Áo khoác của Thẩm Úc vây quanh hông giống như hình thành nên một không gian nho nhỏ riêng tư của hao người. Tiếng nước dính nhớp ©ôи ŧɧịt̠ bự ra vào l*и da^ʍ đều vang lên bên tai.
Thẩm Úc ȶᏂασ được một chốc lại ngại quần áo Lâm Hiên vướng bận dứt khoát kéo lên để cho Lâm Hiên tự mình cầm.
Lâm Hiên căn bản không có lựa chọn nào khác, cầm lấy vạt áo của mình, thấy được bộ ngực của mình lộ ra, hai đầṳ ѵú da^ʍ đong đưa trước mắt Thẩm Úc, dươиɠ ѵậŧ cương cướng cũng đang cọ trên bụng nhỏ của hắn.
Nếu phía trước có người quay lại lúc này là có thể thấy Lâm Hiên lõα ɭồ đến cực điểm
Nhưng Lâm Hiên không còn hơi sức mà suy nghĩ, bởi vì Thẩm Úc đã cúi đầu liếʍ láp vυ' da^ʍ của cậu, mà còn là mυ'ŧ ra tiếng.
"A... Không... ông xã..." Lâm Hiên cảm thấy vô cùng thẹn thùng, nhưng kɧoáı ©ảʍ còn lớn hơn lại từ dưới thân truyền đến.
Thẩm Úc như bị kích động, ©ôи ŧɧịt̠ lớn ȶᏂασ càng lúc càng nhanh, càng ngày càng tàn nhẫn.
Có rất nhiều lần Lâm Hiên cảm thấy mông của mình như bay lên, sau đó lại bị Thẩm Úc hung hăng ȶᏂασ vào, thân thể giống như bị xuyên qua. Cậu không ngừng bị Thẩm Úc ȶᏂασ đến hoa tâm, cuối cùng kẹp ©ôи ŧɧịt̠ bự của Thẩm Úc cao trào: "Ha... ha... A..."
Thẩm Úc còn chưa buông tha cậu, vẫn như cũ mà ȶᏂασ vừa mạnh vừa tàn nhẫn.
Áo khoác bên hông Lâm Hiên không chịu được mà rơi xuống. Cặp mông của Lâm Hiên lộ ra, thịt mông va chạm với đùi Thẩm Úc, run đến mười phần lợi hại.
"Không muốn... Không muốn..." Lâm Hiên cũng không biết có phải có người thấy hay không, cảm giác khẩn trương làm cậu vô cùng sợ hãi, thế nhưng thân thể ngược lại hưng phấn dị thường.
Sau khi cao trào lần đầu tiên, Lâm Hiên nhanh chóng nghênh đón lần cao trào thứ hai.
Thẩm Úc cũng bắn vào trong cơ thể Lâm Hiên, ôm cậu ngừng lại một chút, lại thay đổi vị trí.
Lâm Hiên nằm ngửa ở trên chỗ ngồi, một chân rũ trên mặt đất, một chân bị nam nhân nâng lên trên tay ghế. Hai chân Lâm Hiên thon dài xinh đẹp, làm ra tư thế này quả thật là dụ hoặc trí mạng.
Không chờ cho Lâm Hiên phản kháng, Thẩm Úc đã đè bắp đùi cậu ȶᏂασ vào.
"Hức... Không được..." tư thế này làm Thẩm Úc ȶᏂασ được càng sâu. Lâm Hiên kịch liệt run rẩy một chút, nước mắt đều chảy ra.
Mà phía dưới của cậu càng da^ʍ mĩ bất kham. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ l*и da^ʍ chảy ra bị nam nhân đút trở về. Động tác đâm vào rút ra khiến xung quanh l*и da^ʍ nổi lên ít bọt biển li ti, nước da^ʍ hoàn toàn làm ướt c̠úc̠ Ꮒσα phía sau.
Áo Lâm Hiên vẫn như cũ bị kéo lên đến vai. Hai đầṳ ѵú bị mυ'ŧ đỏ sắc tình dị thường. Cậu đáng thương nhìn phía Thẩm Úc, lại bị Thẩm Úc vừa xoa đầṳ ѵú vừa dâʍ ɭσạи ȶᏂασ mạnh.
Thẩm Úc một khi làm thì không dừng được. Hắn lật người Lâm Hiên lại, để cậu ghé người vào tay cầm, nâng mông ȶᏂασ c̠úc̠ Ꮒσα.
"A.." Toàn thân Lâm Hiên mềm nhũn không còn sức lực, Thẩm Úc nói cái gì cậu làm cái đó.
Lâm Hiên không tính là lùn. Thời điểm quỳ bò, mông cao hơn tay ghế, khiến cho hai bên mông thịt dương như lộ ra nhưng cậu không hề nhận ra.
