Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 131: Canh Cá

Cùng trong ngày.

Tần Châu - Trung tâm thành phố Dương Thành.

Sân vận động Yến Tử Ổ giờ phút này đèn đuốc sáng rực rỡ, thảm đỏ thật dài trải từ cổng vào tới tận những bậc thang, nhân viên an ninh gần như tràn ngập mỗi một ngóc ngách, vô số phóng viên rối rít vội vàng chạy tới chạy lui ——

Thịnh Phóng đêm tổng chung kết!

Được ấn định tổ chức tại đây.

Bên trong Yến Tử Ổ huyên náo vô cùng, bầu không khí cuồng nhiệt, đêm thi đấu đã tiến hành được một nửa thời gian, những âm thanh cổ vũ trên khán đài như từng con sóng, đợt sau cao hơn đợt trước, gần như muốn lật tung nóc tổ chim, không hổ danh là chương trình tuyển tú đệ nhất Tần Châu.

"Các vị khán giả!"

Người nam MC thanh âm phi thường vang vọng: "Tối nay trải qua hai vòng tranh tài kịch liệt tàn khốc lại không kém phần mãn nhãn, hai người đoạt được tư cách tiến vào trận so tài chung kết Thịnh Phóng đã xuất hiện!

Các nàng theo thứ tự là..."

"Đường Duyệt! Đường Duyệt!"

"Hạ Phồn! Hạ Phồn!"

Khán giả cực kỳ nhiệt tình đáp lại.

Người nữ MC thanh âm tương đối thanh thúy nhẹ nhàng:

"Các vị khán giả phía dưới đã hô lên danh tự hai thí sinh xuất sắc nhất đêm nay, tin tưởng các vị khán giả ngồi trước máy truyền hình chắc cũng đang rất kích động đi.

Bất quá chúng ta có thể phải nghỉ ngơi vài phút, giành thời gian cho hai vị thí sinh ưu tú chuẩn bị ca khúc của họ một chút. Phần trình diễn tiếp theo của hai vị thí sinh, sẽ quyết định quán quân «Thịnh Phóng» năm nay thuộc về ai!"

"..."

Trong hậu trường.

Hạ Phồn đang khẩn trương chờ đợi tới lượt lên sân khấu, miệng đang lẩm nhẩm lại ca khúc mà mình sẽ biểu diễn, sau lưng bỗng nhiên truyền tới một giọng nói: "Giữ tâm thái tốt là được, bây giờ đối thủ của ngươi cũng rất khẩn trương, nếu ngươi ổn định phát huy vẫn có hi vọng giành chiến thắng."

Hạ Phồn đứng dậy: "Triệu tỷ!"

Người mở miệng chính là Triệu Ngọc từ Tô Thành chạy tới, Hạ Phồn không nghĩ Triệu Ngọc lại đích thân đến, lúc trước khi nàng cùng Tinh Mang ký hợp đồng thử việc, hai người bọn họ gặp nhau một lần cho nên cũng không phải quá xa lạ.

"Làm không tệ."

Triệu Ngọc mở miệng cười nói.

Nàng tự mình đến hiện trường tổ chức «Thịnh Phóng», đã không chỉ vì Hạ Phồn là bạn tốt của Lâm Uyên nữa, chủ yếu là vì Hạ Phồn đã bằng chính khả năng của mình vào tới đêm chung kết, khoảng cách với ngôi vị quán quân chỉ còn kém một chút!

Chuyện này làm cho Triệu Ngọc rất hưng phấn.

Ban đầu nàng đáp ứng ký hợp đồng với Hạ Phồn hoàn toàn là nể mặt Lâm Uyên, khi đó Triệu Ngọc căn bản không biết thực lực của Hạ Phồn như thế nào, nàng chỉ coi như mình giúp Lâm Uyên một ân tình.

Kết quả không nghĩ tới, biểu hiện của Hạ Phồn ở Thịnh Phóng lại kinh diễm đến vậy, lần lượt mang tới ngạc nhiên lẫn vui mừng cho Triệu Ngọc!

