Kim Long cử người thu dọn con đường phía trước, xe Lincoln tiếp tục chạy về phía trước.
Đằng trước phải đi qua một cái hồ rất lớn.
Sức mạnh tinh thần của Thẩm Thanh Song giống như ra đa quét tình hình bốn phía, dù cô không đi dạo bốn phía, cũng có thể biết rõ mọi tình hình xung quanh.
Bốn phía của khu biệt thự Thanh Long này, ẩn chứa vô số cao thủ.
Dĩ nhiên định nghĩa cao thủ ở đây là dùng cho người thường, còn so với Thẩm Thanh Song của hiện tại thì cũng rất đỗi bình thường.
Diêm Đình lại giới thiệu với Thẩm Thanh Song: “Ngọn núi đằng sau chúng ta, tên là núi Thanh Long; cái hồ này, tên là hồ Thanh Long; còn khu biệt thự này, chúng tôi đặt tên là khu biệt thự Thanh Long. Nơi này chính là tổng hành dinh của hội Thanh Long chúng tôi, tuy không phải tường đồng vách sắt, nhưng người bình thường cũng đừng mong tự ý đi vào đây.”
Xe Lincoln chầm chậm băng qua cây cầu được xây trên hồ Thanh Long.
Cây cầu này cũng tên là cầu Thanh Long.
Cầu Thanh Long này được xây rất sang trọng, hai bên lan can được điêu khắc từ ngọc trắng, phía trên lan can còn có từng con rồng quấn quanh, điêu khắc sinh động như thật, đủ loại thần thái, trông vô cùng khí thế, uy nghi tự có.
Sau cùng, xe của họ chạy vào đại lộ Lục Manh của khu biệt thự, dừng trước cửa đại viện của một ngôi biệt thự kiểu u cao hai tầng rưỡi, lúc này họ mới coi như đã tiến vào khu vực trung tâm của khu biệt thự Thanh Long.
Tại cửa đại viện của ngôi biệt thự này, còn xây một vọng gác nhỏ.
Trong vọng gác nhỏ, có một cụ già với huyệt thái dương lồi cao đang ngồi ở đó.
Muốn vào biệt thự, còn phải thông qua thẩm tra của cụ già.
Cụ già vừa nhìn thấy xe Lincoln của Diêm Đình, vội vàng đi ra ngoài.
Diêm Đình dường như cũng vô cùng tôn kính ông, còn đặc biệt xuống xe, mở cửa xe, ghé vào tai của ông, thấp giọng giới thiệu với ông: “Chú Báo, vị trong xe chính là chị dâu mà anh Tiêu cưng chiều, tên là Thẩm Thanh Song, sau này cô ấy sẽ sống ở đây, xin chú chiếu cố nhiều nhé!”
Chú Báo cúi người quét mắt vào chỗ cửa xe vừa mở ra, lúc nhìn thấy một cô gái trẻ trung non nớt, ngoại hình trong sáng xinh đẹp, ông bất giác ngây người một lúc.
Người phụ nữ của anh Tiêu, lại có thể trẻ như vậy?
Nhưng ông vẫn nhanh chóng phản ứng lại, gật đầu hỏi thăm Thẩm Thanh Song: “Chào phu nhân!”
Thẩm Thanh Song cũng mỉm cười đáp lại chú Báo: “Chú Báo, chào chú!”
Vừa rồi lúc ở trên xe, Diêm Đình đã giới thiệu ngắn gọn về chú Báo với cô.
Chú Báo tên gốc là Đàm Báo, cũng là đặc chủng binh xuất thân từ quân đội, về sau trong quá trình thi hành nhiệm vụ, không cẩn thận đánh chết tội phạm quan trọng, từ đó bị buộc giải ngũ chuyển ngành.
Sau đó, ông thông qua nhà họ Tiêu, đến làm vệ sĩ ở châu thổ.
Chú Báo có tính cách thẳng thắn, thân thủ cũng không tệ, cũng được tính là bạn vong niên với Tiêu Trì Phong và Diêm Đình, ông chủ động xin đến biệt thự này của Tiêu Trì Phong, bảo vệ hậu phương lớn này cho anh.
Sau khi qua ải chú Báo, xe Lincoln chạy vào đại viện, cuối cùng dừng ở cửa biệt thự.
Tại lối vào, có một thím trung niên nở nụ cười thân thiết.
Diêm Đình xuống xe trước, rồi đưa tay vịn nóc xe, để Thẩm Thanh Song đi xuống.
Anh ấy lại giới thiệu với Thẩm Thanh Song: “Chị dâu, thím này là vợ của chú Báo, tên là Tăng Vận, chúng tôi gọi là thím Tăng.”
Thẩm Thanh Song cũng lễ phép gọi một tiếng: “Thím Tăng, chào thím!”
Lúc cảm nhận được khí huyết trong người thím Tăng cũng không tầm thường, Thẩm Thanh Song hơi kinh ngạc, mỗi người ở đây, hình như đều không đơn giản!
Thím Tăng nhìn thấy Thẩm Thanh Song dễ gần như vậy, nụ cười càng thân thiết hơn: “Chào phu nhân, chắc cô đã mệt rồi? Mời vào trong ngồi, tôi đi pha trà cho cô!”
***
p/s: Chương sau là chương Vip. Để đọc chương vip bạn vui lòng đăng ký tk tại đây. https://s1apihd.com/?ref=35331
Nạp vàng qua chuyển khoản ngân hàng, momo với mức phí Rẻ Hơn Card. Liên hệ https://s1apihd.com/author/yudy_tang/