Oanh!
Kinh khủng giao phong, thanh trường thương cùng kình khí bất phân thắng bại!
Cảm nhận chân nguyên đang bị bòn rút một cách nhanh chóng và dần bị đẩy lùi, Đế Nguyên Quân hơi nhíu mày, ánh mắt hắn lộ vẻ ngưng trọng nhìn tôn cự nhân chằm chằm rồi ra tay hành động.
Chỉ thấy hắn đằng không bay lên cao và đồng thời vung tay khiến thanh trường thương đột ngột chuyển hướng bay vυ't lên cao khiến công kích của cự nhân đánh vào không khí.
Sau đó, pháp tướng sau lưng đồng thời đưa tay lên kết ấn và truyền vào thanh trường thương toàn bộ phần chân nguyên còn lại cùng thiên địa chi khí ở xung quanh rồi vung mạnh tay một cái.
Thanh trường thương thình lình chuyển hướng, mũi thương hướng thẳng về phía l*иg ngực cự nhân rồi lao xuống với một tốc độ cực kỳ nhanh và mang trên mình một cổ lực lượng xuyên thấu cực kỳ khủng bố.
Không kịp phản ứng lại, cự nhân bị thanh trường thương đâm xuyên qua cơ thể và đệ lại một cái lỗ lớn ở trên l*иg ngực. Cơ thể vô lực khụy xuống, hai chân quỳ rạp xuống khiến khu vực xung quanh rung lên một cách kịch liệt.
Nhìn cự nhân đang run lên liên hồi, ánh mắt Đế Nguyên Quân đột nhiên phát trầm.
“Thật đáng sợ, nhận một kích chí mạng rồi mà vẫn chịu đựng được?”
Dứt khoát lao lên, Đế Nguyên Quân đưa tay kết ấn ở trước ngực và hiệu triệu pháp tướng ở sau lưng đánh tới. Từng đạo quyền kình đánh xuống giống như mưa trút, tuy chân nguyên đã hao hụt hết toàn bộ nhưng nhục thân của hắn hiện tại đã có thể sánh ngang được với tứ cấp hung thú nên mạnh mẽ vô cùng.
Đón nhận cơn mưa quyền kình lên cơ thể, cơ thể cự nhân liên tục run lên và huyết nhục trên người thì tuôn ra giống như mưa.
Chịu một kích chí mạng và đón nhận từng đợt quyền kình nặng nề đánh xuống nhưng cự nhân vẫn có thể chống đỡ. Chỉ thấy nó gồng mình, hai tay nắm chặt lại rồi đánh mạnh xuống khiến khu vực xung quanh rung lên kịch liệt và một đạo kình khí quét ra đẩy lùi hắn ra sau hàng chục trượng.
Cơ thể to lớn từ từ đứng dậy, cự nhân bước từng bước lảo đảo đi về phía Đế Nguyên Quân rồi đột ngột tăng tốc. Vòng tay ôm chặt pháp tướng, cự nhân gồng mình phát lực siết chặt khiến trên thân pháp tướng hiện lên từng vết nứt lớn.
Chưa dừng lại ở đó, cự nhân lúc này hoàn toàn trở nên điên cuồng, huyết nhục càng bắn ra thì khí tức trên người lại càng trở nên khủng bố. Xoay mình ném Đế Nguyên Quân bay lên không, cự nhân ngưng tụ một lượng lớn khí lực vào trong lòng bàn tay rồi đánh ra một quyền.
Cảm nhận nguy cơ đang đến gần, Đế Nguyên Quân cắn răng xoay mình. Ánh mắt nhìn chằm chằm quyền khí đánh tới thì hít vào một hơi thật sâu rồi sau đó hiệu triệu pháp tướng đan chéo tay ở phía trước để chống đỡ.
Oanh!
Men theo một tiếng động lớn và kéo theo đó là một thanh âm vỡ nát khiến ai ai nghe thấy cũng phải cảm thấy rùng mình.
Hai cánh tay bị chấn nát và bị dư ba đánh văng ra xa, Đế Nguyên Quân trượt dài hai chân một quãng và phun ra một ngụm máu tươi tanh nồng.
Đưa tay lên ôm ngực, Đế Nguyên Quân thở gấp một hơi, nói.
“Thật khó nhắn, bị thương đến thế mà nó vẫn có khí lực như thế này? Nếu cứ kéo dài thì sẽ càng gặp bất lợi, phải tìm cho bằng được hạch tâm?”
Giẫm mạnh chân lao lên, Đế Nguyên Quân vung tay khiến pháp tường nhảy bổ tới, bốn cánh tay to lớn trực tiếp bắt lấy tứ chi của cự nhân rồi nhấc bổng lên không trung. Còn hắn đứng ở dưới thì quan sát để tìm kiếm hạch tâm, nhưng nhìn hết một vòng mà không có phát hiện gì cả.