Lúc này không phải Triệu Ngọc đưa Lâm Uyên một ân tình, mà là Lâm Uyên giúp mình một ân tình lớn. Thực lực của Hạ Phồn cường hãn như vậy, căn bản không thiếu công ty chạy đến bàn chuyện ký hợp đồng.

"Ta tới phòng vệ sinh một chút."

Hạ Phồn ngượng ngùng nói.

Triệu Ngọc cười gật đầu một cái, thuận thế an ủi: "Có thể đi tới trận chung kết đã chứng minh ngươi phi thường ưu tú, hoàn toàn không cần tạo cho mình áp lực quá lớn trong lòng, bên này ta sẽ giúp ngươi để ý."

Hạ Phồn gật đầu rồi quay người rời đi.

Triệu Ngọc nhìn bóng lưng của nàng, môi mím một cái.

Mặc dù ngoài miệng an ủi Hạ Phồn, nhưng kỳ thật Triệu Ngọc so với bất kỳ ai cũng hi vọng Hạ Phồn có thể đoạt quán quân!

Phải biết Hạ Phồn đã cùng Tinh Mang ký hợp đồng thử việc, chỉ cần Hạ Phồn chiến thắng, có nghĩa là liên tục hai kỳ «Thịnh Phóng» người đoạt quán quân đều gia nhập Tinh Mang!

Chuyện này sẽ gia tăng thật lớn uy tín và danh dự của giải trí Tinh Mang trong nghiệp giới!

Trên mặt danh tiếng, cũng nhất định có thể vượt qua Sa Hải cùng Huyến Lạn Ngân Hỏa!

Nếu như Hạ Phồn chỉ lấy á quân, kết quả dĩ nhiên cũng không tệ, nhưng ý nghĩa so với hạng nhất dĩ nhiên sẽ kém rất nhiều.

Đúng lúc này.

Khóe mắt Triệu Ngọc quét sang phía bên kia hậu trường, chợt nhìn thấy một đạo thân ảnh có chút quen thuộc.

Tại sao là nàng?

Triệu Ngọc không nhịn được có chút nhíu mày, chẳng lẽ...

Mười phút sau, Hạ Phồn trở lại.

Nàng chú ý tới sắc mặt Triệu Ngọc có chút không đúng, hỏi một câu:

"Triệu tỷ, có chuyện gì sao?"

"Thật sự có chuyện."

Triệu Ngọc mở miệng nói: "Ta vừa mới thấy Tịch Mỹ ở bên kia, ngươi có thể không biết cô ta, đó là người đại diện thủ tịch của Huyến Lạn Ngân Hỏa."

Hạ Phồn sửng sốt.

Triệu Ngọc híp ánh mắt: "Nếu như ta không đoán sai, Tịch Mỹ tới là vì Đường Duyệt, lần này nàng có vẻ nhanh tay lẹ mắt đấy."

Hạ Phồn hơi bận tâm: "Nàng có thể khống chế kết quả tranh tài?"

Triệu Ngọc cười một tiếng: "Tịch Mỹ còn chưa có năng lực này, huống hồ có ta ở đây, nàng coi như muốn tinh tướng cũng không cửa, bất quá..."

Hạ Phồn hỏi: "Bất quá làm sao?"

Triệu Ngọc lắc đầu một cái: "Chuẩn bị xem biểu diễn đi, chút nữa Đường Duyệt lên sân, hi vọng là ta lo lắng dư thừa."

.

Trên sân khấu, MC một bên để ý thời gian, một bên giao lưu giữ tiết tấu cùng với khán giả xung quanh. Khi trong tai nghe truyền tới nhắc nhở của đạo diễn chương trình, người nam MC nở nụ cười:

"Đã để mọi người chờ lâu, tiếp theo đây, chúng ta xin mời thí sinh Đường Duyệt mang đến cho mọi người ca khúc mà nàng đã chuẩn bị trong đêm chung kết!"

