Chàng Rể Đào Hoa

Chương 73

Ban đầu nhìn thấy đồ vật thí nghiệm, Tô Hỷ Lai còn tưởng rằng đây chỉ là một loại thảo dược nào đó. Nhưng sau khi nghe xong phân tích của bác sĩ Suri, nhất thời ở trong lòng của Tô Hỷ Lai không khỏi chấn động.

Phải biết, hiện tại trên thế giới có rất nhiều căn bệnh ung thư. Hơn nữa, tuổi thọ của con người là không có cách nào đề thăng. Huống hồ, thứ đồ vật này, lại có thể trực tiếp đào tạo ra dị nhân. Đây chính là những người có năng lực vô cùng đặc thù, đã hoàn toàn vượt qua phạm trù của nhân loại.

Nếu như một quốc gia nào đó, có thể nắm giữ được bí mật này. Chẳng phải bọn họ, đều trở thành bá chủ của thế giới rồi sao?

Advertisement

“Có phải anh cảm thấy vô cùng rung động đúng không? Nhưng đáng tiếc, loại thực vật này lại cực kỳ quý hiếm. Đây là một nhánh thực vật, do một thành viên của tổ chức may mắn gặp được trên một hòn đảo trong lúc đang làm nhiệm vụ. Hơn nữa, hòn đảo này lại cực kỳ nguy hiểm, người bình thường cũng không có cách nào đi vào bên trong. Chính vì thế, cho dù có thể đem đồ vật nghiên cứu ra, nhưng muốn đưa nó mở rộng, nhân bản lên vô số, đây là điều không thể nào. Với lại, năng lượng ở trong loại thực vật này quá cuồng bạo, muốn điều chế thành công, thì chúng ta cần phải tìm kiếm thêm một ít đồ vật thay thế, đem đặc tính cuồng bạo của nó trung hòa lại mới được!”

Nhìn thấy vẻ mặt chấn động của Tô Hỷ Lai, trên khuôn mặt nghiêm túc của bác sĩ Suri không khỏi lộ ra một nụ cười vô cùng xinh đẹp.

Nhưng mấy lời nói tiếp theo của cô, lại để cho Tô Hỷ Lai bắt đầu bình tĩnh trở lại. Quả thật, giống như những lời mà bác sĩ Suri vừa nói. Nếu như thứ này có thể dễ dàng điều chế như vậy, chẳng phải thế giới này sẽ biến thành khắp nơi đề là siêu anh hùng hay sao?

Hơn nữa, ngay trong lúc này, âm thanh của hệ thống Siêu Trí Tuệ Nhân Tạo lại đột nhiên vang lên.

Advertisement

“Tích… tích… tích… kiểm tra đến vật thể không xác định, hệ thống đang tự động tiến hành phân tích. Tích… tích… tích… hệ thống phân tích hoàn tất!”

Nghe được âm thanh này của hệ thống, sắc mặt của Tô Hỷ Lai nhất thời biến đổi. Ngay sau đó, trước mặt anh nhanh chóng hiện ra một tấm màn hình trong suốt bằng 3D, phía trên đó ghi lại một dãy công thức, với những phép tính vô cùng phức tạp.

Nếu như trước đây, Tô Hỷ Lai nhất định sẽ không có cách nào hiểu được. Nhưng hiện tại, nhờ có Siêu Trí Tuệ Nhân Tạo hỗ trợ, Tô Hỷ Lai liền nhanh chóng nắm giữ những phương trình phức tạp này.

Đây là một phần thí nghiệm, liên quan đến một loại thuốc có thể gây ra đột biến ở trên cơ thể người. Loại thuốc này, có xác suất lên tới 99,99% để một người bình thường nhanh chóng nắm giữ được một loại năng lực đặc thù nào đó. Tức là, tỷ lệ thất bại của phương thức này cực kỳ thấp, hoặc là hầu như không có. Nhưng nếu như một khi thất bại, người sử dụng cũng không gây ra hậu quả quá mức nghiêm trọng. Nhiều nhất, bọn họ chỉ rơi vào trạng thái suy yếu, trong thời gian từ vài ngày đến một tuần.

Có thể nói đây là một phương thuốc mang tính đột biến của thời đại. Vừa nhìn đến, tinh thần của Tô Hỷ Lai liền trở nên chấn động. Anh không nghĩ tới, sau khi hệ thống tự động thăng cấp, nó còn có một loại công năng ưu việt đến như vậy.

