Vạn Thú Triều Hoàng

Chương 186: Không Bột Đố Gột Nên Hồ

“Bản cô nương xuất thân đan tông, thân mang tuyệt thế đan duyên, lấy thân phận đệ tử đứng nhất đại bỉ, bái nhập vào môn hạ của thủ tịch đan tông Thất Diệp Cốc học tập. Ngày đầu tiên nhập môn đã được Cốc chủ phong làm "thần đan", tuy rằng từ khi tu hành đến nay, tu vi chỉ tới Ngưng khí tầng ba, nhưng đắm chìm trong đan đạo khá lâu, đối với ngưng chế các loại đan phương, rất có tâm đắc…”

Tuôn ra một loạt sự tích huy hoàng thời quá vãng, doạ các đệ tử Phi Long Quan phải sửng sốt nhị lăng.

Vẻ mặt Chân Tiểu Tiểu nghiêm túc, đẩy cái chân chó đang cầm công huân giơ ở trước mặt mình của Cao Hiên sang một bên, lỗ mũi hếch lên trời.

Ai da trời ạ!

Nguyên lai địa vị của Chân sư muội lại lớn như vậy!

Thân mang đan duyên!

Đệ tử đứng nhất đại bỉ!

Đích truyền của Thất Diệp đan tông, Cốc chủ thân phong "thần đan".

Đệ tử thế này mà không may xông vào Phi Long Quan, đây tuyệt đối là bánh lớn từ trên trời rơi xuống nha!

Mọi người đều toát ra vẻ kính ngưỡng, hai mắt loè loè chớp động sáng mù mắt chó!

Thải Hà vô cùng hối hận, Cao Hiên bị cự tuyệt thì càng sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng, cầm chiến công bị ghét bỏ nhảy tưng tưng tại chỗ, hận không thể lập tức quỳ xuống xin nàng tha thứ.

“Chân sư muội … Lúc trước thật là sư tỷ thất lễ, chẳng qua tình huống hiện tại của Phi Long Quan ngươi cũng biết. Bị nhốt ở nơi đây đã sáu năm, tỷ tỷ bị ép đến mức quỳ thủy không đều luôn, tự nhiên tính tình hơi lớn chút…”

Thấy Chân Tiểu Tiểu còn nổi nóng, không muốn nhận chiến công mà mọi người góp lại đưa tặng rồi tiêu tan hiềm khích trước đó, Thải Hà tiên tử cười khanh khách, bước lên phía trước, một tay ấn đầu Chân Tiểu Tiểu lên trên vai mình.

“Muội muội tốt, ngươi ngàn vạn không nên tức giận với tỷ tỷ, nếu chúng ta có thể chung sức hợp tác, có thuật luyện đan cao siêu của ngươi hỗ trợ, ngày mọi người tìm được đường sống sẽ gần ngay trước mắt!”

Biểu tình của Thải Hà chân thành tha thiết động lòng người, giọt lệ nơi khoé mắt lân lân, nếu người đang ôm trong tay là cái nam tử, chỉ sợ nàng còn phải dùng lực đầu ấn đầu xuống mấy tấc nữa, trực tiếp nhét vào con mương của mình.

“Rốt cuộc một thân tài hoa của ngươi lẽ ra nên nổi danh, hưởng thế nhân kính ngưỡng, mà không phải bị vây tại nơi chật hẹp nhỏ bé này cả đời, không có tiếng tăm gì, tỷ tỷ nói đúng không?”

Nhìn hạt đậu thanh xuân rung rinh trên má Thải Hà tiên tử khi nói chuyện, Chân Tiểu Tiểu cảm thấy, về chuyện quỳ thủy không đều, nàng tuyệt đối là nói thật.

Vì thế Chân Tiểu Tiểu rụt rụt mũi, thở dài một tiếng lo lắng.

“Ai … Các sư huynh sư tỷ đều xem thường Chân Tiểu Tiểu ta, tiểu muội nói rồi, từ nhỏ tính tình ta đã thành thật trung hậu, chắc chắn sẽ không bởi vì vài câu trêu chọc của ca ca tỷ tỷ mà ghi hận trong lòng.”

Người tốt oa!

Hoá ra đạo đức cao thượng đến thế, không mang thù, cũng không nhận hối lộ.

Cao Hiên cắn môi dưới, suýt chút nữa thì cảm động sâu sắc trước sự khẳng khái và trượng nghĩa của Chân Tiểu Tiểu.

“Có điều tuy rằng tiểu muội thông hiểu đan đạo, nhưng hiện tại tài liệu luyện đan trong tay lại thật sự thiếu thốn, quả thực không thể thi triển quyền cước, cho nên không chịu nổi lễ của các ngươi.”

Gương mặt Chân Tiểu Tiểu tràn đầy thành khẩn, rồi đột nhiên vỗ đầu một cái, giống như nhớ ra điều gì, ngón tay chỉ về phía trước.

“Không tin các ngươi hỏi Đỗ sư huynh xem! Ta vừa mới dùng mười viên Ngưng Khí Đan cuối cùng, đổi lấy 5000 chiến công của Đỗ Nhược Phi sư huynh, muốn mang số công huân đó đến Tháp Phi Long, mua chút dược liệu để sử dụng.”

“À, đúng rồi, Đỗ sư huynh, đan đã đưa cho ngươi, hiện tại có thể giúp ta đi đổi chút máu của Hồng Sí Phi Ưng hay không? Chỉ thiếu một loại dược này, là ta lập tức có thể khai lò nổi lửa.”

Thẳng thắn thành khẩn trình bày rõ ràng cho mọi người nghe, Chân Tiểu Tiểu ngẩng đầu hơi hơi mỉm cười, ánh mắt dò hỏi dừng trên người Đỗ Nhược Phi vẫn còn đang nghẹn họng nhìn trân trối.

Mười viên đan?

5000 chiến công?

Làm sao Đỗ Nhược Phi lại có cảm giác, Chân Tiểu Tiểu thật sự không biết đếm số?

“Nhưng mà trong tay ta, cũng không có 5000……”