Làm Trước Yêu Sau

Chương 18

Chờ Lâm Hiên ra khỏi phòng tắm, phòng ăn đã được Thẩm Úc lau dọn sạch sẽ, nhìn qua còn sạch hơn dì giúp việc làm nữa.

Thẩm Úc nhìn Lâm Hiên ngốc nghếch đứng ở phòng khách nhịn không được mà muốn hôn hôn một cái, trong lòng cũng mềm mại đến rối tinh rối mù, chạy tới ôm Lâm Hiên vào lòng.

Lâm Hiên bất đắc dĩ, tuy rằng có chút thẹn thùng, mặt lại hơi ửng đỏ nhưng cũng ôm lại hắn.

Thẩm Úc theo thói quen mà cọ cọ cần cổ đối phương, lại ái muội mà mở miệng: "Hiên Hiên của chúng ta sao mà thơm như thế nhỉ."

"..." Lâm Hiên vừa nghe giọng điệu này của Thẩm Úc là biết người lại không có chút đứng đắn nào.

Quả nhiên, Thẩm Úc nhìn trên cổ Lâm Hiên còn lưu lại dấu hôn của mình lại nhịn không nổi mà lại mυ'ŧ lên những dấu hôn đó, nhìn như những bông hoa dệt trên tấm vải gấm xinh đẹp.

"A.." Lâm Hiên vừa mới trải qua cuộc hoan ái, hiện tại thân thể vô cùng mẫn cảm. Cậu bị Thẩm Úc sắc tình mà liếʍ láp như vậy cả người bắt đầu hơi hơi rùng mình.

Bởi vì chêch lệnh chiều cao, Lâm Hiên bị bắt ngẩng cổ lên, để lộ ra cần cổ trắng nõn thon dài mặc cho Thẩm Úc gặm cắn, bộ dáng như hoàn toàn dâng hiến bản thân.

Môi lưỡi nóng hổi của Thẩm Úc liếʍ cho cần cổ cho Lâm Hiên tê dại vô cùng. Thẩm Úc còn đang say mê mà liếʍ mυ'ŧ, Lâm Hiên lại đột nhiên nghĩ đến cái gì, "A... Thẩm Úc, đừng để lại dấu..."

Lúc vừa mới tắm xong, cậu nhìn đến trên người chính mình toàn là dấu vết của Thẩm Úc, vừa thỏa mãn lại vô cùng xấu hổ.

Nhưng cậu còn phải đi học, lỡ như bị nhìn thấy thì không tốt chút nào.

Thẩm Úc nghe được thì không cắn nữa, chỉ nhẹ nhàng hôn lên cổ Lâm Hiên, "Gọi anh là gì?"

"Ca... Ca ca..." gọi một tiếng ca ca thôi mà cả người Lâm Hiên đều đỏ ửng hết cả lên.

Thẩm Úc cười, yêu thương mà hôn một cái lên vành tai đã đỏ hồng của Lâm Hiên.

--

Cuối tuần cũng mau chóng trôi qua. Sau hôm đó, Thẩm Úc lo hai người túng dục quá độ không tốt cho thân thể nên không dám lôi kéo Lâm Hiên mây mưa. Hai người nhiều nhất cũng chỉ dám hôn kiểu Pháp.

Hai ngày cuối tuần, Thẩm Úc hầu như sáng sớm nào cũng chạy đến nhà Lâm Hiên, buổi tối lại bị mẹ yêu gọi về. Hai người ở nhà cùng nhau làm bài tập, chơi trò chơi, rồi lại ve vãn tán tỉnh qua lại, nhìn qua vô cùng ngọt ngào.

Tuần mới lại bắt đầu.

Tiết đầu buổi sáng, Thẩm Úc si ngốc nhìn bóng lưng của Lâm Hiên.

Tiết hai, tiết ba, tiết tư, Thẩm Úc cứ nhìn chằm chằm như vậy, nhưng Lâm Hiên không quay đầu lại.

Trong lòng Thẩm Úc vô cùng hối hận, sớm biết thế này đã không đáp ứng Lâm Hiên.

Lâm Hiên nói qua, quan hệ giữa hai người bọn họ tạm thời giữ bí mật, bằng không nếu công khai với mọi người thì lại có nhiều chuyện phải xử lí.

Thẩm Úc với Lâm Hiên đều là hai con người lười biếng, cho nên vô cùng ăn khớp mà cùng quyết định như vậy.

