Oanh!
Được Chân Tiểu Tiểu tăng nhiệt, ngọn lửa bốc tận trời! Giống như một ngọn đuốc lớn hừng hực thiêu đốt giữa rừng.
“Trời ạ! Đây là đan thuật gì? Mới thấy lần đầu, đan sư đốt trọn dược đỉnh!” Có người rơi cằm xuống đất.
“Gà bọc lá sen sao?” Có người mắt sắc, mơ hồ nhìn ra ý vị ẩm thực từ động tác của Chân Tiểu Tiểu.
“Nha đầu họ Chân nhiều mánh lới như vậy, có phải bịa đặt lừa lọc hay không? Đệ tử thần đan của Thất Diệp Cốc, làm sao sẽ vô cớ lưu lạc tới Phi Long Quan ta? Chẳng lẽ nàng muốn dùng mồ hôi, máu và công huân của chúng ta, để cho mình luyện tập chơi?”
“Nha, lại bỏ thêm hai cây củi, cả cánh rừng nhất định sẽ cháy!”
Lửa bừng bừng thiêu đốt, thiêu khuôn mặt nhỏ của tất cả đệ tử Phi Long Quan đến xanh mượt. Sắc mặt Thải Hà tiên tử càng lúc càng khó coi, mà nhóm cường giả Ngưng khí đứng phía sau nàng cũng đang mạnh mẽ kiềm chế xúc động sắp bùng nổ trong lòng.
Hơi, không ổn rồi……
Mồ hôi trên đầu Đỗ Nhược Phi một lần nữa nhỏ tong tong.
Tuy rằng trong lòng biết rõ ràng Chân Tiểu Tiểu là cố ý lừa chiến công của mọi người, nhưng nếu nàng chỉ vì giải hận nhất thời mà sắp xếp trận luyện đan khôi hài này, căn bản không tính toán bước tiếp theo, thì sau khi sự thật bại lộ, kết cục của hai người bọn họ hẳn sẽ thực thảm … thực thảm……
Gấp cái gì?
Bản cô nương còn không vội, các ngươi hoảng loạn cái rắm?
Trừng mắt quét toàn trường, đầu trâu mặt ngựa biến sạch, ánh mắt sáng quắc vô cùng tự tin kia của Chân Tiểu Tiểu, lại tiếp tục thành công ngăn chặn tất cả nghi ngờ đang ngo ngoe rục rịch trong lòng mọi người.
Lửa mạnh thiêu đỉnh, không sai!
Nàng xem như đã nhìn ra, dược tính của đan phương thứ hai này mãnh liệt, không thích hợp ôn dưỡng bằng lửa nhỏ, mỗi lần luyện chế lúc trước, đan đều sắp thành lại hủy trong gang tấc, chứng minh đan khí khó thuần, chỉ có thể lấy bạo chế bạo!
Quả thực lửa lớn trước mặt Chân Tiểu Tiểu cháy đúng mười hơi thở, ngay sau đó, trong tiếng ngọn lửa nổ tất tất ba ba giòn vang, một viên đan dược Tam nứt màu xanh, trực tiếp xốc bay nắp đỉnh chủ động nhảy ra!
Oa!
Đôi mắt cả đám tu sĩ đều thẳng lăng lăng, rốt cuộc không ai còn tranh cãi về ngọn lửa bàng bạc đến sắp gây ra hoả hoạn kia nữa.
Ánh mắt nóng rực của bọn họ đồng loạt ngắm nhìn viên đan dược xanh mướt lơ lửng giữa không trung, biểu tình vô cùng si mê.
Viên đan này tuy rằng là Tam nứt, xét phẩm phẩm chỉ ở mức tầm thường, nhưng không biết vì sao, sương mù bốc hơi quanh đan, nửa xanh nửa cam, trong chớp mắt hoảng hốt, lại khiến người ta dường như nhìn thấy xà cuộn ưng lượn lưu chuyển trên thân đan!
Đặc biệt nhất chính là, dược khí toả ra thơm ngào ngạt, tràn ngập khắp thiên địa!
Cho dù mím chặt môi, bóp kín mũi, thì hương thơm ngọt nhè nhẹ say lòng kia vẫn có thể xuyên thấu qua làn da, không ngừng chấn động linh hồn mọi người.
“Quả thực, không hổ là … thần đan oa!” Các đệ tử Phi Long Quan đều không uống rượu mà đỏ hồng hai má.
“Không chờ đợi vô ích!” Thải Hà tiên tử kích động đến rung đùi đắc ý liên tục, trâm hoa trên đầu khẽ đung đưa.
“Đan tốt! Đan tốt! Tuyệt không phải vật tầm thường như Ngưng Khí Đan, một vạn công huân kia tiêu đáng giá nha, a ha ha ha ha!”
Tiếng cười to của Cao Hiên lấn át thanh âm tán thưởng của mọi người, gạt bỏ không khí áp lực bao phủ khắp rừng lúc trước, khiến cả cánh rừng là một bức tranh hoà thuận vui vẻ.
Bản thân Chân Tiểu Tiểu cũng khó có thể ức chế niềm vui sướиɠ trong lòng!
Thành đan!
Thành đan!
Rốt cuộc không cần sợ Thú Linh Thạch ở ngực đột nhiên nổ mạnh!
Bên tai vang lên một thanh âm ôn hòa: “Hiền Lương Đan phẩm chất Tam nứt thành, tẩy đi bạo ngược tràn đầy trong lòng tinh thú đã hoá khói nhập vào Thú Linh Thạch, trước mặt thạch chủ, hoàn toàn thần phục!”
Cái gì?
Hiền Lương Đan?
Chân Tiểu Tiểu sửng sốt, tức khắc hưng phấn đến thiếu chút nữa nổ ngực!
Diệt ha ha ha ha!
Nàng nghĩ tới Tiểu Thấu Minh thường thường bỏ gánh, nghĩ tới đám nhãi con cá sấu yêu khắp núi khắp đồi Phi Long Quan chỉ nghe cá sấu cái đầm lầy điều khiển……
Là ta là ta, toàn bộ đều là của ta!
_NL_
Lũ dã thú, rốt cuộc biết nghe lời, Tiểu Thấu Minh, ngươi chờ!