Chương 422: Kẻ xâm lấn
Hàn Phỉ khó tin, nói: "Không phải chứ, ta nhớ rằng Hạ Hầu quân không phải là siêu cấp có tiền sao? Ở trong chín quân đây là một đội quân rất kỳ lạ, hầu như người người đều làm ăn, mỗi một binh lính sau lưng đều ham muốn kiếm tiền, tích lũy nhà kho nhỏ, vì thế trang bị của Hạ Hầu quân lúc đó đều là đỉnh cấp, bởi vì bọn họ có tiền!"
Càng nói Hàn Phỉ càng là cảm thấy Đào Bảo đang gạt nàng! Một đám người lưu lạc thành khất cái, thế nào lại là người nhà họ Hạ Hầu được? Nói là đội quân khác nàng còn miễn cưỡng tin tưởng một chút! Dù sao lúc mới gặp thôn dân thôn Thủy Biên, đối phương cũng là thôn làng nghèo rớt mùng tơi mà thôi, người nào cũng nhìn ra được họ đã từng là một trong chín quân a!
Đào Bảo thở dài một hơi, nói: "Những người này tự nhiên không phải là Hạ Hầu quân hoàn chỉnh, có thể là đã xảy ra chuyện gì đó, bọn họ bị đuổi ra ngoài, hiện tại thành bộ dáng này, nhưng điều này không ảnh hưởng tới thân phận của bọn họ, kí chủ còn nhớ ngươi trước đây từng thu được địa đồ bảo tàng của Hạ Hầu quân không?"
Hàn Phỉ miễn cưỡng nhớ lại một đoạn kí ức như vậy, gật gù, nói: "Nhớ tới, nhưng hiện tại lại không thấy cái địa đồ kia, ta cũng hết hy vọng rồi."
"Vừa vặn, hiện tại kí chủ ngài có bản đồ sống rồi."
Hàn Phỉ hiểu ý, nói: "Ngươi nói là?"
"Đúng, những người này nhất định là biết rõ, hành động của bọn họ có quy luật, chẳng qua là hiện nay tình hình làm bọn họ không có tâm tình đi mở bảo tàng ra, kí chủ phải biết, Hạ Hầu quân không chỉ có tiền, mà họ rất yêu tiền, thích giấu tiền tài đi, dù chết cũng không lôi ra."
Hàn Phỉ nghe xong tung ra một cái từ: "Keo kiệt?"
Đào Bảo bị nghẹn lại.
"Còn có người keo kiệt như thế à?"
"Khụ khụ, kí chủ, không phải là như vậy, kí chủ biết Rồng chứ? Loài Rồng cũng vô cùng yêu thích trân bảo, càng yêu thích sưu tầm trân bảo, sau đó giấu đi, chất lên thành đống, Hạ Hầu gia thượng cổ chúng chính là Long kỵ sĩ, vì thế ít nhiều gì cũng mang tập tính của Rồng."
Hàn Phỉ thật sự là không còn gì để nói, nói: "Còn có Long kỵ sĩ nữa? Ta ngược lại là chưa từng thấy chán nản đám kỵ sĩ nào như vậy, nhưng cái bảo tàng này cũng quá hấp dẫn, ta phải nghĩ cách, đúng rồi, Đào Bảo, ta có nhiệm vụ mới chưa?"
"Còn không có.."
"Keng!"
".. Nhiệm vụ mới."
Hàn Phỉ cũng chỉ là vô tình hỏi một câu, không nghĩ tới vừa vặn có được đáp án. Trong lúc nhất thời, một người một hệ thống cũng sửng sốt.
Sau đó Hàn Phỉ vội vã đâm hắn, nói: "Mau nhìn xem, rốt cuộc là nhiệm vụ gì?"
Thật sự không trách được sao Hàn Phỉ hưng phấn như thế, nói đến mới nhớ, nghỉ lâu như vậy, nàng đã quên mất kɧoáı ©ảʍ chấp hành nhiệm vụ, lúc có nhiệm vụ mới luôn là cảm giác muốn nhổ nước bọt, thanh nhàn quá lâu, Hàn Phỉ đều có chút hoài niệm thời gian chấp hành nhiệm vụ.
Nhưng sau khi Hàn Phỉ hỏi ra, thật lâu cũng không thấy trả lời, nàng hơi kinh ngạc, nói: "Làm sao?"
Đào Bảo thật lâu đáp lại một câu: "Đậu phộng!"
Hàn Phỉ khϊếp sợ, đây là lần đầu tiên nàng nghe thấy Đào Bảo nhân tính hóa bạo thô đến thế, lại nói, Hàn Phỉ cũng biết tại sao Đào Bảo lại bạo thô như vậy a.
"Keng~hoàn thành kế hoạch năm năm, mở ra nhiệm vụ toàn tuyến cướp sạch khen thưởng, kí chủ tiếp thu."
"Keng~hoàn thành năm năm kế hoạch kĩ năng y thuật viên mãn, khen thưởng một bộ đao giải phẫu cỡ nhỏ!"
"Keng~hoàn thành năm năm kế hoạch mở ra kĩ năng Tây Y, khen thưởng mắt X quang!"
"Keng~hoàn thành năm năm kế hoạch cường thân kiện thể thực lực, khen thưởng một đại đao Thôn Thiên!"
"Keng~hoàn thành năm năm kế hoạch hoàn mỹ hóa lễ nghi tư thái, khen thưởng đôi mắt mị hoặc!"