Thế nhưng hiện tại toàn buổi sáng, Lâm Hiên vì sợ bóng gió đều không liếc Thẩm Úc một cái nào.

Tức chết mất thôi.

...

Lâm Hiên bên này cũng không chịu nổi. Cậu có thể cảm giác được tầm mắt nóng rực của Thẩm Úc rơi trên người mình. Cậu cũng muốn đáp lại, nhưng tính cách thanh lãnh nhẫn nại từ nhỏ đến lớn đã làm Lâm Hiên khống chế được bản thân.

Thật vất vả mới được nghỉ trưa, vốn tưởng rằng có thể nhân thời gian này tìm một chỗ để hôn hôn một chút, ai ngờ Lâm Hiên lại bị thầy cô gọi đi chữa bài, cơm trưa cũng được thầy cô nhiệt tình mà chuẩn bị giúp.

Thẩm Úc thầm kêu khổ.

Giữa trưa lúc Lâm Hiên trở về, mọi người đều đã ngủ trưa, cậu theo bản năng nhìn về chỗ ngồi của Thẩm Úc.

Thẩm Úc giống như cảm giác được ánh mắt của Lâm Hiên, hắn ngẩng đầu đặt cằm lên bàn, vẻ mặt ai oán mà nhìn Lâm Hiên. Ánh mắt kia giống y như một con chó bự bị chủ nhân vứt bỏ, làm Lâm Hiên không nhịn được mà muốn tiến đến ôm vào lòng.

Thế nhưng chủ nhiệm lớp cũng đang nghỉ ngơi trên bục giảng...

Trời ơi!!!

Chịu đựng vất vả, cuối cùng cũng tan học rồi.

Thẩm Úc một đường bước sau Lâm Hiên, chờ đi cách xa trường học một đoạn liền trực tiếp tiến đến dắt tay Lâm Hiên, mười ngón tay đan vào nhau.

Lâm Hiên cũng nắm lấy tay Thẩm Úc. Một ngày xa cách giờ mới được gần nhau, hai người đều cảm thấy vô cùng ngọt ngào. Thế nhưng nghĩ đến tình tình muốn gì làm đó của Thẩm Úc, Lâm Hiên vẫn là có chút lo lắng hắn sẽ cảm thấy không thoải mái: "... Anh... Có ổn không?"

"Hử?" Thẩm Úc sửng sốt một chút mới phản ứng được ý tứ của Lâm Hiên. Hắn cười xấu xa, vô lại nói: "Một chút cũng không ổn. Cả ngày nay ca ca chẳng vui vẻ được tí nào, Hiên Hiên phải bồi thường cho ca ca."

Lâm Hiên sửng sốt: "Bồi thường?"

Thẩm Úc: "Không cần gì nhiều, cho anh ăn thịt là được."

Thế là –

Lâm Hiên nằm trên giường nhà mình, ôm Thẩm Úc hôn môi.

Không sai, cậu lại đem Thẩm Úc về nhà mình.

(Editor: Không biết đã qua bao lâu mà bố mẹ Hiên Hiên đi công tác giờ vẫn chưa về, để con trai bị sói ăn không còn ngụm xương =)))) )

Kỹ thuật hôn của Thẩm Úc càng thêm lão luyện. Chỉ là hôn môi mà thôi đã đầu óc Lâm Hiên có chút choáng váng, cuối cùng còn vươn đầu lưỡi đón ý nói hùa, tùy ý để Thẩm Úc uống hết nước miếng, môi lưỡi giao triền.

"Hức..." cũng không biết bao lâu hai người mới tách ra. Lâm Hiên mở to mắt, trong ánh mắt đã chứa đầy du͙© vọиɠ, ngón tay Thẩm Úc đã chui vào bên trong áo của cậu, xoa bóp hai bên đầṳ ѵú nho nhỏ kia, nhào nặn thịt vυ' mềm mại thành nhiều hình dạng khác nhau.

"A... A haa..." cổ họng Lâm Hiên không nhịn được mà tràn ra tiếng rêи ɾỉ. Tiếng rên quá mức ngọt nị phóng đãng, làm cậu nghe được sắc mặt không khỏi đỏ ửng một trận. Giữa đùi đã cọ xát đến địa phương ngạnh trướng của nam nhân, Lâm Hiên có chút thẹn thùng nhưng không muốn tránh đi.

