Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 96: Thế Cảnh

Trong tiếng chấn động mãnh liệt, tám đạo kiếm thác nước vẫn bị Cự Linh Thủ không chút lưu tình nghiền nát!

Tuy rằng thiếu một đạo kiếm thác nước, nhưng uy lực không giảm mà lại tăng, thời gian cản trở bàn tay to kia cũng được nửa giây! Chớ xem thường nửa giây này, đây chính là thời gian có thể cứu mạng!

- Hả?

Thượng Quan Kỳ hừ lạnh một tiếng, trong ánh mắt bắn ra tinh quang mãnh liệt, bạo hống một tiếng, Cự Linh Thủ lại nới rộng ra một ít, chỉ là điều này hiển nhiên tạo thành tác dụng phụ với hắn rất lớn, khuôn mặt trở nên dữ tợn hiện lên gân xanh.

- Hưu hưu hưu!

Trường kiếm Chu Hằng cắt ngang, lại bảy đạo kiếm thác nước bắn ra.

- Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!

Lực lượng đáng sợ cuốn lên, bảy đạo kiếm thác nước lại mai một, nhưng mà bàn tay to kia cũng mỏng đi một phần, tuy rằng bắt được Chu Hằng, nhưng lại bị hắn mạnh mẽ dùng kim quyền đánh ra một lỗ lớn trốn ra.

- Hảo tiểu tử, ngươi lại lấy ta tôi luyện tài nghệ!

Thượng Quan Kỳ cũng không phải ngu ngốc, lập tức hiểu Chu Hằng đang làm cái gì, hắn quát lớn một tiếng, tóc đen phóng lên cao, hai mắt hắn trở nên đen nhánh:

- Vậy hãy để cho ngươi nếm thử ác quả!

Cự Linh Thủ trong nháy mắt cũng trở nên đen nhánh, bên trên vẫn có huyết quang quấn quanh, Thượng Quan Kỳ phun ra một ngụm máu tươi, bắn thẳng lên Cự Linh Thủ.

Bàn tay lập tức trở nên đén hơn, uy thế kéo lên vô cùng đáng sợ!

Hắn cũng liều cái mạng già, nếu không thể xử lý Chu Hằng, nhất định Tả Hồng Trần sẽ vô cùng bất mãn với hắn.

Áp lực cường đại trước nay chưa từng có dồn nén!

Chu Hằng cả người lông tơ dựng lên, uy lực Cự Linh Thủ này cũng quá cường đại đi!

Mà ở trong thời khắc nguy cấp, tâm linh của hắn lại càng thêm thông thấu, giống như dấn vào một mảnh tinh không kết nốt với toàn bộ vũ trụ.

- Kiếm động!

6 đạo kiếm thác nước! Mai một! Năm đạo kiếm thác nước! Mai một! Bốn đạo kiếm thác nước! Mai một!

Chu Hằng liên tục vũ động trường kiếm, trên bầu trời số lượng thác nước kiếm màu đen cũng cấp tốc giảm bớt, mà Thượng Quan Kỳ cũng liều mạng, hắn cũng bị bức ra toàn bộ tiềm lực.

Đúng là như vậy! Đúng là như vậy!

Ba đạo kiếm thác nước! Mai một! 2 đạo kiếm thác nước! Mai một!

Chu Hằng gào to một tiếng, chủ động bay thẳng tới về phía Cự Linh Thủ, một kiếm đâm ra, kiếm thác nước tối tăm đến mức làm cho lòng người cũng run lên, theo một đường phóng lên, một đạo màu đen xuất hiện!

Một đạo kiếm thác nước!

Thế Cảnh!

- Muốn chết!

Thượng Quan Kỳ cười lạnh, Cự Linh Thủ mở ra tiếp tục chụp tới Chu Hằng, lúc trước kiếm thác nước chỉ hơi chút cản lại thế đánh của hắn chậm lại mà thôi.

- Ầm!

Kiếm thác nước màu đen chìm vào trong Cự Linh Thủ, bàn tay to mạnh mẽ nắm chặt, giống như phải mạng mẽ bóp Chu Hằng thành phấn vụn, nhưng vào lúc này, tiếng chấn động đáng sợ truyền tới, một ánh sáng đen bắn ra, Cự Linh Thủ mạng mẽ bị đâm xuyên một cái lỗ lớn, thác nước màu đen trùng trùng điệp điệp vọt ra.