"Đường Duyệt!"

"Đường Duyệt!"

"Đường Duyệt!"

“...”

Khán giả lại lần nữa hoan hô tưng bừng.

Trong khoảnh khắc giàn nhạc trên sân khấu tấu vang thanh âm, Đường Duyệt rốt cuộc chậm rãi đi ra trung tâm sân khấu, kèm theo lời ca vang lên, tiếng nhạc có chút xa lạ: "Năm ấy đào mận nở rộ, hình bóng người còn nơi đây, rung động một nụ hoa hải đường..."

"Bài hát mới?"

Bốn vị giám khảo rất có danh tiếng trong giới chuyên nghiệp quay qua nhìn nhau, đều thấy được trong mắt đối phương có chút ngoài ý muốn.

Bài hát này chưa từng nghe qua.

Hiển nhiên là một bài hát mới còn chưa phát hành.

Ca khúc cuối cùng của Đường Duyệt lại là một bài hát mới!

Nàng tự tin như vậy sao?

Đang trong cuộc thi tuyển tú hát bài hát mới, tuyệt đối là hành vi mạo hiểm.

Bởi vì bài hát mới yêu cầu cả một quá trình để cho người nghe có thể cảm thụ, đánh giá.

Mà những bài hát cũ mọi người từng nghe đến thuộc lòng, có thể ngay từ đầu tạo cho khán giả cảm giác quen thuộc cùng thân cận.

Cho nên tuyệt đại đa số thí sinh khi tranh tài, cũng sẽ chọn hát một bài hát cũ đã từng phát hành ——

Trừ phi bài hát mới của thí sinh có chất lượng cực cao, khi nghe có thể ngay lập tức đi vào lòng người, còn có thể mang lại cảm giác mới mẻ!

Bằng không, chọn bài hát cũ vĩnh viễn là phương thức bảo đảm nhất.

Bất quá, sau khi nghe, các giám khảo dần dần lộ ra vẻ mặt hài lòng.

Bài hát mới này phi thường ưu tú!

Quả nhiên, Đường Duyệt đã sớm có chuẩn bị!

Bài hát này hoàn toàn là chế tác riêng vì Đường Duyệt!

Từ nhịp điệu đến ca từ, đều cùng giọng hát và khí chất của Đường Duyệt phù hợp hoàn mỹ!

Khó trách nàng dám ở thời điểm trận chung kết xuất ra bài hát mới ——

Đây là đòn sát thủ của Đường Duyệt!

Phỏng chừng đã ẩn giấu rất lâu rồi!

Nhân viên phụ trách việc tập luyện của Đường Duyệt sau nghe nghe được nàng hát bài hát đó, cũng lộ ra nụ cười bất đắc dĩ.

Đổi ca khúc?

Đây căn bản không phải bài đã luyện tập trước đây!

Trong hậu trường, sắc mặt Triệu Ngọc hoàn toàn thay đổi:

"Chuyện ta lo lắng nhất vẫn xảy ra, khó trách Tịch Mỹ sẽ xuất hiện ở đây, bài hát này nhất định được xuất từ tay một nhạc sĩ vương bài trong Huyến Lạn Ngân Hỏa, hoàn toàn là đo ni đóng giày chế tác riêng cho Đường Duyệt..."

Nàng nhìn Hạ Phồn, nghiêm túc nói: "Do ta chuẩn bị không chu toàn, ta hẳn phải sớm chuẩn bị cho ngươi một ca khúc riêng."

Hạ Phồn vốn muốn nói mình phải đi vệ sinh một chút, quá áp lực rồi...

Sau lưng chợt truyền tới một thanh âm: "Không nghĩ tới, ở hậu trường «Thịnh Phóng» cũng có thể gặp ngươi, chẳng lẽ ngươi cũng sớm ký hợp đồng cùng thí sinh rồi?"

Triệu Ngọc không cần xoay người cũng biết là ai tới.

Huyến Lạn Ngân Hỏa - Tịch Mỹ.