Cự nhân dường như cũng đoán được ý định của hắn nên bắt đầu vùng vẫy để chống trả. Gồng mình thu người, cự nhân rống lớn một tiếng rồi vung tay thoát khỏi rồi giáng một đòn giống như trời đánh khiến pháp tướng bị đánh văng ra xa.
“Hạch tâm của nó nằm ở đâu?”
Cắn răng chịu đựng, Đế Nguyên Quân vẻ mặt lộ ra sự ngưng trọng vô cùng, trên gương mặt hắn lăn xuống từng hạt mồ hôi lạnh khiến hắn không kiềm chế được mà rùng mình một cái.
Ngay khi vừa đứng dậy, hắn ngẩng đầu thì trông thấy cự nhân đã lao đến và dùng hai tay đánh mạnh xuống.
Đế Nguyên Quân trở mình, pháp tướng dùng tay bắt lấy công kích và vòng tay siết chặt cự nhân lại rồi sau đó quát lớn một tiếng.
“Nếu đã không tìm thấy thì ta sẽ trực tiếp tiêu diệt ngươi?”
Bỗng, ở trên mi tâm hiện lên một đạo ấn ký hình hỏa diễm và ở trên người hắn có một cổ khí lực giống như thái cổ thần thú vừa mới thức tỉnh. Một cảm giác nóng bỏng bao trùm lấy toàn bộ khu vực và một cột hắc hỏa bốc lên bao trùm lấy hắn rồi sau đó lan ra nuốt chửng lấy pháp tướng.
Vẻ mặt pháp tướng thình lình thay đổi và để lộ ra vẻ dữ tợn vô cùng, nó trừng mắt, há rộng miệng để lộ từng cái răng sắc nhọn và ở trong miệng nó bắn ra một đạo hắc hỏa hướng về phía đầu cự nhân.
Bị Thiên Ma Thần Hỏa nuốt chửng, cự nhân đau đớn vùng vẫy nhưng hai tay đã bị áp chế. Nó dùng chân thúc mạnh khiến cơ thể pháp tướng run lên liên hồi và từng vết nứt lớn hiện lên.
Cắn răng chịu đựng, Đế Nguyên Quân bộc phát toàn bộ thực lực còn lại và thúc dục Thiên Ma Thần Hỏa lên đến cực điểm rồi quát lớn.
“Ta muốn nhìn xem, ngươi sẽ chết trước hay pháp tướng của ta sẽ nát trước?”
Gồng mình phát lực, pháp tướng càng ngày càng siết chặt tay rồi từ từ nhấc bổng khiến cự nhân không thể thoát ra được và bị Thiên Ma Thần Hỏa nuốt chửng.
Chưa dừng lại ở đó, Đế Nguyên Quân vung tay hiệu triệu Tử Huyền ở ngoài xa lao tới. Tuy không còn chân nguyên để gia trì nhưng với lượng thương khí khủng bố đâm tới.
Rống!
Đau đớn kêu gào, cự nhân hét thảm một tiếng rồi từ từ gục xuống, sinh mệnh lực trên người cứ thế tụt xuống một cách nhanh chóng.
Đợi đến khu cự nhân hoàn toàn chết hẳn, Đế Nguyên Quân thu tay, pháp tướng từ từ tán đi rồi ngồi gục xuống và thở dốc từng hơi nghe mệt mỏi vô cùng.
Nhìn thi thể cự nhân, Đế Nguyên Quân bất giác nở một nụ cười lạnh.
“Có thể luyện hóa huyết nhục cự nhân thì nhục thân cơ hội đột phá đến tầng thứ mười?”
Một lúc lâu sau, Đế Nguyên Quân hồi phục được một chút chân nguyên liền đứng dậy, hắn vung tay ném ra từng mai linh thạch bố trí xung quanh một vòng trận pháp tụ linh rồi lấy ra tất cả thi thể của hung thú được luyện ở trong Dưỡng Linh Hồ.
Biến thiên địa làm lò, lấy Thiên Ma Thần Hỏa làm lửa đốt!
Thả mình ngồi trong huyết khí đang được nấu luyện. Cảm nhận từng đợt huyết khí nồng đậm xâm nhập vào trong cơ thể khiến hắn không kiềm chế được mà run lên thành từng cơn.
Phát động Côn Bằng Công Đồ, Đế Nguyên Quân cắn răng chịu đựng sự mãnh liệt của huyết khí và cảnh giới nhục thân cứ thế tăng lên một cách chậm rãi.
Thời gian thấm thoát trôi qua, Đế Nguyên Quân đã bế quan ở nơi này gần một tháng và toàn bộ huyết khí đều đã bị hắn luyện hóa hết sạch sẽ và nhục thân hắn hiện tại đã nhập đến tầng thứ mười khiến lôi vân ùn ùn kéo đến ở bên ngoài Kim Tự Tháp.