Thẩm Úc nhìn bờ môi của Lâm Hiên bị mình liếʍ mυ'ŧ càng thêm đỏ rực, du͙© vọиɠ tức khắc trào dâng. Hắn nhìn chằm chằm vào đôi mắt Lâm Hiên, ngữ khí trầm thấp khàn khàn, "Hiên Hiên nhà chúng ta vẫn ngọt ngào như thế."

Mỗi lần bị nam nhân trêu đùa, Lâm Hiên đều cảm thấy vô cùng xấu hổ, nhưng lại không có cách nào phản bác. Thẩm Úc khẽ cười nói: "bảo bối ngoan, vén áo lên để ca ca hôn vυ' da^ʍ của em nào."

"Anh... thật phiền..." nhưng Lâm Hiên không có cự tuyệt, dùng ngón tay run nhè nhẹ vén vạt áo của chính mình lên, cặρ √υ' nhỏ kia liền lõα ɭồ trong không khí.

Thẩm Úc nhìn Lâm Hiên ngoan ngoãn nghe lời mình liền vô cùng kích động. Đầṳ ѵú bị nam nhân tùy ý đùa giỡn đã hoàn toàn đứng thẳng, nổi lên một màu hồng diễm lệ, nhìn cực kì mê người.

Lâm Hiên đem núʍ ѵú mình đến bên môi Thẩm Úc, nhìn hắn vươn đầu lưỡi liếʍ lên đầṳ ѵú bản thân mà kɧoáı ©ảʍ trong lòng không ngừng lan tràn mở ra, làm cậu không nhẫn nại được mà khẽ hừ nhẹ ra tiếng.

"Thoải mái không?"

"Thoải mái." Lâm Hiên nước mắt lưng tròng nhìn Thẩm Úc liếʍ mυ'ŧ hai bên vυ' da^ʍ. Hai núʍ ѵú bị thay phiên liếʍ mυ'ŧ đều dính nước miếng của nam nhân càng trở nên sắc tình.

Kỹ xảo của Thẩm Úc xác thật tiến bộ rất nhiều. Chỉ là liếʍ vυ' mà thôi, cũng đã làm Lâm Hiên kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng. Thậm chí cậu còn cảm giận được l*и da^ʍ của mình bắt đầu ướt dầm dề, miệng l*и vừa lúc cạ lên ©ôи ŧɧịt̠ bự của nam nhân làm Lâm Hiên không nhịn được bắt đầu liên tưởng.

Muốn, rất muốn bị Thẩm Úc ȶᏂασ vào, bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn nóng nổi này ȶᏂασ vào l*и da^ʍ.

Cái suy nghĩ này vừa hiện ra, Lâm Hiên có chút hoảng sợ. Cổ họng vô ý thức mà thẹn thùng rêи ɾỉ, mông còn nhẹ nhàng cọ xát một chút.

Động tác nhỏ của cậu không tránh được đôi mắt Thẩm Úc. Thẩm Úc nhìn chằm chằm Lâm Hiên, khóe môi cong lên tươi cười, "Hiên Hiên, muốn sao?"

"Hức... Không... Không có..." Lâm Hiên hoảng loạn phủ nhận. Sao cậu thừa nhận được? Chính mình thanh lãnh...

Nhưng từ khi cùng Thẩm Úc phát sinh quan hệ, cậu cảm thấy bản thân không còn giống như trước kia nữa.

Thẩm Úc cười một chút, cũng không vạch trần lời nói dối của Lâm Hiên, mà từ trên người Lâm Hiên ngồi dậy, "Cởϊ qυầи ra, để ca ca hôn em một chút nào."

Nghe được lời Thẩm Úc, Lâm Hiên cảm giác lỗ l*и của mình lập tức trở nên tê dại.

Yêu cầu này cậu hoàn toàn không cự tuyệt được.

Không để ý tới Thẩm Úc, Lâm Hiên cởϊ qυầи, lộ ra cặp chân dài trắng nõn thẳng tắp. Đôi mắt Thẩm Úc u ám, ©ôи ŧɧịt̠ bự giữa hai chân càng thêm phấn chấn mà bành trướng, tìиɧ ɖu͙© đã lâu chưa phát tiết đều muốn bùng ra ngoài.

Chờ khi Lâm Hiên muốn cởϊ qυầи lót, Thẩm Úc ngăn động tác của cậu.

Hôm nay hắn muốn chơi kiểu khác.