Theo như những gì mà nó phân tích, chỉ cần anh có thể tìm đủ số dược liệu yêu cầu, thì việc chế tác ra loại thuốc này cực kỳ đơn giản. Với lại, xác suất thành công là chắc chắn 100%. So với những gì mà bác sĩ Suri và nhóm nghiên cứu của cô đang ngày đêm tiến hành phân tích, còn có tính ưu việt hơn gấp mấy chục lần.

Nhất thời, vẻ mặt của Tô Hỷ Lai không khỏi lộ ra mấy phần quái dị.

“Anh làm sao thế?”

Mà bác sĩ Suri vốn đang dự định tiếp tục làm thí nghiệm, nhưng đột nhiên nhìn thấy vẻ mặt kỳ lạ của Tô Hỷ Lai nhìn về phía mình, sắc mặt của cô cũng lộ ra mấy phần nghi hoặc.

“Viện trưởng, viện trưởng! Tìm ra rồi, chúng tôi đã tìm ra rồi!”

Lúc này, phía bên ngoài phòng thí nghiệm đột nhiên vang lên một tiếng hô to. Sau đó, một người đàn ông trung niên với vẻ mặt vô cùng kích động, hướng về phía trong phòng vừa chạy, vừa hô.

Vốn đang muốn hỏi thăm tình huống của Tô Hỷ Lai, nhìn thấy một màn này, lông mày của bác sĩ Suri không khỏi cau lại.

“Có chuyện gì?”

Thế nhưng, đối mặt với thái độ lạnh lùng của bác sĩ Suri, người đàn ông trung niên lại giống như không có nhìn thấy. Trên mặt của ông ta, vẫn mang theo nụ cười vô cùng kích động.

“Viện trưởng, người của chúng ta đã tìm thấy nó rồi. Bọn họ đã thật sự tìm ra vị trí của nó rồi!”

Nói ra những lời này, ánh mắt của người đàn ông trung niên tỏa ra một loại ánh sáng cuồng nhiệt. Giống như một gã tín đồ, trông thấy thần tượng của mình xuất hiện. Chuyện này, nhất thời để cho Tô Hỷ Lai vô cùng hiếu kỳ. Rốt cuộc bọn họ tìm thấy thứ gì, lại khiến cho người đàn ông này trở nên kích động như vậy?

Mà sắc mặt của bác sĩ Suri cũng nhanh chóng từ tức giận chuyển sang mừng rỡ.

“Là thật?”

“Vâng, là thật! Bọn họ đã tìm thấy hòn đảo sinh trưởng loại thực vật đó. Hiện tại, mấy người bọn họ còn đang đứng ở bên ngoài chờ đợi!”

Nghe vậy, bác sĩ Suri cũng không quan tâm gì đến việc thí nghiệm. Cô nhanh chóng đem dụng cụ thí nghiệm đặt xuống, sau đó theo người đàn ông trung niên kia bước nhanh ra ngoài.

Nhưng mà, mới đi tới cửa, đột nhiên như nhớ ra gì đó, bác sĩ Suri mới vội vàng xoay người lại, nhìn về phía Tô Hỷ Lai, trên khuôn mặt lộ ra một cái nụ cười tràn đầy áy náy.

“Thành thật xin lỗi, vừa rồi vì quá kích động nên tôi cũng quên mất. Hiện tại người của chúng tôi đã tìm thấy hòn đảo xuất hiện loại thực vật thần kỳ này. Anh có muốn đi xem hay không?”

Đến lúc này, Tô Hỷ Lai rốt cuộc mới hiểu ra, vì sao bọn họ lại trở nên kích động như vậy. Nhưng mà, trong lòng của anh cũng vô cùng kinh ngạc. Anh không hề nghĩ tới, hệ thống vừa mới phân tích xong chương trình điều chế thuốc biến đổi gen, thì người của phòng thí nghiệm đã tìm ra nơi sinh trưởng của Cỏ Xương Rồng.

Chuyện này đối với Tô Hỷ Lai mà nói, nhất định chính là một tin tức cực kỳ vui mừng. Dù sao, hệ thống có thể đưa ra công thức, nhưng không có đồ vật để làm thí nghiệm, thì thế nào mới có thể sản xuất ra nước thuốc?

Chính vì thế, nghe bác sĩ Suri đề nghị, anh cũng không có do dự, trực tiếp đồng ý đi theo bọn họ bước nhanh ra ngoài.

Lúc này, trong một căn phòng được bố trí theo phong cách châu Âu cổ điển, một người đàn ông trẻ tuổi trên khuôn mặt lộ ra mấy phần mệt nhọc, giống như vừa mới trải qua một quãng di chuyển rất xa. Hơn nữa, từ trên cơ thể của người này, còn xuất hiện một ít vết thương, hiện tại vẫn còn chưa khô máu.