Không chỉ có cảnh giới nhục thân được tăng lên, Đế Nguyên Quân mượn huyết mạch cự nhân tôi luyện lại nhục thân thêm một lần nữa khiến cấp bậc của Ngũ Hành chân thân trở nên mạnh mẽ hơn và nhất là đoạn huyết mạch Ứng Long ở trong cơ thể cũng đang được kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Dần dà, huyết mạch Ứng Long trong người hắn bộc phát ra ngoài hóa thành hư ảnh bay lượn xung quanh và sau lưng hắn bỗng có hai cánh lớn xé rách y phục nhô ra. Chưa dừng lại ở đó, ở trên người hắn xuất hiện dừng đường vân trông giống như từng lớp lân phiến và ở trên trán nhú ra một thứ gì đó trông giống như ngọc giác.
Hai mắt từ từ mở ra bắn ra một đạo tinh quang cực kỳ nồng đậm. Đế Nguyên Quân đưa tay lên rồi từ từ nắm chặt lại, cảm nhận lực lượng ở trong cơ thể, hắn bất giác nở một nụ cười nhẹ.
Liếc mắt nhìn hai cánh lớn ở sau lưng, Đế Nguyên Quân hơi cử động nhẹ một cái liền dịch chuyển đến một nơi khác cách đó hàng trăm trượng.
“Huyết mạch Ứng Long đúng là khiến người khác phải kinh ngạc? Tốc độ thật nhanh? Chưa kể, nếu kết hợp với Thuấn Bộ thì tốc độ còn nhanh hơn thế này nữa?”
Đế Nguyên Quân vẻ mặt tràn đầy sự kinh ngạc thốt ra.
“Giờ thì, tầng thứ tư này sẽ còn mang lại những sự kinh ngạc cho ta nữa đây?”
Cùng lúc này, ở bên ngoài Hoang Đảo!
Lâm Tuyết Nhi, La Thiên cùng Thanh Lương các chủ đứng ở bờ bên kia chuẩn bị băng qua biển lớn thì Lâm Tuyết Nhi lên tiếng.
“Hai vị cẩn thận một chút, lúc trước ta đến đây đã bị ngũ cấp hung thú đánh chặn và thực lực của nó rất mạnh. Với thực lực của ta hiện tại mà muốn đối phó với nó thì hơi quá sức nên nếu như không có gì khác biệt thì tốt nhất đừng nên gây ra bất cứ động tĩnh nào cả”.
Sau đó, Lâm Tuyết Nhi lấy ra ẩn thân phù rồi phát động chân nguyên thúc động rồi bắn ra một vòng chắn bao trùm lấy cả ba người liền khiến toàn bộ khí tức hoàn toàn biến mất.
Tiếp đó, cả ba người đồng thời đạp không bay lên cao và hướng thẳng về phía Hoang Đảo.
Ở dọc đường, cả ba người không gặp bất cứ thứ gì ngăn cản nhưng khi vừa đặt chân đến giữa đường thì sắc trời ở xung quanh đột nhiên tối sầm lại và ở dưới mặt nước bỗng có hai trừng lớn nhìn chằm chằm cả ba người.
Lâm Tuyết Nhi phát lực quát lớn một tiếng.
“Đi”.
Thu lại Ẩn Thân Phù, cả ba người đồng thời bộc phát khí tức của bản thân ra ngoài rồi dốc hết toàn lực bay về phía Hoang Đảo.
Từ mặt nước bỗng có một cái đầu lớn nhô lên và cùng với đó là bốn đạo thủy cầu được ngưng tụ rồi bắn ra bốn cột nước mang theo uy lực cực kỳ bá đạo hướng thẳng về phía ba người.
Cảm nhận nguy hiểm đang đến rất gần, Lâm Tuyết Nhi dứt khoát quay người, tay phải cô đặt nhẹ lên chuôi kiếm rồi thình lình đánh ra một đạo kiếm quang hướng thẳng về phía đầu hung thú mà đánh.
Oanh!
Hai đại công kích giao phong kịch liệt, kiếm chiêu Lâm Tuyết Nhi mặc dù rất mạnh nhưng đối mặt với hung thú ngũ cấp thượng giai vẫn là một thứ gì đó hơi quá sức.
Rất nhanh, kiếm chiêu của cô bị bốn cột nước phá tan và tiếp tục xông thẳng đến.
Lúc này, La Thiên và Thanh Lương các chủ đồng thời đứng lại.
“Lâm tiểu thư, ta đến giúp ngươi?”
Cả ba người hợp lực, toàn lực đối phó ngũ cấp thượng giai hung thú!