bà với anh mắt hờn dỗi tủi thân. " Mình ở với bà từ nhỏ mà mới được ăn đồ bà nấu có mấy lần. Vậy mà cô ấy mới ở cùng bà không lâu mà được ăn nhiều lần vậy chứ " . Bà nhìn anh có ý cười .

*******

Ăn xong thì A Trình gọi điện bảo cô đến công ti gấp có chuyện sảy ra .

" Mọi người ở nhà em phải đến công ti rồi"

"Có chuyện gì sao" anh nói.

"Công ti có việc gấp cần em giải quyết"

"Vậy để anh đưa em đi"

"Không cần đâu anh ở lại dọn giúp bà đi đã. Em đi một mình được mà"

"Không cần, để bà dọn một mình cũng được. Cứ để nó đưa con đi tới công ti, ngoài ra có thể bảo vệ con"

"Vậy bà cứ để đấy con về xong con sẽ dọn ạ"