Sư Tôn, Người Về Rồi...

Chương 20

Đứng trước cửa Thiên Cơ điện, Quân Tịch Ly không đẩy cửa vào mà ở ngoài gọi, giọng nói tuy lạnh nhạt nhưng không mất cung kính .

-Vào đi.

Bên trong truyền tới giọng nói, cửa điện hai bên tự động mở ra.

-Sư tôn.

Thấy Thiên Cơ trưởng lão đang cầm bút vẽ vẽ gì đó Quân Tịch Ly gọi một tiếng, sau đó im lặng đợi. Một lần đợi này là 3 canh giờ. (6 tiếng)

Đến khi Thiên Cơ trưởng lão đặt bút xuống ông mới quay đầu lại, vẻ mặt hài lòng.

-Không hổ là đồ đệ của ta, không những thông minh mà tâm cảnh cũng rất chắc.

-Lại đây. Quan sát bức tranh này và nói ý kiến của con.

Quân Tịch Ly lê bước chân tê tái nhưng vẫn cố giữ ưu nhã bước đến, theo lời sư tôn mà quan sát bức họa .

Là một tinh không rộng lớn đầy tinh hà lấp lánh, nhìn như những ngôi sao đang tỏa sáng đó chỉ là vẽ bừa lên, nhưng khi nhìn kỹ lại có rất nhiều quy luật gắn với từng màu sắc, kích thước, độ sáng của những ngôi sao. Sáng nhất là một ngôi sao màu đỏ , nhưng ánh sáng này không cho Quân Tịch Ly cảm thấy xin đẹp mà có gì đó cổ quái, giống như 1 giây sao ngôi sao sáng nhất này sẽ phát nổ, làm cho những ngôi sao xung quanh nó cũng nổ theo.

Quân tịch Ly nói cảm giác này cho sư tôn của y, và nhận được một ánh mắt tán thưởng.

-Không tồi, vậy con thấy có cách nào ngăn ngôi sao này phát nổ không?

-Sư tôn, con nghĩ nên đề phòng không phải ngôi sao này.

-Là sao?

Thiên Cơ trưởng lão có vẻ hứng thú.

-Mà là ngôi sao này.

Quân Tịch Ly chỉ vào một ngôi sao rất gần ngôi sao đỏ, nói.

-Ngôi sao này là màu lam đậm, trông thật sự rất lạnh lẽo và bé nhỏ, nhưng xung quanh ngôi sao đỏ này lại chỉ có duy nhất nó tồn tại. Không phải vì nó nhỏ bé đến khiến người ta bỏ qua mà là nó che giấu quá tốt, khi ngôi sao đỏ này phát nổ, sợ là nó sẽ có cách cắn nuốt sức mạnh của ngôi sao này , sau đó lớn lên, thâu tóm hết tinh không ngân hà này.

-Con nói rất đúng, vậy con nghĩ có cách nào ngăn ngôi sao màu lam này....

Thiên Cơ trưởng lão gật đầu rồi hỏi.

....... Sau một buổi học hành về Chiêm Tinh, buổi tối Quân Tịch Ly lại khoanh chân tu luyện. Ngoài Chiêm Tinh, Thiên Cơ trưởng lão còn dạy y về bói toán và bùa chú, tiếc là không có thiên phú nên y không thể học được tiên đoán.

Cứ như vậy ngày qua ngày, năm qua năm, vì Tư Lam Phong chỉ có Thiên Cơ trưởng lão và Quân Tịch Ly nên cuộc sống cứ vừa nhạt nhẽo vừa phong phú như vậy trôi qua.

Cho đến khi Quân Tịch Ly cảm nhận được bình cảnh cấp 2 tầng 9 đã dao động năm lần nhưng vẫn không phá được nên đành bế quan.

Lần bế quan này, là 5 năm.

Một mạch qua năm năm, bây giờ Quân Tịch Ly đã không còn là một đứa trẻ nữa, y đã 20 tuổi.

Thân hình thẳng tắp như trúc, quanh thân vẫn lãnh đạm xa cách người ngàn dặm, mái tóc như thác nước mượt mà màu bạch kim dài quá hông, mi mắt thật dài che đi biểu tình lạnh nhạt trong đôi mắt còn đẹp hơn sao trời kia, đôi môi mỏng hơi nhạt màu , gương mặt tuyệt trần không có bất cứ biểu tình gì, nhưng như vậy lại khiến y trông như một vị thần ngăn cách với thế gian, xa không thể với tới, thời gian trôi qua quá dài làm Quân Tịch Ly nhạt nhòa trong tông môn.

Ngoài trưởng lão, phong chủ và tông chủ ra, chắc chẳng còn ai nhớ đến một người như vậy.

Vì mải tu luyện nên y lỡ dịp vào rất nhiều bí cảnh hay những cuộc thi giữa các phái, các vị phong chủ và trưởng lão đều thầm tiếc hận cho y, nhưng y lại không để tâm, vì y đã có thu hoạch rất lớn.

Học hết sở học Chiêm Tinh của Thiên Cơ trưởng lão, tự tay tạo ra vài loại phù chú , và tu vi đã là cấp 3.

Mà 3 năm sau có một bí cảnh trăm năm mở một lần của Đại Lục Khương Thác, sư tôn khuyên y nên đi vì người cho rằng y luôn một mình, quá cô độc, hơn nữa Thiên Cơ trưởng lão cũng chưa bao giờ thấy Quân Tịch Ly thực chiến, coi lần này là một cơ hội tốt đi, bí cảnh này chỉ hạn chế những người tuổi dưới 50,Quân Tịch Ly đương nhiên là có tư cách đi.

Và Quân Tịch Ly đã bói được một quẻ, y có duyên sư đồ với một người , đây là mệnh cũng là cơ duyên nên Quân Tịch Ly quyết định xuất sơn lịch lãm, đồng thời tìm người có duyên đó.

Chỉ là y hơi nghi hoặc vì quẻ này vừa ra, hồng loan tinh của y cũng động, tuy kinh ngạc việc mình có thể yêu người hoặc được người yêu, nhưng Quân Tịch Ly cũng không quan tâm lắm, thật sự là kiếp trước tròn 22 tuổi hắn cũng chưa từng nắm tay hay hôn môi bất cứ nữ nhân nào, chỉ chăm chỉ tập luyện về ám sát, chế tạo vũ khí, chế tạo độc dược, học kinh doanh, quản lí.....

Dù sao thì nó môt chút cũng không liên quan đến tình yêu, bởi vì ngay cả bạn thân Quân Tịch Ly cũng không có.

Mà danh hiệu "Tình" gây nên oanh động kia thứ nhất là họ không biết bất cứ thứ gì về y, chiều cao, cân nặng, dung mạo, giới tính..... Mà một phần là vì y cực kỳ ghét máu, những đối tượng của y đều bị y thôi miên rồi cho một chén thuốc độc, thuốc độc này chỉ khiến cho tế bào tê liệt trước khi người đó cảm nhận được, sau đó cứ bình yên như vậy chết đi.

Vì cái này làm những người thích bổ não kia, nghĩ y tốt tính, cho dù gϊếŧ người cũng không khiến người đó đau đớn.Còn cho người ta cười ngọt ngào hạnh phúc như vậy.