Nhưng mà, trong tay của người đàn ông trẻ tuổi này lại đang cầm chặt lấy một viên trái cây màu đỏ, không có ý định buông ra. Nhìn bề ngoài của nó, hình thù cũng không có gì đặc biệt. Chỉ có điều, một khi chăm chú nhìn kỹ lại, người ta có thể cảm nhận được một chút ảo giác. Giống như phía trước mặt bọn họ, không phải là một viên trái cây bình thường, mà giống như một đầu huyết long, đang không ngừng gào thét.

Ban đầu, để lấy được viên trái cây này, mười mấy người đi theo trong đoàn phải liên tục di chuyển một quãng đường rất xa. Hơn nữa, bọn họ còn đối mặt với thời tiết vô cùng khắc nghiệt ở trên hòn đảo. Sau đó, bọn họ may mắn gặp được một tòa cổ động. Nơi đó, vừa vặn có một gốc cây ăn quả đang sinh trưởng.

Nhưng mà, để đem được viên trái cây này hái ra ngoài, bọn họ lại phải trả một cái giá cực kỳ đắt, hy sinh hơn mười mấy người, mới có thể đem nó đưa về đất liền. Người đàn ông trẻ tuổi này, là một trong số những người may mắn còn sống sót. Nhưng bởi vì nhiệm vụ, vừa trở về anh ta liền vội vàng chạy đến căn cứ của tổ chức, đem viên trái cây này giao cho phòng thí nghiệm.

Mà tòa biệt thự này, hiển nhiên chính là lớp vỏ bọc bên ngoài, dùng để ngụy trang cho phòng nghiên cứu bí mật ở dưới mặt đất.

Lúc này, nghe được tin tức của viên trái cây này, mấy người bác sĩ Suri cũng nhanh chóng đi vào biệt thự. Vừa nhìn thấy viên trái cây màu đỏ cầm ở trên tay của người đàn ông trẻ tuổi, vẻ mặt của mấy nhân viên phòng thí nghiệm đều tỏ ra vô cùng kích động. Nhất là bác sĩ Suri, đây có thể nói là công trình nghiên cứu mang tính lịch sử, có thể thay đổi vận mệnh của nhân loại. Hiện tại, thứ mà cô muốn đã có thể tìm thấy được, điều này khiến cho cô cảm thấy mừng rỡ không thôi.

“Tốt, rất tốt! Hiện tại đồ vật đã lấy được đến tay, chúng ta cũng có thể tiếp tục tiến hành bước thí nghiệm tiếp theo rồi!”

Một nhà khoa học lớn tuổi, đầu tóc đã gần như bạc trắng, lúc này cực kỳ hứng phấn, hướng về phía viên trái cây màu đỏ cầm ở trên tay của người đàn ông trẻ tuổi, giữ chặt lấy không chịu buông tay.

Nhìn đám người này trở nên kích động như vậy, vẻ mặt căng thẳng của người đàn ông trẻ tuổi cũng bắt đầu dãn ra. Nhưng mà, lúc này âm thanh của Tô Hỷ Lai lại đột nhiên vang lên.

“Anh tìm thấy loại trái cây này ở đâu?”

Nhất thời, toàn bộ bầu không khí trong phòng bỗng dưng ngưng kết lại. Mấy nhà khoa học lúc này cũng trở nên yên tĩnh đến cực độ. Mà người đàn ông trẻ tuổi thì lại hơi có mấy phần kinh ngạc, nhìn về phía Tô Hỷ Lai.

“Anh là ai?”

Dù sao người đàn ông này cũng chỉ là thành viên vòng ngoài của tổ chức, bọn họ cũng không nhận biết Tô Hỷ Lai. Lúc này, vừa mới hoàn thành xong nhiệm vụ, trên mặt còn chưa tan đi hưng phấn đột nhiên lại nghe Tô Hỷ Lai hỏi như vậy, trên khuôn mặt của anh ta không khỏi lộ ra mấy phần khó chịu.

Thế nhưng, mấy thành viên của tổ chức đứng ở bên cạnh, lại có chút gấp gáp, vội vàng hô lên.

“Còn ngồi ngẩn ra đó làm gì? Không mau trả lời câu hỏi của ông chủ!”

Nghe được tiếng nhắc nhở, lúc này người đàn ông trẻ tuổi mới không khỏi giật mình, vội vàng đứng thẳng người dậy, đưa tay lên chào theo kiểu quân nhân. Sau đó, anh ta cũng nhanh chóng đem chỗ vị trí mà mình phát hiện ra viên trái cây màu đỏ, nói rõ cho Tô Hỷ Lai biết.