"Keng~hoàn thành nhiệm vụ chung cực giảm béo gầy thân thể, khen thưởng ngàn vạn tinh tệ!"
"Keng~hoàn toàn mở ra kế hoạch thần nữ, khen thưởng không gian ba mẫu thần bí!"
"Keng~nhiệm vụ mới, bước thứ nhất của kế hoạch thần nữ, thu chỉnh Hạ Hầu quân đội!"
Trước mắt Hàn Phỉ một mảnh xán lạn, trong đầu nàng giống như nổ tung từng mảng từng mảng tia lửa, làm nổ tung mọi lí trí của nàng, thời khắc này, Hàn Phỉ cảm giác đầu mình hơi choáng váng, nàng vô cùng mất mặt dùng tay chống đỡ thân cây bên cạnh mới miễn cưỡng đứng vững, miệng há mở, rất không biết xấu hổ tuôn ra một câu: "Đậu phộng!"
Một chuỗi kí tự vàng chói lọi tuôn ra, kéo theo tia vàng óng ánh, nàng chưa từng thấy con số nào lớn như vậy, chỉ cảm thấy đây đại khái là nàng đang nằm mơ rồi. Nếu như đây là mơ, hi vọng đừng tỉnh lại a!
Giọng nói của Đào Bảo vang lên bên tai, giống như mộng ảo.
"Kí chủ.. Đây không phải đang nằm mơ chứ.."
"Ngươi bấm ta một chút đi Đào Bảo!"
"Kí chủ, ta sợ bấm ngươi liền tỉnh mộng a!"
Hàn Phỉ không kịp đợi tự mình bấm bắp đùi một cái, đau đến nước mắt cũng chảy ra, nhưng nàng càng cao hứng, bởi vì cái chuỗi tinh tệ vàng chóe kia không biến mất nha!
"Ông trời của ta ơi, hệ thống đến lúc nào lại hào phóng như vậy chứ!"
Hàn Phỉ thực có chút bị hù dọa, nhưng tùy theo mà đến chính là kích động, không thể khắc chế kích động! Trời ạ, đây là cả giác khi trở thành người có tiền sao? Làm sao lại có chút không chân thực vậy nhỉ!
"Kí chủ! Chờ chút! Còn có nhiệm vụ mới!"
"Đúng, đúng, đúng, nhiệm vụ mới là cái gì thế?"
"Thu chỉnh Hạ Hầu quân đội."
"Có tưởng thưởng cùng trừng phạt gì không?"
"Đợi ta xem một chút.. Không có! Làm sao lại không có nhỉ! Không có bất kỳ khen thưởng cùng trừng phạt gì, ngay cả thời gian hạn chế cũng không có, kỳ quái, tổng hệ thống bây giờ tuyên bố nhiệm vụ như vậy sao?"
Hàn Phỉ cuối cùng cũng coi như từ trong khϊếp sợ phục hồi tinh thần lại, tổng hệ thống sao tự nhiên lại tốt đẹp như vậy, thậm chí nhiệm vụ mới cũng không có bất kỳ trừng phạt gì, sao nghe thế nào cũng có cảm giác vật cực tất phản, tâm lý có chút không vững vàng nhỉ.
"Thật không có sao?"
"Không có!"
"Chuyện này.."
"Nhưng kí chủ phải chú ý, tổng tiến công nhiệm vụ là thành tựu thần nữ, hơn nữa lần này, kí chủ có đối thủ."
Thanh âm của Đào Bảo lập tức chìm xuống.
Hàn Phỉ cau mày, nói: "Đối thủ, là chỉ Hàn Yên cùng hệ thống kia của nàng ta sao?"
".. Không."
Đào Bảo tung ra một chữ. Hàn Phỉ nhất thời có một loại dự cảm không tốt.
"Còn có cái gì?"
".. Kí chủ, còn không biết đối thủ là ai."
"Có ý gì?"
"Thế giới này.. có kẻ xâm lấn."
Vẻ mặt Hàn Phỉ cứng ngắc, sững sờ ở tại chỗ..
Hàn Yên dùng tay đánh đổ cái chén, khiến cung nữ hầu hạ bên cạnh nhìn sang, chỉ thấy sắc mặt nàng âm trầm, phất tay đuổi tất cả mọi người ra.
"Cảnh Đông, ngươi nói rõ cho ta, cái gì gọi là không chỉ có một người ứng cử?"
"Vâng, vâng.. Đây là tổng hệ thống bên kia truyền đến tin tức, người nắm giữ khảo nghiệm này, còn có người khác! Cái này, cái này làm sao lại.. làm sao lại là nàng.."
Cảnh Đông lần đầu tiên mất đi bình tĩnh, thanh âm đều mang theo vẻ khó có thể tin, Hàn Yên không thể chờ đợi được nữa truy hỏi: "Còn có ai?"
".. Hàn Phỉ."
Sắc mặt Hàn Yên chìm đến đáy vực..
"Thần nữ.. sao?"
"Vâng, thần nữ chắc chắn một lần nữa buông xuống, mà ngươi, sắp là người ứng cử cho thần nữ tân nhiệm."
"Thú vị. Vậy ta sẽ tiếp thu."
"Khế ước thành lập, hệ thống mở ra, bắt đầu trói chặt.. Trói chặt thành công.. thân phận người ứng cử thần nữ được xác định. Keng~hoàn thành."
"Ha ha, vậy thì mỏi mắt mong chờ đi."