Chu Hằng huy kiếm đâm ra, Bách Quỷ Kiếm rít gào lay động, một đạo Quỷ Ảnh lập tức được triệu hoán đi ra, kêu to phát khởi công kích về Nhật Diệu Đế tuổi trẻ đó.
- Ân?
Con ngươi của Nhật Diệu Đế tuổi trẻ đó hé ra, có chút kinh dị với sự thần kỳ của Bách Quỷ Kiếm.
- Tiên khí bậc cao?
Hắn lẩm bẩm nói, lập tức lộ ra vẻ tham lam, Tiên khí bậc cao thật sự quá ít!
Trước kia ở Tiên giới nghe nói vô cùng phồn vinh, chẳng những có đại lượng Dược sư thập tinh, Chú Khí sư có thể tạo ra Tiên khí bậc cao lại có một đống lớn, đáng tiếc, theo Tiên giới đại băng diệt, số lớn kế thừa mai một, hiện giờ Dược sư thập tinh chỉ còn có thể đếm được, Chú Khí sư bậc cao cũng giống như vậy.
Bây giờ Tiên khí lưu chuyển ở Tiên giới, đại bộ phận đều là tồn tại ở trong lần đại tai biến kia, tìm được từng khối từng khối vỡ nát trên đại lục, mới tạo ra mấy thứ có thể nói là trong một vạn không có một.
Sự điêu linh của Chú Khí sư có thể tưởng tượng được.
Cũng đúng là như vậy, một kiện Tiên khí bậc cao, đặc biệt là Tiên khí bậc cao hoàn chỉnh liền trở nên vô cùng trân quý!
Nhật Diệu Đế tuổi trẻ đó sinh nhiều hứng thú đối với Bách Quỷ Kiếm, bởi vậy hắn cũng không có vội vã công kích, mà là để mặc Chu Hằng phát huy, hắn muốn nhìn xem uy lực của Bảo khí này rốt cuộc như thế nào.
Hưu hưu hưu, vầng mặt trời của Chu Hằng vô cùng tinh thuần, tốc độ vung chém của mỗi một kiếm tự nhiên cũng là nhanh tới thái quá, từng đạo Quỷ Ảnh hiện lên, kêu to phát ra thần thức đối với Nhật Diệu Đế tuổi trẻ đó.
Mười đạo, hai mươi đạo, ba mươi đạo, Quỷ Ảnh càng ngày càng nhiều, rất nhanh thì đạt tới trăm đạo.
- Nga, đây là cực hạn sao?
Nhật Diệu Đế trẻ tuổi tùy ý đánh ra một quyền, lập tức liền có một đạo Quỷ Ảnh mai một.
- Đánh xuyên hàng rào, đạt tới cấp bậc Nhật Diệu Hoàng chính là linh lực thể, cấp độ giống như linh lực của ngươi, có phải thanh kiếm này có thể triệu tập ra linh lực thể giống như người sử dụng hay không?
Vẻ mặt của hắn lập tức thay đổi, nếu là như vậy, rơi vào trong tay hắn chẳng phải là có thể gọi ra 100 linh lực thể Nhật Diệu Đế sao?
Chiến một trận cùng giai, còn có ai là đối thủ của hắn?
Cao thủ giao chiến, sai một ly trật ngàn dặm, chớ nói chi là gọi ra 100 linh lực thể giống với lực lượng của bản thân!
Đây là chí bảo. Hắn nhất định phải lấy được!
Trong một kích lúc trước hắn đã biết cấp độ lực lượng của Chu Hằng, mặc dù có chút kinh ngạc về thiên phú của Chu Hằng, có thể đánh xuyên hàng rào cảnh giới, nhưng như thế nào đi nữa cũng chỉ tương đương với một Nhật Diệu Hoàng bậc thấp, căn bản không hợp lại đối địch được hắn.
Không tệ không tệ, lần này đi ra đáng giá, chẳng những thu hoạch được ba thân thể Huyền Âm. Hơn nữa còn chiếm được một kiện Bảo khí, lợi gấp bội!
Hắn đánh ra một chưởng, trấn áp Chu Hằng, đã không nhịn được mà muốn cướp lấy Bách Quỷ Kiếm.
Chu Hằng đưa ra một kiếm, kiếm khí ngang dọc, trăm đạo Quỷ Ảnh đồng thời kêu to bổ nhào tới tên Nhật Diệu Đế kia.