- Hưu!

Thân hình Chu Hằng cũng xuất hiện, sắc mặt lạnh lùng bay về phía Thượng Quan Kỳ.

- Cái gì?

Thượng Quan Kỳ phát ra một tiếng thét kinh hãi, điều đó không có khả năng!

Cự Linh Thủ của hắn làm sao có thể bị phá giải! Đây chính là huyết mạch lực a! Hắn lại là Nhân linh thể thập tinh a, Huyết Linh lực vô cùng cường đại, đây quả thực có thể cùng Địa cấp trung phẩm, thậm chí võ kỹ thượng phẩm so sánh, tuyệt đối có thể nghiền ép Chu Hằng!

- Vì cái gì! Vì cái gì!

Hắn vội vàng lắc người né tránh, đồng thời nổi giận gầm lên một tiếng, Cự Linh Thủ lúc trước bị oanh phá bỗng nhiên biến mất, lại một bàn tay từ ngực của hắn vươn ra vỗ về phía Chu Hằng.

- Ầm!

Dưới thác nước kiếm màu đen lưu chuyển, Cự Linh Thủ lập tức bị đánh ra một cái động lớn, Chu Hằng bắn ra, tiếp tục truy kích Thượng Quan Kỳ. Tuy nhiên, cuối cùng Cự Linh Thủ cũng là do huyết mạch lực hình thành, vẫn có tác dụng tương đối, cũng cản được tốc độ truy kích của Chu Hằng, Thượng Quan Kỳ kéo dài hơi tàn, không ngừng chạy đông chạy tây.

Tình huống hai người hoàn toàn điên đảo.

Lúc trước Chu Hằng còn tránh né, dùng từng đạo kiếm thác nước kéo dài thời gian, nhưng mà ba mươi năm phong thuỷ thay phiên chuyển, lập tức đến phiên Thượng Quan Kỳ trở thành người trốn chạy, chỉ có thể dựa vào Cự Linh Thủ chưởng để cản trở Chu Hằng.

Trên khán đài lập tức phát ra từng tiếng cười nhạo, hiện tại lòng người vui sướиɠ, trừ ngoại lệ cá biệt, mọi người đều hy vọng Chu Hằng có thể thắng lợi, cho nên khi nhìn thấy loại tình huống này tự nhiên cao hứng.

- Quỷ hẹp hòi rốt cục sắp thắng!

Lâm Phức Hương hưng phấn vỗ vỗ tay, giọng điệu vui sướиɠ.

Cổ Tư vẻ mặt bình tĩnh, trong ánh mắt lại hiện lên vẻ khϊếp sợ, chậm rãi nói:

- Thế Cảnh!

- Không sai, Thế Cảnh!

An Ngọc Mị cũng gật đầu, lão tử nàng chính là cường giả Ích Địa Cảnh, chưa xem qua heo chạy còn chưa ăn qua thịt heo sao, cho nên đối với bốn đại cảnh giới tự nhiên không có khả năng không biết.

- Thế Cảnh?

Bị giới hạn trong trình độ, Lâm Phức Hương vẫn chưa biết được cái gì là Thế Cảnh, trong lòng nàng lại ngứa ngáy, không ngại học hỏi kẻ dưới lãnh giáo hai đại tình địch.

Cổ Tư lại không cho rằng tình địch, lúc này mới giải thích cho nàng.

- Trách không được ta cảm thấy Phi Bộc Kiếm Pháp của quỷ hẹp hòi là lạ, thì ra hắn đã đạt tới độ cao như vậy!

Lâm Phức Hương lòng tràn đầy vui sướиɠ, tràn đầy kiêu ngạo về Chu Hằng. Người ta nói, toàn bộ Hàn Thương Quốc, người nắm giữ Thế Cảnh không vượt qua mười người, hơn nữa mỗi người đều là cấp bậc lão quái vật, Chu Hằng trẻ tuổi như vậy đã nắm giữ Thế Cảnh, có thể nói là ngàn vạn năm khó gặp!

- Không biết quỷ hẹp hòi có thể tiến lên bước nữa hay không, lĩnh ngộ luôn ra Vực Cảnh!

