“Bang….”
Mọi người trong phòng đột nhiên nhìn thấy đầu Tưởng Thiên Bá giống như quả dưa hấu, đột nhiên bổ ra.
Máu thịt trong nháy mắt văng tung tóe lên người lên mặt của những thủ hạ của hắn. Bọn họ vẻ mặt bất ngờ, một lát sau lộ vẻ chật vật bất kham.
Bọn họ là bị dọa sợ!
Hoàn toàn không biết nên phản ứng thế nào, cứ vậy đứng ngốc tại chỗ, ngơ ngác nhìn thân hình béo tròn của Tưởng Thiên Bá cứ thế đổ rầm xuống đất.
Những người đang chuẩn bị khai chiến trong phòng đều bị màn này làm cho kinh sợ ngây người.
Đây là chuyện gì?
Tưởng Thiên Bá thế nào mà đột nhiên cứ thế chết?
Rốt cuộc là ai gϊếŧ hắn?
Tiếp đó, mọi người trong đầu không hẹn mà cùng hiện lên một nghi vấn. Trong một hoàn cảnh bị vây như vậy, mà lại vô thanh vô thức, hoàn toàn không để người ta phát hiện, trực tiếp lấy đầu Tưởng Thiên Bá, rốt cuộc là siêu cấp đại cao thủ nào?
Trong thời điểm mọi người nhìn lẫn nhau hoài nghi, chỉ có Tần Sở Sở như nghĩ tới cái gì, hai mắt tràn ngập khϊếp sợ chậm rãi quay đầu nhìn lại phía Thẩm Thanh Song.
Thẩm Thanh Song vẫn ưu nhã bình tĩnh ngồi tại chỗ, mặt không đổi sắc, làm như không bị một màn trước mặt này dọa sợ.
Nhìn thấy Thẩm Thanh Song thong dong như vậy, cũng không có một chút biểu hiện ngoài ý muốn, Tần Sở Sở trong lòng lại càng khẳng định phỏng đoán của chính mình.
Nhất định là nàng.
Nhất định là vị chủ tử này làm!
Thật sự quá lợi hại!
Thuật pháp của Thẩm Thanh Song vô hình vô ảnh, so với tưởng tượng của nàng còn lợi hại gấp nhiều lần.
Ngay với con người Tưởng Thiên Bá không ai bì nổi này, ở trước mặt nàng có thể gϊếŧ chết lập tức, tựa như nghiền chết một con kiến bé nhỏ, vô cùng đơn giản, hoàn toàn không tốn công sức.
Tần Sở Sở đột nhiên có một dự cảm mãnh liệt rằng, ở cái vùng trời châu thổ này, chỉ sợ thật sự muốn đổi chủ rồi. Vì người phụ nữ này mà biến đổi.
Nhìn Thẩm Thanh Song bình tĩnh bày mưu lập kế như vậy, Tần Sở Sở chỉ cảm thấy một thân nhiệt huyết đang sôi trào của mình.
Nàng ta có thể may mắn mà đi theo một vị chủ tử có thực lực, có kế có mưu như vậy, thì tiền đồ của nàng về sau cũng sẽ rộng mở.
Thẩm Thanh Song dùng tinh thần kích nổ đầu của Tưởng Thiên Bá xong, lại thi triển thuật thôi miên lớn gấp mấy lần trước đó, đem mấy trợ thủ đắc lực của Tương Thiên Bá lập tức thôi miên, gieo vào tiềm thức của bọn họ rằng nàng mới là chủ của bọn họ, rằng nàng là hạt giống giữ mạng của bọn họ. Chỉ cần nàng không chết, hạt giống trong não của bọn họ sẽ không diệt.
Thẩm Thanh Song hiện tại cũng biết, tinh thần của nàng hiện giờ vô cùng mạnh mẽ.
Đúng lúc này, thanh âm của hệ thống vang lên trong đầu nàng, “Đương nhiên a. Cô cũng không nghĩ đây là công lao của ai a?! Nếu không có bổn hệ thống tôi thêm vào lực tinh thần cho cô, cô làm sao có thể lợi hại như vậy?!”
Thẩm Thanh Song biết rằng hệ thống lại đang khoe khoang năng lực, vội nói lời cảm tạ để lấy lòng: “Cảm ơn ông, hệ thống, tôi biết, ông đối với tôi thật tốt!”
Hệ thống hư vinh tâm đắc thể hiện vẻ thỏa mãn kiêu ngạo hừ lạnh một tiếng: “Cô biết là tốt rồi!”
Mọi người thì sau khi khϊếp sợ thì cũng hoàn hồn trở lại.
Diêm Đình đứng dậy, nhìn những người Tưởng Thiên Bá mang tới nhàn nhạt nói: “Tưởng Thiên Bá hiện đã chết, các ngươi vẫn còn muốn làm phản sao?”
Mấy người tâm phúc của Tưởng Thiên Bá lập tức quỳ xuống cúi đầu: “Xin hội trưởng tha thứ. Chúng tôi là bị Tưởng Thiên Bá dùng tính mạng người nhà bức bách, không thể không đi cùng hắn tới đây. Mong hội trưởng tha lỗi.”
Những thuộc hạ khác của Tưởng Thiên Bá thấy mấy tâm phúc của hắn đã cúi đầu xin tha thì cũng đồng loạt quỳ xuống, đồng thời kêu lên: “Xin hội trưởng tha mạng. Xin hội trưởng tha mạng!”
Diêm Đình lạnh lùng cười, thong thả ung dung nói: “Quy củ trên giang hồ, các ngươi đều biết…”