- Không cần thiết phải giãy giụa!
Nhật Diệu Đế tuổi trẻ đó hừ lạnh một tiếng, chính là Nhật Diệu Vương lại còn muốn dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, thật sự không biết gọi là gì! Hắn càng ngày càng khinh thường, bàn tay nắm chặt, cự lực cuốn khắp nơi, những quỷ vật linh lực kia lập tức mai một.
Không khách khí mà nói, một bàn tay của hắn có thể trấn áp mấy trăm Nhật Diệu Hoàng!
Khóe miệng Chu Hằng lộ ra một chút tươi cười, phát động Tấn Vân Lưu Quang Bộ, tốc độ của hắn gia tốc mạnh.
Thật nhanh! Quá nhanh!
Hưu một cái, Chu Hằng đã vọt tới trước người của tên Nhật Diệu Đế kia, quyền trái phồng lên thật cao, tay phải cũng đã thu Bách Quỷ Kiếm vào, đổi lại hắc kiếm, 12 vầng mặt trời đỏ đồng loạt xoay tròn.
Làm sao có thể?
Đồng tử của Nhật Diệu Đế tuổi trẻ đó không khỏi co rút nhanh, hắn thực không nghĩ tới tốc độ của Chu Hằng sẽ nhanh như vậy. Nhanh đến tình trạng hoàn toàn có thể so sánh cùng hắn! Mà hắn lại khinh địch, lại tìm một bộ phận lực lượng để diệt những quỷ thể linh lực kia, lúc này không ngờ không kịp phản ứng!
Đúng lúc này, Chu Hằng đánh ra một quyền!
Quyền mang màu vàng vũ động, 99 mảnh vỡ phù văn vận chuyển, một quyền này đã là thế không thể chắn!
Nhật Diệu Đế trẻ tuổi mặc dù sợ cũng không loạn, hắn đúng là khinh địch. Nhưng Nhật Diệu Vương dù sao chỉ là Nhật Diệu Vương, có thể đánh xuyên một tầng hàng rào cảnh giới, nhưng tuyệt không cách nào đánh xuyên hai tầng!
Phòng ngự của hắn cũng không phải một gã Nhật Diệu Vương có thể đánh tan!
Cứng rắn một kích này thì như thế nào, nhiều lắm là khiến hắn chịu một chút vết thương nhỏ. Nhưng một kích trở tay lại có thể đánh cho Chu Hằng nát tan! Không, không thể dễ dàng gϊếŧ tiểu tử này, lại để cho mình vô cùng nhục nhã, truyền trở về chắc là sẽ bị người trong gia tộc cười chết!
Hắn phải hành hạ chết tiểu tử này!
Ngay tại lúc hắn nảy sinh ý tưởng ác độc, một quyền của Chu Hằng đã đánh tới, một mảnh thần huy màu vàng chiếu sáng.
Bành!
Một quyền đánh xuống, ngực của Nhật Diệu Đế trẻ tuổi lập tức bị đánh xuyên, máu tươi phun ra, xương trắng dọa người!
Cái gì?
Nhật Diệu Đế tuổi trẻ đó lộ ra thần sắc khϊếp sợ đến mức tận cùng, mà phản kích nguyên bản muốn đánh ra cũng bởi vì đả kích nặng nề này mà chết trong lòng, hắn bị trọng thương, cách làm sáng suốt nhất là lập tức thối lui đến một bên ăn dược điều tức, nếu không máu huyết trong trái tim phun ra, cảnh giới của hắn cũng có thể hạ xuống.
Nhưng vào lúc này, Chu Hằng đâm ra một kiếm, hắc kiếm tối tăm không quan hệ, nhìn như bình thường không thể bình thường hơn, nhưng mơ hồ có một đạo u quang còn thâm trầm hơn so với đêm tối!
Một kiếm đánh úp đến!
Tất cả lực lượng của Nhật Diệu Đế tuổi trẻ đó đều tán loạn trong một quyền kia, làm sao có thể né tránh hoặc là chống đỡ một kiếm này? Hắc kiếm vào cơ thể, đâm vào trái tim của hắn, lực phá hoại tuyệt đối bạo phát, trái tim của hắn trong nháy mắt hóa thành mảnh vụn.
Một đời Nhật Diệu Đế, tốt!
Chu Hằng thu kiếm mà đứng, bành, Nhật Diệu Đế tôn kia ngã xuống bên chân của hắn, bụi bậm đầy đất bắn tán loạn.
