Thẩm Thanh Song nghĩ đến đây, bèn nói với Diêm Đình: “Vậy được, anh Diêm, anh cử một người đến đón tôi qua đó đi!”
Diêm Đình vừa nghe cô đồng ý, lập tức nói: “Được, đích thân tôi đến đón cô.”
“Ừ, tôi đợi anh!”
Sau khi cúp máy, Thẩm Thanh Song thu dọn một số đồ đạc của mình, sau đó lại gọi Tần Sở Sở tới, nói với cô ta chuyện mình sắp chuyển đi.
Tần Sở Sở muốn đi theo cô.
Nhưng Thẩm Thanh Song nói với cô ta: “Sở Sở, Tuyệt Sắc Phường vẫn cần cô, tôi chuẩn bị đổi nơi này thành Tuyệt Vị Phường kinh doanh đồ ăn, khoảng thời gian này, tôi sẽ tìm người sửa sang lại nơi này, cô phụ trách mọi thứ ở đây, trông coi bãi này kỹ càng cho tôi, làm việc chăm chỉ, đừng để tôi thất vọng.”
Tần Sở Sở vừa thấy Thẩm Thanh Song không muốn để cô ta đi theo, trong lòng vô cùng hụt hẫng.
Nhưng cô ta không dám làm trái ý Thẩm Thanh Song, chỉ đành gật đầu đáp: “Vâng, tôi sẽ cố gắng, không để bà chủ thất vọng.”
Thẩm Thanh Song thấy nét mặt cô ta không vui, lại an ủi cô ta: “Sở Sở, chỉ cần cô thật lòng theo tôi, làm việc chăm chỉ, tôi sẽ không bạc đãi cô!”
Tần Sở Sở mỉm cười miễn cưỡng, hơi cúi người: “Cảm ơn bà chủ.”
Thẩm Thanh Song biết suy nghĩ của cô ta, nhưng cô không thể vì cô ta mà thay đổi ý định, bèn nói với cô ta: “Cô đi xuống đi! Gọi Kim Long và Mộc Long bên ngoài vào đây cho tôi.”
Tần Sở Sở đáp “vâng” một tiếng, liền quay người đi ra ngoài.
Thẩm Thanh Song nhìn bóng lưng hơi cứng đờ của cô ta, biết cô ta có thể không vui vì cô không dẫn cô ta đi, nhưng đúng là cô không muốn dẫn cô ta đi.
Ban đầu, cô đã muốn gϊếŧ Tần Sở Sở, nhưng bởi vì vẫn còn lợi dụng cô ta làm việc, nên mới giữ mạng sống của cô ta lại, sau này, Tần Sở Sở bị cô dùng thuật thôi miên để điều khiển, làm việc cũng không dám không hết lòng, bên cạnh cô cũng không có ai, nên vẫn luôn tiếp tục dùng cô ta.
Chỉ cần sau này Tần Sở Sở làm việc cho cô thật tốt, cô cũng sẽ không bạc đãi Tần Sở Sở, nhưng cũng chỉ vậy mà thôi, trước đây cô từng nói, vì Tần Sở Sở đã từng hại nhiều cô gái như vậy, cô không thể đề bạt Tần Sở Sở.
Sau này cứ để Tần Sở Sở tiếp tục quản lý Tuyệt Vị Phường tương lai này đi, tin rằng với cách làm việc khôn khéo của cô ta, quản lý tốt Tuyệt Vị Phường, đối với cô ta mà nói, chắc là một chuyện dễ dàng.
Còn về sau, xem biểu hiện của Tần Sở Sở rồi mới tính.
Chỉ cần cô ta không gây thêm chuyện xấu, làm việc chăm chỉ, cô có thể cho cô ta một tương lai yên ổn.
Chưa được một lúc, Kim Long và Mộc Long đã đi vào.
Kim Long nịnh nọt cười hỏi: “Chị dâu, chị tìm chúng tôi có việc sao?”
Thẩm Thanh Song gật đầu: “Lát nữa tôi phải chuyển đến chỗ biệt thự, Diêm Đình sẽ qua đây đón tôi, anh bảo các anh em đều chuẩn bị một chút, cùng đi theo tôi!”
Kim Long vui mừng đáp một tiếng: “Vâng! Tôi lập tức đi ngay! Mộc Long, anh ở đây canh gác cho chị dâu.”
Mộc Long gật đầu: “Được, anh đi đi!”
Cuối cùng họ đã có thể quay về tổng hành dinh rồi!
Trong khu biệt thự đó, không những Tiêu Trì Phong có một ngôi biệt thự, nhóm Diêm Đình và các sếp lớn hội Thanh Long cũng đều sống chung ở đó.
Các anh em ở đó cũng nhiều, được về, họ sẽ giống như cá về với biển, căn bản không lo không tìm thấy người tán gẫu, đánh bài và uống bia.
Lúc bên họ chuẩn bị xong, Diêm Đình cũng dẫn người tới.
Diêm Đình lái một chiếc Lincoln dáng dài qua đón cô, phía sau còn có một dãy ô tô màu đen sang trọng, trông rất rầm rộ, thu hút sự chú ý của người xung quanh.
Thẩm Thanh Song nhìn Diêm Đình mặc quần áo hoa, ngậm điếu xì gà lớn, khẽ cười nói: “Anh Diêm, anh chơi trội như thế, không sợ bị kẻ thù ám sát sao?”