Tôi vừa đi xem phim về. Người đẹp và quái vật. Cũng hay. Đến lúc mở điện thoại ra thì. Một đống cuộc gọi nhỡ và tin nhắn của anh. Haizz. Nghĩ lại mà thấy buồn.
Tôi gặp anh vào một buổi chiều. Hôm đấy tôi đi Hà Nội về. Đi bằng cái xe Limousine. Xe đấy thì sang chảnh vl. Với một đứa nhà ko có gì là khá giả như tôi thì để được xe đấy là cả một sự cố gắng lớn. Tôi phải nhịn ăn cả tuần liền, dành ra 120k để đi xe đấy. Đang ngồi ngủ gà ngủ gật trên xe thì anh lên. Mới đầu tôi cũng đéo để ý đâu. Vì anh trông già vl. Lại còn mặc vest. Anh bước lên xe và ngồi cạnh tôi. Ngồi được một lúc thì đm. Anh quay cái điều hòa vào tôi. Tôi đang ngủ, điên tiết quay ra chửi anh làm cái gì thế? Lạnh. Thì anh chẳng nói gì, chỉ cười. Nói là đẹp trai thì cũng chẳng phải. Vì anh già rồi. Nhưng có lẽ là hồi trẻ anh rất đẹp trai =)). Rồi anh bắt chuyện với tôi, tôi thì đang chán nên cũng đáp lại. Tôi nói tôi đang học tiếng Nhật, nhà tôi ở Thái Nguyên. Tôi hỏi anh lên Thái làm gì thì anh nói anh lên thăm bạn
. Xong tôi kêu đói thì tèn ten, anh lấy ra trong túi một hộp sữa chua =)) bảo mua lên làm quà cho bạn. Nhưng thôi em ăn đi. Tôi thì đéo biết ngại là gì nên cứ thế hớp luôn. Anh nhìn tôi cười âu yếm lắm. Cũng chẳng biết vì sao anh có số tôi. Hôm đấy anh trả luôn tiền xe cho tôi. Tôi vui lắm vì đéo mất tiền . Về đến TN, tôi và anh mỗi người đi một ngả. Anh hẹn tôi hôm nào xuống Hà Nội chơi. Tôi đồng í….
Về đến nhà, anh chủ động nhắn tin cho tôi, còn hẹn gặp tôi. Tôi cũng đồng í. Thế là sáng hôm sau tôi đón anh ở khách sạn anh ở. Đm tôi đi xe đạp điện, xong đèo anh mặc vest =)) trông buồn cười vl. Tôi dẫn anh đi ăn ốc, ăn lạp xườn, dĩ nhiên là anh trả tiền hết. Chúng tôi cũng nói chuyện với nhau nhiều. Anh sinh năm 80, chưa có vợ. Tôi cũng chả nghĩ nhiều. Nghĩ là già thế này rồi mà chưa có vợ thì chắc có vấn đề rồi. Thế rồi chuyện cũng qua. Nhắm tin với anh một thời gian. Tôi quyết định xuống Hà Nội để gặp anh.
Hôm ấy, anh đón tôi thì bất ngờ vl. Anh đi ô tô. Tôi nghĩ: chắc thằng này mượn xe để ra oai với mình đây. Nên đéo quan tâm cho lắm. Anh dẫn tôi đi ăn, toàn vào chỗ sang chảnh vl. Tôi thì cứ ngơ ngơ như một con vịt đυ.t. Và còn bất ngờ hơn nữa. Anh dẫn tôi về nhà anh. Nhà đẹp vl T.T tôi nghĩ thôi ăn l*и rồi chắc nó định cᏂị©Ꮒ mình rồi. Thế là tôi đòi ăn kem. Anh bảo tôi đợi rồi mua kem cho tôi. Đến lúc anh về thì tèn ten: anh mua hơn 10 cốc kem. Đủ các vị. Anh nói ko biết tôi thích gì nên cứ mua hết. Thế là tôi đớp cả. Tôi ăn, còn anh nhìn tôi trìu mến. Anh nói nhìn tôi lúc nào cũng đượm buồn, chắc hẳn có nhiều tâm sự lắm. Đến lúc ăn xong thì anh dẫn tôi vào phòng ngủ của anh. Rồi chuyện gì đến cũng phải đến. Nằm tâm sự một lúc, anh hôn tôi, đè tôi ra. Chúng tôi ȶᏂασ nhau ngay trên cái giường của anh. Nhưng bất ngờ vl, anh hoàn toàn ko có kinh nghiệm gì trong chuyện tìиɧ ɖu͙©. Tôi đã ngủ vơi nhiều người đàn ông từng trải, họ làʍ t̠ìиɦ một cách rất thuần thục, chứ ko như anh, vụng về, ngây ngô. Haizz. Làm chuyện đấy xong, anh còn xin lỗi tôi. Anh bảo muốn để dành cho đêm tân hôn (wtf, định cưới mình chắc ), nhưng tôi đẹp quá, anh ko cưỡng lại được. Tôi nói ko tin chuyện anh chưa có vợ, anh nói anh rất bận rộn, ko có thời gian để tìm hiểu đàn bà. Tôi kể cho anh nghe tất cả chuyện về tôi. Từ chuyện thằng luật sư, thằng thầy giáo, đến chuyện tôi bỏ nhà đi. Anh chăm chú lắng nghe, rồi ôm tôi vào lòng. Bảo đã có anh ở đây rồi. Từ nay anh sẽ chăm sóc cho em. Rồi anh hỏi tôi muốn sang Nhật ko, anh đưa tôi đi. Tôi chỉ biết cười, ko trả lời. Haiz. Chả hiểu sao tôi cứ cảm thấy ko tin tưởng nơi anh.
Sau này, tôi còn gặp anh một vài lần nữa. Cũng có làʍ t̠ìиɦ. Nhưng anh hoàn toàn ko có kinh nghiệm trong chuyện ấy, toàn tôi phải chỉ. Lần nào tôi xuống Hà Nội, anh cũng lo hết cho tôi cả tiền đi tiền về, lại còn đưa tôi thêm tiền để tôi tiêu. Haizz. Dạo này anh rất bận, đi công tác suốt nên chúng tôi ko còn gặp nhau nữa. Anh vẫn nhắn tin hỏi thăm tôi, thỉnh thoảng còn gửi tiền cho tôi nữa. Nhưng tôi ko thể tin tưởng tuyệt đối vào anh. Tôi còn chưa biết anh làm nghề gì, nhà cửa thế nào. Hai. Nên tôi cũng rất hạn chế nói chuyện với anh. Haizz. Có lẽ một con đĩ như tôi ko hợp với anh. Có thể anh là người có tiền, có địa vị trong xã hội. Có thể ko thiếu đàn bà sẵn sàng ngửa l*и ra để anh ȶᏂασ, nhưng anh vẫn chọn tôi. Nhưng tôi ko thể tin nổi, một người như vậy mà chưa vợ con gì. Tôi cảm thấy rất hoài nghi về mối quan hệ này. Hôm qua, anh lại nhắn tin cho tôi, hỏi tôi dạo này học hành thế nào, nói anh đang đi công tác, tôi thích gì để anh mua quà về cho. Tôi ko trả lời. Có lẽ anh nên tìm một ai đó thích hợp hơn. Tôi đang rất mông lung về anh. Ko biết phải làm sao. Haizz. Mệt mỏi….