Hắn kích động trong lòng, một quyền một kiếm vừa rồi nhìn như đơn giản, một lần hành động liền chém gϊếŧ một gã Nhật Diệu Đế, lại không biết lúc trước hắn đã chuẩn bị bao lâu.
Đầu tiên là ra vẻ mình yếu, sau đó dùng Bách Quỷ Kiếm gợi lên tham lam của đối phương, đồng thời trăm đạo Quỷ Ảnh cũng có thể đưa đến tác dụng kiềm chế tương đối, sau đó sẽ đột nhiên bộc phát ra Tấn Vân Lưu Quang Bộ với tốc độ cao, đánh đối phương bất ngờ không kịp chuẩn bị.
Sau đó mới là tiểu phù văn công kích xé mở phòng ngự của đối thủ, rồi đến hắc kiếm một kích đánh chết!
Làm liền một mạch!
Đương nhiên, trong đó chỉ cần tên Nhật Diệu Đế kia trọng thị Chu Hằng một chút nữa, hắn liền tuyệt sẽ không rơi xuống kết cục như vậy.
Chiến quả như thế, tuyệt đối không thể làm lại!
Động tác mau lẹ, thẳng đến khi thi thể của Nhật Diệu Đế tuổi trẻ đó ngã xuống, lúc này những người khác mới phản ứng lại.
Bọn họ mỗi người ngây ra như phỗng.
Một chiêu, vẻn vẹn chỉ là một chiêu, một vị Nhật Diệu Đế đã bị một Nhật Diệu Vương làm thịt!
Đây là không phải trái ngược?
Má ơi, người ngã xuống kia chính là Nhật Diệu Đế nhị luân a, vốn không nên chết ở trong tay Nhật Diệu Vương, huống chi là một kích đã chết! Chẳng lẽ, thiếu niên này thật ra là một Thăng Hoa Vương, cố ý lấy bộ dáng này để giả heo ăn lão hổ?
Không đúng, 12 vầng mặt trời đỏ kia căn bản không có khả năng làm giả a!
Cuối cùng là chuyện gì xảy ra?
Một trận gió núi thổi qua, cuồn cuộn nổi lên thanh âm gào thét, tất cả xung quanh đều là một mảnh tĩnh mịch, mọi người đều bị kết quả đáng sợ này làm sợ ngây người.
- Tiểu tử, ngươi đáng chết!
Sau một hồi lâu, Nhật Diệu Đế chặn đứng đường đi của Chu Hằng bọn họ mới lên tiếng nói, đây là một nam nhân trung niên, khí tức còn cường đại hơn so với Nhật Diệu Đế trẻ tuổi phía trước.
Hắn hồi tưởng quá trình lúc trước kia, cuối cùng có kết luận: Chu Hằng quả thật rất cường đại, rât yêu nghiệt, nhưng có thể một chiêu đánh chém Nhật Diệu Đế vẫn là bởi vì đồng bạn khinh thường, sau đó tiên thuật mà tiểu tử này nắm giữ còn có được lực tàn phá kinh khủng.
Tiểu tử này có chút cổ quái, nhưng cũng không phải không thể trấn gϊếŧ, không thể bị lôi đình nhất kích vừa rồi của hắn dọa sợ, bên trong đó có quá nhiều thành phần ngoài ý muốn.
- Thật sự là chê cười! Các ngươi chẳng biết tại sao lại xuất hiện, còn nói ta là người sẽ chết, chẳng lẽ còn không cho phép ta phản kháng, quỳ trên mặt đất nhận lấy cái chết sao?
Chu Hằng hừ lạnh một tiếng:
- Đầu óc ngươi bị con lừa đá sao?
- Phi, bổn tọa có thể cam đoan, tuyệt đối không có đá hắn. Tên này trời sinh chính là một tên đần độn!
Con lừa đen ở một bên kêu lên.
Nó tự nhiên không cần sợ hãi, bởi vì trong bọn họ có Hoặc Thiên, nữ ma đầu này dù thần tiên yêu quái gì mà không trấn áp được?
- Các ngươi . . . Thật to gan!
Nhật Diệu Đế trung niên kia tức giận đến nắm chặt tay, Nhật Diệu Vương cỏn con này lại dám trêu chọc chính mình, hơn nữa trong đó còn có một yêu thú đê tiện!
