Cởϊ áσ ra, thân trên Hoàng đế cũng phơi bày, Thừa tướng cúi đầu nhìn hạ thân của Hoàng đế đã đứng thẳng nhô lên dưới quần, lờ mờ có thể thấy được kích thước hình dạng.
Thừa tướng ngẩng đầu nhìn Hoàng đế, không biết có cần tiếp tục cởi hay không nên đành phải hỏi Hoàng đế, "Bệ hạ, quần..."
Hoàng đế không còn nghe được gì nữa, cúi đầu thấy đôi môi mỏng của Thừa tướng hé mở liền hôn lên, bắt đầu liếʍ láp.
Thừa tướng mở to mắt, hai tay ôm lưng thon gầy mạnh mẽ của Hoàng đế, ẩn chứa năng lượng có thể bộc phát bất cứ lúc nào.
Môi mỏng bị ép ra đường vòng cung, hàm răng cũng bị đẩy ra, Hoàng đế vô sự tự thông vươn đầu lưỡi vào, môi lưỡi giao nhau, khám phá mỗi một chỗ bí ẩn trong miệng.
Một tay Hoàng đế vòng qua bả vai Thừa tướng giữ chặt y, tay kia xốc lên tấm chăn đỏ chót thêu hình long phượng, lộ ra thân thể che đậy đã lâu của Thừa tướng.
Sau đó một tay nhanh chóng hướng xuống dưới cởϊ qυầи rồi đè Thừa tướng lên giường, cũng trần trụi như y, hai chân quấn giao.
Sau khi nằm xuống, hắn rời khỏi đôi môi Thừa tướng, lúc rời đi còn mang theo một tia nước bọt trong suốt không biết là của ai.
Đôi mắt vốn đang khép hờ của Thừa tướng lại mở ra, trong màn nước mông lung lộ vẻ hoảng hốt.
Cây cột! Cây cột của ta đâu! Để ta đυ.ng đầu cho tỉnh lại!
Hoàng đế vuốt ve khuôn mặt Thừa tướng, đôi mắt sáng ngời, đúng là mỹ nhân trời sinh.
Môi lại bắt đầu lướt xuống dưới mυ'ŧ nhẹ hầu kết trên cổ Thừa tướng, sau đó lưu luyến l*иg ngực trắng nõn, mỗi một tấc da thịt đều để lại vết đỏ.
Từng tấc từng tấc đều có dấu hôn mập mờ.
Hoàng đế bị đóa mai đỏ rực giữa nền tuyết trắng thu hút, bắt đầu du tẩu khắp phía, khi thì dùng đầu lưỡi liếʍ nhẹ hạt đậu đỏ, nhìn nó chậm chạp đứng thẳng, dường như còn run lên nhè nhẹ.
Bị môi mỏng ngậm vào, du͙© vọиɠ bị giam cầm đã lâu cộng thêm rượu lộc nhung kí©ɧ ŧìиɧ bắt đầu bùng cháy trong người Thừa tướng, y giơ tay lên ôm cổ Hoàng đế, cảm nhận hạt đậu bị gặm cắn liếʍ láp, liên tục truy đuổi không chịu bỏ qua.
Y vừa mong Hoàng đế tiếp tục ở lại, hy vọng hắn có thể quan tâm chỗ khác, lại vừa mong hắn rời đi đừng tra tấn mình nữa.
"Nhột...!Đừng mà..."
Hoàng đế làm theo ước nguyện của y, rời khỏi nơi này trở về chỗ cũ trêu đùa đôi môi.
Hắn kéo cánh tay trắng mịn của Thừa tướng đang che trên mắt xuống hạ thân, tay kia đυ.ng tới du͙© vọиɠ của Thừa tướng, Hoàng đế nhìn xuống dưới, là kích cỡ bình thường của nam tử nhưng lại trắng hơn một chút, hơi nhếch lên vì bị Hoàng đế trêu chọc.
Hoàng đế nắm cả vật của mình lẫn vật của Thừa tướng chung với nhau, kéo tay Thừa tướng xuống nắm chặt bọn chúng rồi bao bọc tay Thừa tướng bắt đầu động tác lên xuống.
Thừa tướng thuận theo ý muốn của Hoàng đế xoa nắn hai cây.
Một bên hưởng thụ du͙© vọиɠ xông lêи đỉиɦ, một bên cảm thán mình quả nhiên không bằng vua của một nước.
Chẳng biết qua bao lâu, Thừa tướng nhịn không được bắn ra trước, Hoàng đế không chịu buông tha, mình còn chưa ra sao Thừa tướng có thể ra chứ!
Nhưng cũng không thể hùng hổ dọa người nên đành phải buông ra hạ thể đã nghỉ ngơi của Thừa tướng, tiếp tục bao bọc tay Thừa tướng vuốt ve trên dưới, còn đâm chọt vào bắp đùi Thừa tướng, nhìn y chậm chạp tỉnh táo lại từ du͙© vọиɠ cực hạn rồi lại dần đỏ mặt ngượng ngùng.
Hồi lâu sau, khi tay Thừa tướng đã mỏi nhừ thì Hoàng đế mới bắn ra, nằm đè lên người Thừa tướng thở dốc, Hoàng đế nhìn gầy gò nhưng toàn bộ trọng lượng nam tử trưởng thành đều đặt trên thân Thừa tướng, Thừa tướng dần cảm thấy khó thở nên đẩy ngực Hoàng đế ra.
Hoàng đế nằm xuống bên cạnh nghỉ ngơi khoảng nửa nén hương, sau đó lại nghiêng người đè lên Thừa tướng, cầm vật của Thừa tướng và mình làm thêm một vòng.
Thừa tướng hết sức mệt mỏi, sao màn dạo đầu lại dài như vậy...!
Hoàng đế còn có tinh lực, nhìn Thừa tướng nhắm chặt mắt không chịu mở ra thì xuống giường cầm khăn lau sạch hạ thân rối tinh rối mù của hai người, sau đó nằm lại lên giường ôm Thừa tướng, cảm thụ da thịt chạm nhau.
Hoàng đế chôn mặt vào cần cổ Thừa tướng hôn nhẹ, trong lòng dường như vẫn chưa mấy thỏa mãn.
.
Ngôn Tình Sủng
Mỹ nhân trong ngực, Hoàng đế lại bắt đầu tìm tòi khắp nơi giở trò.
Xoa nắn hạt đậu thì bị Thừa tướng gạt xuống, lười nhác lẩm bẩm, "Hoàng thượng nghĩ lại đi ạ."
Không có cây cột để đυ.ng nhưng miệng khuyên can vẫn rất thuần thục.
Thổi gió bên gối tốt hơn đập đầu vào cột rất nhiều, Hoàng đế đành phải cùng y đắp chăn nói chuyện phiếm, một cây trụ đè vào bắp đùi Thừa tướng.
Thừa tướng rốt cuộc lộ vẻ nghi hoặc, ngẩng đầu hỏi, "Hoàng thượng hôm nay không đi phía sau ạ?" Chẳng lẽ Hoàng thượng thương cảm y hôm nay tế lễ mệt mỏi sao?
Hoàng đế hôn một cái lên bờ vai trần của mỹ nhân, sau đó ngờ vực hỏi, "Cái gì phía sau?".