Diêm Đình cười mà như không cười liếc Thẩm Thanh Song một cái, dùng ngữ khí trêu chọc mà nói với nàng: “Chị dâu nhỏ, chị vừa rồi đi lâu như vậy, có phải là… nhớ tới cái gì hay không?”
Thẩm Thanh Song không nói gì, đi thẳng về phía ghế ngồi xuống, vẻ mặt nghiêm túc nhìn hắn gật gật đầu:
“Không sai! Vừa rồi là tôi nhớ tới một chút việc. Tôi nghĩ, anh Tiêu có thể phái Hội trưởng Diêm đây tới bảo vệ cho tôi, như vậy là vô cùng tín nhiệm với Hội trưởng Diêm. Tôi liền nói thật với anh. Tôi cùng với anh Tiêu có thể cũng sẽ không có kết hôn, nhưng chẳng qua, trong bụng tôi đang mang đứa con của anh Tiêu, chuyện này tạm thời không có người khác biết, chỉ hy vọng anh sau này, có thể nói năng cẩn thận!”
Diêu Đình lập tức hiểu ra, bày tỏ thái độ, “Tôi hiểu, nếu Tiêu lão đại không muốn công khai chuyện này, tôi một chữ cũng sẽ không nói ra bên ngoài!”
Hắn lại nhìn về phía Tần Sở Sở đang đứng một bên, giọng điệu mang theo tia cảnh cáo: “Sở Sở, cô cũng vậy. Nếu tôi biết, cô ở bên ngoài nói bậy nói bạ về chị dâu nhỏ, cẩn thận cái mạng của cô!”
Tần Sở Sở bị lời nói của Diêm Đình mang theo sát khí đảo qua, cả người run lên, vội vàng bày tỏ thái độ: “Hội trưởng Diêm, ngài yên tâm. Thẩm tiểu thư hiện giờ đã là chủ tử của tôi, tôi khẳng định sẽ không phản bội tiểu thư.”
Diêm Đình nghe vậy thì nhướng mày, “Ai u, Tần Sở Sở, cô làm tốt lắm, biết bỏ đường tà theo chính nghĩa!”
Diêm Đình trong lòng cũng đang âm thầm nghi hoặc, cũng âm thầm khϊếp sợ. Một nữ nhân giảo hoạt như Tần Sở Sở lại bị chị dâu nhỏ này thu phục nhanh như vậy?!
Xem ra, thủ đoạn của chị dâu nhỏ không thể dùng cách hình dung người bình thường để nói.
Tiêu lão đại chính là Tiêu lão đại, ánh mắt chọn phụ nữ thế nào mà độc đáo đến vậy. Hắn thật sự cúi đầu lạy Tiêu lão đại năm lạy, can tâm tình nguyện thần phục a.
Nếm thử thủ đoạn lợi hại của Thẩm Thanh Song, Diêm Đình đối với nàng có thêm hứng thú, còn muốn tìm hiểu thêm về tính tình của nàng, lại muốn lấy lòng nàng, không chừng về sau thật sự có thể dựa vào chị dâu nhỏ này để đối phó với vị Tiêu lão đại khó chơi kia.
Nghĩ đến đây, Diêm Đình liền lập tức triển khai kế hoạch dụ dỗ của mình:
“Chị dâu nhỏ, không bằng chị dọn luôn đến tổng bộ mà ở đi. Nơi đó tương đối an toàn!”
Thẩm Thanh Song lắc lắc đầu, cười nói: “Không được, tôi ở chỗ này còn có việc phải làm nên không muốn dọn đi. Nếu hội trưởng Diêm thật sự muốn giúp tôi, chi bằng giúp tôi tìm thêm mấy người tin tưởng được tới đây, cũng miễn cho Tưởng Thiên Bá biết được chân tướng sự việc liền nhân cơ hội mà phản công.”
Diêm Đình nghe vậy thì cười nhạt: “Tưởng Thiên Bá kia mà dám sao? Nếu hắn thật sự dám tìm đến gây phiền toái cho chị dâu, tôi sẽ khiến cho hắn có đến mà không có về. Vừa lúc, giữa chúng ta và Thanh Long Hội cũng lâu rồi không có giao lưu qua. Chính là như Tiêu lão đại vẫn nói, đây chính là thời điểm mở bài. Trước kia, tôi cũng không muốn cùng hắn so đo. Nếu thật sự phải so đo, ha ha ha, tôi dám đảm bảo với chị dâu là, hắn tuyệt đối không sống qua đến sáng mai!”
Diêm Dình ở đây luôn có cái biệt danh “Tiếu diện Diêm Vương” (Diêm Vương mặt cười). Hắn gặp ai khuôn mặt luôn có ba phần nụ cười, ngay cả khi gϊếŧ người, khuôn mặt hắn vẫn giữ ba phần nụ cười như vậy.
Người như hắn, mới khiến người xung quanh càng cảm thấy đáng sợ. Bởi vì họ sẽ không biết, hắn lúc nào sẽ trở mặt, khi nào đưa dao lên, nói gϊếŧ là gϊếŧ luôn.
Mà Tần Sở Sở đứng một bên, khi nghe những lời đằng đằng sát khí này của Diêm Dình, thì lập tức có cảm giác bị đôi mắt săn mồi của thợ săn nhìn chằm chằm, lông tơ cả người dựng lên.
Sau đó, nàng lại âm thầm tự giễu mình, mình đây là chột dạ?
Thật may, nàng hiện tại đang chuyển thành người của Thẩm Thanh Song, nói cách khác…