Chẳng qua lúc này lại bị một người phát hiện. Người kia cách hai người không xa, đại khái là nghe được âm thanh kỳ quái, đột nhiên quay đầu.
Từ góc độ của đối phương thật ra không thấy gì cả, nhiều lắm là thấy một bên mông của Lâm Hiên, còn lại thì hoàn toàn không thấy gì. Mà Thẩm Úc lại hung hăng trừng mắt liếc đối phương một cái, làm người kia sợ tới mức quay đầu đi không dám nhìn lại.
Thẩm Úc cúi đầu mới phát hiện ra Lâm Hiên bị mình khi dễ đến tàn nhẫn, trên người đã sớm chật vật bất kham, mặt dính đầy nước mắt.
Hắn hạ thấp người, để sát vào khuôn mặt của Lâm Hiên, thấp giọng mở miệng: "Hiên Hiên ngoan lắm, không sao nhé."
Trấn an được Lâm Hiên, Thẩm Úc lại sợ lát nữa sinh ra phiền toái, làm được một nửa cũng không muốn tiếp tục. Hắn giúp Lâm Hiên mặc lại quần áo, phim còn chưa xem xong, hai người đi ra ngoài bằng cửa sau.
Thẩm Úc còn chưa tận hứng, thậm chí bởi vì mới làm được một nửa đã bị cắt ngang, ngược lại càng thêm dục cầu bất mãn.
Hai người trở lại bãi đỗ xe tầng hầm. Thẩm Úc đột nhiên mở cửa sau, đẩy Lâm Hiên vào mà bản thân cũng theo vào rồi đóng cửa lại.
Nhiệt độ cơ thể Thẩm Úc rất cao, Lâm Hiên cách lớp quần áo của hai người vẫn có thể cảm nhận được. Thẩm Úc đè trên lưng cậu, ©ôи ŧɧịt̠ bự vẫn đang có tinh thần kia cọ xát trên hai cánh mông.
Lâm Hiên cũng biết hắn muốn làm gì.
Đại khái là ở bên trong xe không gian kín, Lâm Hiên cũng không còn quá sợ hãi. Cậu lẳng lặng nằm bò bất động, chờ động tác tiếp theo của Thẩm Úc.
Thẩm Úc cởϊ qυầи của Lâm Hiên ra, nhìn đến hai lỗ da^ʍ bị mình ȶᏂασ qua, vô luận là cái nào cũng đều đủ để chọc cho hắn thú tính quá độ.
Thẩm Úc động thân tiến vào c̠úc̠ Ꮒσα của Lâm Hiên, cảm thụ được kɧoáı ©ảʍ bị lỗ nhỏ ướŧ áŧ chật hẹp bao lấy.
"A ha... Ha..." Lâm Hiên rất nhanh đã rêи ɾỉ ra tiếng. Bên trong xe hiệu quả giống như phòng tắm, âm thanh phát ra đều sẽ bị phóng đại, càng làm cậu cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Lâm Hiên có chút không khống chết được phản ứng sinh lý, thời điểm bị ȶᏂασ đến tuyết tiền liệt đã muốn bắn tinh.
Thẩm Úc thích nghe Lâm Hiên kêu khóc, cũng thích xem cậu bị chính mình ȶᏂασ khóc.
Lâm Hiên liều mạng khống chế phản ứng của mình bởi vì cậu nhớ rõ mình còn đang ở trên xe. Lâm Hiên khóc lóc nức nở: "Không được... Hức... ông xã... Em muốn bắn...."
Thẩm Úc: "Tao bảo bối cứ bắn đi,"
Lâm Hiên kiên nhẫn đến chịu không nổi, giống như bị bức điên: "Sẽ dơ mất."
Thẩm Úc: "Không sao. Xe này là ba cho anh. Bắn đi. Ông xã muốn xem tao bảo bối bị ȶᏂασ bắn."
Lâm Hiên: "Ư... Hức... A..."
Cuối cùng Lâm Hiên vẫn bị ȶᏂασ đến bắn ra. Chẳng qua cậu xấu hổ che mặt lại, mặt đỏ thoạt nhìn như hohc sinh tiểu học đái trong qquafn.
Thẩm Úc không cảm thấy buồn cười, nhưng hắn cảm thấy Hiên Hiên đêm nay phá lệ đáng yêu mê người, sao có thể ngoan như thế, thoạt nhìn giống như uống sau. Chẳng lẽ là bởi vì đây là lần đầu tiên bọn họ làm ở bên ngoài sao?
Hắn sờ sờ mặt Lâm Hiên, thò người tới cho Lâm Hiên một nụ hôn kiểu Pháp dài thật dài rồi mới buông ra.