Trong ánh mắt của hắn hung quang lộ ra, tuy rằng hiện tại chỉ có một Nhật Diệu Đế là hắn, nhưng một người cũng đủ rồi, nguyên bản hai người tới đây đều chỉ là vì để chắc chắn. Tuy nhiên, vì ba thân thể Huyền Âm lại mất đi một Nhật Diệu Đế rất có tiền đồ, chuyến này chẳng những không kiếm lời, còn tổn hại lớn!
May mà, có một thanh Tiên khí bậc cao thêm vào, mới có thể bù lại một ít.
Nếu là hắn biết Bách Quỷ Kiếm thật ra là Tiên khí cấp bậc Sáng Thế Vương, như vậy hắn chắc chắn sẽ không cảm thấy tổn thất một Nhật Diệu Đế là không thể tiếp nhận cỡ nào.
- Chậm đã!
Chu Hằng đưa tay ngăn lại.
- Nghĩ đến các ngươi hẳn không phải là người của Nhạc gia, như thế ta tự hỏi cũng không có đắc tội ngươi, tại sao muốn cố ý đối phó chúng ta?
- Ha ha, chúng ta dĩ nhiên không phải người Nhạc gia, tuy nhiên tại sao ngươi nghĩ đây là đang cố ý đối phó các ngươi?
Nhật Diệu Đế trung niên kia cũng không vội ra tay. Nhân số của đối phương nhiều như vậy, căn bản không có khả năng đào thoát.
- Ngươi coi người khác đều ngu ngốc giống như ngươi ư, mất nhiều tinh lực bố trí như vậy, chỉ là vì để chơi một trận vui sao?
Chu Hằng giễu cợt một tiếng.
Cư nhiên bị một Nhật Diệu Vương giễu cợt.
Nhật Diệu Đế trung niên kia mặt sắp chuyển xanh, ý định ban đầu của hắn là làm ra vẻ, miệt thị Chu Hằng, không nghĩ tới miệng của thiếu niên này đúng là độc như vậy, ngược lại chọc tức hắn.
- Miệng lưỡi bén nhọn!
Hắn quát lạnh một tiếng, một bàn tay giơ lên, từng đạo u quang màu xanh biếc tụ hợp ở lòng bàn tay của hắn, tản phát ra khí tức kinh khủng.
Có vết xe đổ, hắn không dám tồn tại một tia sơ suất, vừa ra tay liền vận chuyển tiên thuật.
Hắn phải đánh gϊếŧ Chu Hằng, đồng dạng là một kích đánh gϊếŧ!
- Đánh cuộc với ngươi, trong vòng nhất chiêu một chiêu, ta có thể lấy tính mệnh của ngươi!
Chu Hằng lạnh nhạt nói.
- Chu tiểu tử, đánh cuộc này có cũng không để làm gì a, dù sao hắn muốn chết, ngươi thắng cũng không có người trả tiền đánh bạc cho ngươi!
Con lừa đen nói.
- Vậy thì thật là đáng tiếc!
Chu Hằng tiếc nuối lắc đầu.
- Thúi lắm!
Nhật Diệu Đế này hét lớn, thiếu niên trước mặt này quả thực muốn chọc giận chết hắn. Hắn cuối cùng không kìm nổi đánh ra một chưởng, u quang màu xanh thẫm bắn nhanh, hóa thành vô số đạo hàn quang bắn về phía Chu Hằng.
Chu Hằng mỉm cười, tay trái nhoáng lên một cái, gọi Hỏa Thần Lô ra, đinh một tiếng, một khối mảnh vỡ bắn ra ngoài, tản ra khí tức vô cùng kinh khủng.
Thân hình Nhật Diệu Đế kia lập tức dừng lại, thiếu chút nữa bổ nhào ngã sấp xuống.
Đây là một mảnh vỡ Bảo khí cấp bậc Sáng Thế Đế, uy áp khủng bố, vừa tế xuất ra thì Thăng Hoa Đế cũng phải rùng mình một cái, huống hồ là một Nhật Diệu Đế như hắn!
Chu Hằng chân đạp Tấn Vân Lưu Quang Bộ, vận chuyển hắc kiếm, xoạt một cái lướt qua Nhật Diệu Đế kia.
Phốc, máu tươi bắn mạnh ra, Nhật Diệu Đế kia mang theo vẻ mặt bất khả tư nghị ngã quỵ xuống đất.
Một chiêu, hắn thật sự là bị mất mạng trong một chiêu!