Nàng thì thào nói.

- Đúng là lòng tham không đáy mà!

- Nếu muốn đạt tới Vực Cảnh, nhất thiết phải lĩnh ngộ Thế Cảnh khác nhau, sau khi góp lại mới có một đường hy vọng!

- Toàn bộ Hàn Thương Quốc cũng tìm không ra một người nắm giữ Vực Cảnh!

An Ngọc Mị và Cổ Tư thay phiên nói.

- Nói không chừng quỷ hẹp hòi chính là thiên tài như vậy thì sao?

Lâm Phức Hương không cam lòng nói, ở trong mắt nàng, Chu Hằng không gì không làm được! Ban đầu thời điểm còn là Luyện Thể Cảnh đã bổ sung đầy đủ Phi Bộc Kiếm Pháp, chỉ vẻn vẹn nửa năm đã đột phá Tụ Linh Cảnh, hiện tại lại nắm giữ Thế Cảnh, tiếp tục sáng tạo chút kỳ tích thì có gì kỳ quái chứ?

- Đây là kiếm pháp gì, sao lại cho ta cảm giác đại đạo đơn giản, trở lại nguyên trạng vậy?

- Mặc dù chỉ là một kiếm, lại dường như bao dung toàn bộ ảo diệu!

- Trời ạ, một kiếm này liền phá Thượng Quan Kỳ huyết mạch lực, thật là đáng sợ!

- Kiếm pháp gì, đây tột cùng là kiếm pháp gì!

Trong bao sương, không ngừng vang lên tiếng cả kinh, trong bọn họ cũng không thiếu cao thủ Tụ Linh Cảnh giống như Liễu Thừa Tuấn, nhưng mà bị giới hạn trong kiến thức, bọn họ còn chưa phát hiện ra Chu Hằng đã nắm giữ đến Thế Cảnh rồi.

- Thế Cảnh!

Liễu Thánh Kiệt sắc mặt thâm trầm, ba, hắn bóp vỡ nắm tay vụn.

- Ca, cái gì là Thế Cảnh?

Liễu Thừa Tuấn cảnh giới còn thấp, cũng chưa được lão tử hắn truyền thụ cho kiến thức võ đạo càng sâu hơn, có đôi khi biết quá nhiều chỉ phân tâm.

Liễu Thánh Kiệt cũng không trả lời, chỉ là hai mắt nhìn chằm chằm Chu Hằng, lần đầu phát hiện tiềm lực người nọ phía dưới có đáng sợ dường nào!

Thế Cảnh, ngay cả hắn cũng chưa nắm giữ a!

Người như hắn còn có rất nhiều, thanh âm trong bao sương rất nhanh lặng lại, rất nhiều người đều đằng đằng sát khí nhìn Chu Hằng, yêu nghiệt như vậy tuyệt không thể để cho hắn trưởng thành, nếu không đối với tuấn kiệt cùng thời đại với hắn quả là một tai nạn.

Mọi người đều sẽ bị hắn ép cho ảm đạm thất sắc.

- Thế, Thế Cảnh!

Thượng Quan Kỳ rốt cục phát hiện ra huyền diệu, dùng giọng điệu vạn phần khϊếp sợ hô lên, trong lòng tràn đầy chua xót.

Hắn vẫn luôn muốn nắm giữ Thế Cảnh, nhưng mà thủy chung sờ không tới một chút ánh sáng. Hắn cũng không quá để ý, dù sao ngay cả sư phụ của hắn cũng không thể nắm giữ cảnh giới này, dù sao cái đó không có liên quan tới tu vi, có yêu nghiệt nghịch thiên nói không chừng thời kỳ Luyện Thể Cảnh đã nắm giữ Thế Cảnh.

Thế Cảnh chỉ có thể nói là dệt hoa trên gấm, dù sao Luyện Thể Cảnh nắm giữ Thế thì thế nào, vẫn bị Tụ Linh Cảnh một tay đập chết! Nhưng cùng giai đối chiến, nắm giữ Thế Cảnh thì hoàn toàn bất đồng, tuyệt đối nghiền ép hết thảy!

