Hoàng Dược lão đích xác sẽ không lừa người, bởi vì linh căn mạnh yếu ra sao, dùng Thí Linh Thạch thử một lần là biết. Hiện tại, hắn muốn nương nhờ vào Tà Long Tông, nếu dám giở trò thì sao có thể trốn thoát phạm vi thế lực của hai huynh đệ họ Cừu.
Lừa người? Tìm chết hả?
“Nha nha nha nha! Vậy ta đại biểu cho Tà Long Tông, nhiệt liệt hoan nghênh Hoàng đại ca gia nhập!”
Chỉ nháy mắt, thái độ của Cừu Thiên đối với Hoàng Dược lão nhiệt tình hẳn lên. Tuy rằng biết rõ quan hệ giữa hai người không có tin cậy, chỉ có ích lợi, nhưng vẫn cầm lòng không đậu cảm thấy mừng rỡ như điên khi đối phương gãi đúng chỗ ngứa của mình.
Cừu Thiên thân mật vỗ vỗ bả vai Hoàng Dược lão, như đối đãi với huynh đệ ruột.
“Cổ Nhược Khinh quả thực là mắt mù, thế nhưng lại bức ép khiến nhân tài phải bỏ đi như thế! Tới tới tới! Tà Long Tông nhất định không bôi nhọ uy danh đan đạo tông sư của Hoàng đại ca!”
Không nỡ dời tay khỏi người Chân Tiểu Tiểu, một tay kẹp eo nàng, một tay Cừu Thiên lấy ra lệnh bài bằng xương người từ túi trữ vật, tiếp đó ném thẳng tới Hoàng Dược lão.
Thấy vậy, Hoàng Dược lão đang muốn phát hoả, lại chợt nghe Cừu Thiên hét lớn một tiếng.
“Hoàng lão ca đừng động, có cốt lệnh này, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là thủ tịch đan sư của Tà Long Tông chúng ta, có thể tuỳ ý ra vào Khóa Sơn Độc Chướng, không bị rết độc trấn tông tấn công!”
Vừa nghe lời này, cơ thể Hoàng Dược lão lập tức vững như bàn thạch, mặc cho ánh sáng vàng hung tà kia bao phủ toàn thân mình. Khoảnh khắc cốt lệnh lạnh lẽo chạm đến làn da, nó lập tức sinh ra bốn trảo, bám chặt vào cổ tay hắn!
Cảm thấy vật ấy đặc biệt tà ác, nhưng cũng vô cùng huyền diệu, có thể hút một nửa số linh khí có trong không khí tẩm bổ tự thân. Hoàng Dược lão sửng sốt, sau đó mừng rỡ như điên, chắp tay thi lễ cúi mình thật sâu bái Cừu Thiên.
“Đa tạ lão đệ … À à không! Đa tạ Cừu trưởng lão ban thưởng! Bỉ nhân tuyệt không để ngài thất vọng, trong mười năm nhất định sẽ dẫn dắt đan đạo của Tà Long Tông đi tới huy hoàng!”
“Hiện tại … Chúng ta……”
Hoàng Dược lão vốn dĩ muốn nói: “Nếu không, hiện tại chúng ta cùng trở về Tà Long Tông đi?”
Nhưng ngẩng đầu lại thấy, đôi mắt hung tà của Cừu Thiên đã sớm không nhìn mình, mà đều là bóng dáng của Chân Tiểu Tiểu.
Hiểu!
Cừu Thiên đưa cốt lệnh cho mình, ý là bảo hắn mau chút cút đi, tự mình về Tà Long Tông nhận tổ quy tông đi, đừng có ở lại ngáng chân.
“Ta hiểu, ta hiểu! Ta đi đây! Ta đi đây!”
Uốn éo lùi bước, Hoàng Dược lão cười dâʍ đãиɠ.
Lúc này, trong lòng hắn có chút biết ơn Chân Tiểu Tiểu, nàng bị biến cố doạ sợ đến mức không nói được lời nào, bớt cho hắn rất nhiều phiền toái.
Nghĩ tới những thủ đoạn đáng sợ mà ma tông dùng để đối phó với nữ tử, Hoàng Dược lão chấm chấm khóe mắt không một giọt nước mắt rồi cười sung sướиɠ, âm thanh chói tai như tiếng heo bị chọc tiết.
“Dù sao cũng là đệ tử của lão phu, hôm nay lập công, xoá bỏ mọi tội lỗi trước kia của ngươi, sau khi ngươi chết, lão phu sẽ đốt vàng mã cho ngươi nha, ha ha ha ha!”
Hoàng Dược lão vừa mới biến mất cuối đường rừng sâu hút, Cừu Thiên đã lang huyết sôi trào, không nhịn được nữa lập tức đẩy Chân Tiểu Tiểu ngã xuống mặt đất.
Cá sấu yêu chết tiệt!
Bình thường cái mũi tinh như chó, sao hôm nay lại trì độn như vậy?
Chân Tiểu Tiểu căm giận thu hồi ánh mắt chờ mong từ tầng tầng cây lá, đôi mắt lập tức hóa thành một hồ nước xuân, lệ như trân châu lăn dài bên khoé mắt.
“Cừu trưởng lão …”
Hắc long dữ tợn trên mặt Cừu Thiên đã mềm nhũn như con sâu ngu ngốc.
“Người ta từ nhỏ thành thật nhất, trước nay sư tôn nói gì nghe nấy. Nếu lão nhân gia hắn lệnh ta hầu hạ cường giả Trúc cơ, xem như ta cũng không thua thiệt. Vẫn là để người ta … tự mình đến đi.”
Bẹp!
Không đợi Chân Tiểu Tiểu thực hiện động tác cởϊ áσ lúng túng gượng gạo, từ ống tay áo chợt rơi ra một cây Địa Hoàng Tinh năm trăm năm.