Chính là đối thủ cũ nhiều năm của mình!

Nàng xoay người nhìn về phía Tịch Mỹ, nhếch môi cười nhạt nói: "Ngươi cũng không phải đã sớm cùng Đường Duyệt ký hợp đồng rồi sao, còn nhọc lòng vì nàng viết một ca khúc như vậy."

"Không tệ lắm đúng không." - Tịch Mỹ nhún vai một cái:

"Một lát nữa đợi Đường Duyệt của chúng ta đoạt quán quân, ta sẽ ngay lập tức tuyên bố với phóng viên việc chúng ta ký kết, cũng không thể mỗi lần đều là Tinh Mang các ngươi ký hạng nhất chứ."

Triệu Ngọc cười lạnh: "Ngươi cảm giác là mình thắng chắc?"

Tịch Mỹ nhìn sang người đang khẩn trương đến kẹp chặt hai chân, cả người không được tự nhiên, phát ra tiếng cười ý vị lạ lẫm:

"Không phải sao?"

Đúng vậy.

Tịch Mỹ đã sớm biết, bài hát cuối cùng mà Hạ Phồn chọn là gì, thí sinh tham gia Thịnh Phóng mỗi ngày đều tập luyện, loại chuyện này căn bản không giấu được.

Một bài hát cũ có tính an toàn mà thôi.

Tương tự, ca khúc Đường Duyệt luyện tập cũng không giấu được.

Bất quá, đây chính là chỗ xảo quyệt của Tịch Mỹ. Nàng vì giấu giếm một ca khúc cuối cùng cho Đường Duyệt, cố ý tung hỏa mù, ngoài mặt để cho Đường Duyệt tập luyện một bài hát cũ an toàn, đằng sau lại bí mật an bài Đường Duyệt luyện tập bài hát mới.

Sắc mặt Triệu Ngọc khá khó coi.

Trên sân khấu, bài hát của Đường Duyệt đã hát xong rồi.

Không khí tại hiện trường dâng trào cuồng nhiệt trước đó chưa từng có, tất cả mọi người đều hô to "Đường Duyệt!"

Bốn vị giám khảo cũng thay phiên nhận xét, tiến hành phê bình phần trình diễn của Đường Duyệt, nhắc tới nhiều nhất là bài hát mới, trong lời nói cấp cho sự khẳng định cực cao!

"Triệu Ngọc."

Tâm tình Tịch Mỹ sảng khoái đến không chịu được, tựa hồ đang thưởng thức biểu tình đầy phong phú của Triệu Ngọc trong lúc này:

"Chẳng lẽ ngươi bây giờ còn có thể gọi con cá kia tới chữa cháy sao? Nếu không chút nữa chúng ta cùng đi ăn một bữa, Dương Thành có món canh cá khá đặc trưng, mùi vị cực kỳ tuyệt vời!"

Hạ Phồn đột nhiên ngẩng đầu.

Nàng bỗng nhiên lộ ra nụ cười, ánh mắt lại lạnh lẽo, chăm chú nhìn Tịch Mỹ nói: "Không nhất định đâu, thím ạ."

Thím?

Tịch Mỹ tức giận.

Ta có già như vậy sao?

Ngay sau đó, Tịch Mỹ lại có chút mờ mịt, rõ ràng vừa rồi Hạ Phồn đã khẩn trương đến không nói ra lời, thế nào bỗng nhiên giống như là biến thành người khác?

Đúng vậy, biến thành một người khác!

Loại cảm giác này quả thực quá kỳ quái!

Hạ Phồn quay đầu nhìn về phía sân khấu, nhàn nhạt nói: "Ta vốn không muốn làm như vậy, bởi vì ta cảm thấy làm như vậy có chút vô lại, ta muốn dựa vào thực lực của chính bản thân mình đoạt quán quân, nhưng nếu như do các ngươi gây sự trước, ta làm như vậy hẳn không coi là vô lại rồi..."