Trừ phi, hắn có phương pháp cấm kỵ lập tức bạo phát lực lượng đến Sơ Phân Cảnh, hoặc là cũng nắm giữ Thế.

Thật có lỗi, hai loại biện pháp này hắn đều không có!

Thượng Quan Kỳ chỉ có thể không ngừng trốn tránh chống đỡ, ở Thế Cảnh của Phi Bộc Kiếm Pháp, hắn căn bản không có đường sống trả đòn.

Tả Hồng Trần xanh mặt, nhưng cũng không ngăn cản chiến đấu, hắn thấy đồ đệ mình vẫn thiếu tôi luyện, nếu không với huyết mạch lực của hắn xuất sắc như vậy, ở lĩnh ngộ võ đạo, làm sao có thể không bằng một mao đầu tiểu tử chứ?

Đối phương có thể ở sống chết trước mắt lĩnh ngộ được Thế Cảnh, Thượng Quan Kỳ cũng có thể làm được!

Nếu Thượng Quan Kỳ lại dùng Chu Hằng làm đá mài dao, như vậy lần này sẽ để cho Chu Hằng làm đá mài dao cho Thượng Quan Kỳ, dù sao có hắn một bên nhìn, Chu Hằng cũng không làm gì được!

Tả Hồng Trần triệt hồi 4 bức tường ánh sáng, lúc trước chỉ để trói buộc Chu Hằng, để cho hắn không có không gian để chạy, nhưng bây giờ lại ngược lại đang giam cầm Thượng Quan Kỳ. Còn nữa, cứ giữa cái l*иg như vậy khiến hắn tiêu hao không nhỏ, dù sao cũng làm ở khoảng cách xa như vậy.

Chu Hằng tâm linh trong sáng, làm sao không biết ý tưởng của Tả Hồng Trần?

Một khi đã như vậy, hắn sẽ hung hăng cho lão một cái bạt tai.

Chu Hằng sát niệm cuồng tăng, tay trái mở ra, hoa sen ba màu hiện lên, tay phải trường kiếm vẫn chém ra một đạo thác nước kiếm đen bay về phía Thượng Quan Kỳ.

Thượng Quan Kỳ cũng có thể đoán được ý tưởng của Tả Hồng Trần, hắn chiến ý cuồng thăng, dùng bất cứ giá nào chiến đấu kịch liệt với Chu Hằng, hắn cũng là thiên tài kinh diễm tuyệt thế, Chu Hằng nếu có thể nắm giữ Thế Cảnh, hắn cũng có thể!

Nhất định có thể!

Tấn Vân Lưu Quang Bộ triển khai, Chu Hằng mạnh mẽ đuổi tới, tay trái ấn ra, hoa sen ba màu nện tới ngực Thượng Quan Kỳ.

- Đi!

Thượng Quan Kỳ lập tức mở ra Cự Linh Thủ chộp tới hoa sen ba màu.

- Oanh!

Trong một tiếng nổ lớn, hoa sen ba màu mạnh mẽ bị bóp nát, mà Cự Linh Thủ cũng bị chấn cho máu thịt loang lổ, nhưng cũng không bị chấn vỡ.

- Nhận lấy cái chết!

Chu Hằng hừ lạnh một tiếng, đột nhiên trường kiếm trong tay biến mất, thay vào đó là một đoạn kiếm màu đen.

Phi Bộc Kiếm Pháp, Thế Cảnh!

Một đạo kiếm thác nước xẹt qua!

- Phốc!

Huyết hoa cuốn qua, cả người Thượng Quan Kỳ bị chặt ngang, nửa thân trên bay lên không trung, nửa khúc thân dưới nhanh chóng rơi xuống.

Thân hình Chu Hằng hạ xuống, cầm đoạn kiếm màu đen mà đứng, đầu đầy tóc đen không gió tự bay, như thượng cổ Ma Thần, tràn đầy khí phách uy chấn thiên hạ!

Lâm Phức Hương, An Ngọc Mị lập tức hai mắt mê ly, cho dù Cổ Tư trong nháy mắt cũng thơ thẩn.

Toàn trường yên lặng trong thời gian ngắn ngủi, ngay sau đó phát ra tiếng thét chói tai dường như cuốn phá vòm trời vậy, tâm tình mọi người lúc này hoàn toàn được phát kích ra.