Yêu Thầm Hương Bơ Sữa

Chương 68-1

Nghe trong WC truyền đến tiếng nước, Lâm Hề Trì ngồi ở trên giường, biểu cảm có chút ngốc, qua vài phút mới bò dậy đem quần áo mặc vào, sau đó lại bắt đầu phát ngốc.

Lần này Hứa Phóng ở phòng tắm tốn khá nhiều thời gian.

Lâm Hề Trì cảm thấy cả người vừa dính lại vừa ướt, khó chịu vô cùng, trên người khí nóng nửa phần cũng chưa tán. Cô giơ tay che lấy mặt, từ trên giường tìm được điều khiển điều hòa, đem nhiệt độ hạ xuống.

Sau đó ghé vào trên giường chơi di động. Thế nhưng tâm tư lại luôn chú ý đến phòng tắm bên kia.

Đợi hai mươi phút, Lâm Hề Trì có chút buồn bực, lật chăn, đứng dậy đến cửa phòng tắm, vỗ vỗ: "Phóng Phóng, cậu làm gì mà tắm rửa lâu như vậy."

Đại khái là tiếng nước quá lớn, giấu đi thanh âm của cô, Hứa Phóng không trả lời lại.

Lâm Hề Trì tăng lớn lực đạo.

Phanh phanh phanh -- phanh -- phanh -- phanh phanh --

Ngay sau đó, Lâm Hề Trì loáng thoáng nghe được Hứa Phóng kêu rên lên một tiếng, tiếp đó lại là xôn xao tiếng nước chảy, Lâm Hề Trù ngơ ngác, động tác cứng đờ, mím môi, về lại trên giường.

Lâm Hề Trì làm bộ sự tình gì cũng chưa phát sinh, tiếp tục cầm lấy di động, trên mặt bất động thanh sắc nhưng thật ra nội tâm lại vô cùng hỗn loạn --

Liền nói, hắn mỗi lần ở WC đều là làm loại cái loại chuyện dơ bẩn này.

Lúc trước còn không chịu thừa nhận.

Lần này bị cô bắt được, liền cho hắn xấu hổ.

Bất quá chuyện lúc nãy vì cái gì mà dừng lại, lại càng không phải cô là cô muốn hắn dừng, còn dám xuất khẩu cuồng ngôn nói về sau muốn.. Muốn..

Nga, là bởi vì không có áo mưa sao?

Nghĩ vậy, Lâm Hề Trì sửng sốt, thở dài một tiếng, cảm thấy Hứa Phóng thật là cái gì cũng đều không hiểu, cô cọ tới cọ lui mà dịch đến tủ đầu giường kế bên, thật cẩn thận mà kéo ngăn tủ ra.

Quả nhiên.

Lâm Hề Trì từ bên trong lấy ra một hộp áo mưa mới tinh.

Đúng vào lúc này, Hứa Phóng mở cửa phòng tắm từ bên trong đi ra. Hắn lại một lần nữa tắm rửa, hương bạc hà của sữa tắm lan truyền nồng đậm trong không khí.

Lâm Hề Trì nhìn thoáng qua phía sau, vừa vặn đối mắt với hắn.

Hứa Phóng thoáng rũ đôi mắt ướt xuống phía dưới, thấy được đồ vật trong tay cô.

Không khí đình trệ một giây.

Hầu kết Hứa Phóng chuyển động, dịch tầm mắt.

Lâm Hề Trì liền cảm thấy đồ vật trong tay có chút phỏng tay, cô liếʍ liếʍ khóe môi, lại muốn cùng hắn phổ cập khoa học một chút, thanh âm gập ghềnh: "Phóng Phóng, cái kia, cậu hiểu đi, các khách sạn đều giống nhau sẽ cung cấp cái này."

Hứa Phóng không nói chuyện.

Lâm Hề Trì không ngừng cố gắng, chỉ vào mép giường ngăn tủ: "Đều đặt ở vị trí kia trong ngăn tủ.."

"Biết, cậu mau câm miệng."

Vốn tưởng rằng chính mình không đáp lại cô liền sẽ từ bỏ. Hứa Phóng không thể nhịn được nữa, đi đến trước mặt Lâm Hề Trì, đem đồ trên tay ném vào trong ngăn tủ, biểu tình cứng đờ mà nằm kế bên đến giường, cầm lấy di động nhìn lên.

Lâm Hề Trì chớp chớp mắt.

Lại bắt đầu không hiểu Hứa Phóng lúc nãy dừng lại là vì nguyên nhân gì.

Lâm Hề Trì trên người nhớp nhác khó chịu, lúc này cũng muốn đi tắm rửa một cái, liền bò lên, hướng trong bao tìm, lấy ra một bộ áo ngủ mới, sau đó không cẩn thận rớt ra hai miếng băng vệ sinh.

Nhìn một lúc, Lâm Hề Trì sửng sốt, lập tức ngẩng đầu cùng hắn giải thích: "Phóng Phóng, tớ không có bị bà dì tới thăm nha, cái này chỉ là cầm dự phòng."

"..."

Hứa Phóng nhìn về phía cô, mặt vô biểu tình hỏi: "Cậu muốn nói cái gì."

Lâm Hề Trì thực nghiêm túc: "Tớ liền nhắc nhở cậu một chút, tớ sợ cậu không hiểu."

"Không có, tớ đều hiểu."

Cái này là Lâm Hề Trì thật sứ không hiểu, gãi gãi đầu: "Nga, vậy cậu vừa mới.."

Sợ cô lại nói ra mấy lời kì quặc, Hứa Phóng trước tiên đánh gãy lời cô, môi nhấp một chút, thực đông cứng mà nói: "Tớ không nghĩ làm loại chuyện này trước lúc kết hôn."

"..."

Lâm Hề Trì môi trương trương, a một tiếng, không phản ứng lại, thực mau, biểu tình của cô trở nên cổ quái lên, nhìn chằm chằm hắn, ánh mắt sâu kín: "Nhìn không ra cậu lại là người bảo thủ như vậy."

Tùy tiện nói ra một cái nguyên nhân, Hứa Phóng dứt khoát vẫn luôn cắn không bỏ, ngữ khí lười nhác: "Đúng vậy."

"..."

Hứa Phóng khóe miệng giương lên, cà lơ phất phơ nói: "Cho nên cậu liền không cần nghĩ mọi cách để chiếm thân thể của tớ, làm tớ có chút bối rối a --"

Âm cuối cố tình kéo dài, nghe tới phá lệ thiếu đòn.

Lâm Hề Trì bỗng cảm thấy có chút nghẹn, nhưng nghĩ đến chính mình vừa mới vẫn luôn thử lời nói của Hứa Phóng, xác thật giống như là đang tìm mọi cách bò lên giường.

Cô thu hồi tầm mắt, không hề phản ứng lại hắn, cầm quần áo vào phòng tắm.

Chờ sau khi nghe được tiếng đóng cửa phòng tắm, mí mắt Hứa Phóng gục xuống dưới. Hồi tưởng lại lời ba Lâm vừa mới nói, hắn đột nhiên nâng mắt lên, khẽ thở dài một tiếng, biểu tình thoạt nhìn mịt mờ không rõ.

-