Tịch Mỹ mờ mịt: "Cái gì vô lại?"

Có vài nhân viên trong ban tổ chức chạy tới, mở miệng nhắc nhở Tịch Mỹ: "Nhân viên không quan hệ xin đừng làm ảnh hưởng thí sinh nghỉ ngơi, thí sinh chuẩn bị lên sân khấu rồi."

"A."

Tịch Mỹ trợn mắt nhìn Hạ Phồn một chút, Sau đó xoay người rời đi, giày cao gót 8cm nện trên sàn phát ra âm thanh có chút chói tai.

"Làm không tệ!"

Triệu Ngọc hướng về phía Hạ Phồn giơ ngón tay cái lên: "Không nghĩ tới ngươi dám cùng Tịch Mỹ nói như vậy, tục ngữ nói thế nào? ‘Thua người không thua trận’, sau này Triệu tỷ bảo kê ngươi! Trận này, thua thì thua, Tinh Mang chúng ta không quan tâm!"

"Không, Triệu tỷ, ta hiện tại không thua trận, càng không muốn thua người!"

Ánh mắt của Hạ Phồn, giờ khắc này bỗng nhiên trở nên nghiêm túc trước đó chưa từng có, đây là lần đầu tiên từ khi tham gia chương trình đến nay nàng nghiêm túc như vậy:

"Vòng cuối cùng này, ta không thể thua được!"

Triệu Ngọc ngạc nhiên.

Nàng rõ ràng từ trong đôi mắt Hạ Phồn thấy được ngọn lửa sáng lạn, đang dần dần thiêu đốt!

"Nếu không..."

Hạ Phồn đột nhiên tháo các loại trang sức lòe lẹt đang đeo trên người, vứt tùy ý những thứ này tán lạc dưới đất:

"Hạ Phồn ta, có lỗi với bạn bè!"

...

"Hạ Phồn!"

"Ngươi làm gì vậy, thời gian không kịp rồi, chúng ta không có thời gian thay đổi quần áo đâu, trang phục tạo hình rồi trang điểm của ngươi tốn hết hai tiếng đấy!"

"Nguy rồi!"

"Trời ạ!"

"Nhanh gọi đạo diễn!"

"Đạo diễn sắp điên rồi!"

Mọi người đã sợ ngây người, từng nhân viên luống cuống tay chân, chạy xung quanh Hạ Phồn không biết làm thế nào cho phải.

"Mọi người vất vả." - Hạ Phồn cúi người với các nhân viên phụ trách chương trình:

"Hôm nay tất cả các vấn đề phát sinh, ta đều sẽ tự mình phụ trách, tuyệt đối không làm khó cho các vị."

"Ta cũng sẽ nói chuyện cùng đạo diễn." - Triệu Ngọc hướng mọi người khoát khoát tay, sau đó nhìn về phía Hạ Phồn, nhàn nhạt nói:

"Ngươi cho rằng Tịch Mỹ là tới diễu võ dương oai, thực ra không phải, nàng không có ngây thơ như vậy, đường đường thủ tịch đại diện của Huyến Lạn Ngân Hỏa, làm sao lại chỉ có cảnh giới đấy, nàng sang đây bất quá là muốn nhiễu loạn tâm tính của ngươi, nàng cũng sợ thua. Nếu như ngươi thật sự vì thế mà rối loạn tâm tình, mới là đúng ý nàng ta."

"Ta biết."

Hạ Phồn nhìn về phía sân khấu, bên ngoài đã là một mảnh đại dương thuộc về "Đường Duyệt", nhưng giờ phút này nàng lại không hề khẩn trương chút nào.

"Triệu tỷ."

"Ngươi nói đi."

"Ta cũng muốn... Đổi bài hát!"

.

✯✯✯✯✯Mong các Đạo hữu ủng hộ một like ở cuối chương hoặc bỏ ra 1 phút đề cử cho truyện để ủng hộ dịch giả✯✯✯✯✯

✯Trân Trọng✯