Chương 16: Hoàng Thượng đến
"Haha haha, được được được! Trẫm cho rằng đoạn phú từ thượng cổ này đã không có ai nhớ tới nữa, chuyện hôm nay đã cho trẫm một niềm vui bất ngờ!"
Tần Hoàng chậm rãi tiến lên, nhất thời làm mọi người kinh hãi, một đám người liền đồng loạt quỳ xuống, âm thanh vấn an chỉnh tề vang lên: "Khấu kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế vạn vạn tuế."
Hàn Phỉ run rẩy nhìn dưới mặt đất, mồ hôi lạnh cũng xuất hiện, nghĩ đến chính mình vừa liên tiếp làm ra những hành động quái dị, nhất thời một trận kinh hồn bạt vía, nhưng trên mặt vẫn duy trì biểu hiện khiêm tốn.
Tần Hoàng vung vung tay, nói: "Đều đứng lên đi."
Mọi người đứng dậy, trong đó cũng có không ít các tú nữ đỏ bừng mặt, nhất thiết bất an ngẩng đầu liếc nhìn Tần Hoàng một chút.
Tần Hoàng cũng không già, là đế vương của một đại quốc, trên thân lại không mang theo khí tức sắc bén, ngược lại 10 phần hiền hòa, tóc mai hơi bạc, nhưng bởi vì quanh năm tập võ cũng không trông có vẻ già, thân hình cao to, ăn mặc một thân đế bào vàng óng ngược lại có một luồng khí thế không giận tự uy.
Nhưng Hàn Phỉ biết rõ, vị Hoàng Đế đang cười hiền hòa trước mặt này chính là một Tiếu Diện Hổ, xem lại kí ức của nguyên thân, vị đế vương này chính là một kẻ thích xâm lược, tất cả các quốc gia lớn nhỏ xung quanh đều bị ông ta cứng rắn công phá. Người kiêu dũng, thiện chiến như vậy, như thế nào lại không có một chút khí tức sát khí được a.
Chỉ là, vị Tần Hoàng này ẩn tàng quá mức hoàn mỹ, đổi một câu nói, người như thế là khó đối phó nhất! Thế nhưng đế vương vốn không có một người nào hiền lành a.
Cô Ma Ma mặt mày ôn hòa, quay về phía Tần Vương phúc phúc thân thể, nói: "Hoàng Thượng là thấy được sự tình hài lòng đi."
Tần Hoàng hứng thú, nói: "Cô Ma Ma đây là từ đâu biết được?"
Tần Hoàng cùng Cô Ma Ma có thái độ thân thiết khiến một đám các tú nữ kinh ngạc, Quế ma ma liếc một chút, mới khiến những tú nữ thu hồi ánh mắt khϊếp sợ của mình.
Hóa ra, Cô Ma Ma có thể chấp chưởng A Mã Cung, cũng chuyên môn đào tạo ra các cô gái có thể gả vào hoàng thất, không chỉ là dựa vào thực lực bản thân, mà còn được Hoàng Thượng đánh giá cao.
Nói cách khác, Cô Ma Ma có thể nói là vυ' em của Hoàng Thượng.
Cô Ma Ma ôn hòa nói: "Hoàng Thượng ở trong cung dò xét tính toán là hưng phấn không ngồi được đi."
Tần Hoàng cười thoải mái, nói: "Đúng, trẫm gần đây đúng là có sự tình làm cho cao hứng, bất quá hôm nay lại càng là có niềm vui bất ngờ, cái này một bài phú từ thời thượng cổ phú biến mất đã lâu, không nghĩ tới có người có thể đọc ra. Là người nào đọc, ngược lại để trẫm nhìn một chút xem là nhà nào bồi dưỡng ra được."
Dứt lời, ánh mắt Tần Hoàng rơi xuống đám tú nữ.
Hàn Phỉ trấn định cúi đầu, bày ra vẻ mặt khiêm tốn, nhưng không hề trả lời.
Chuyện cười, thời điểm này ai cũng biết không thể nói chuyện, nếu quả thật là theo cột trèo lên, không thể chờ đợi mà thừa nhận, như vậy sau khi tiến cung, chờ đợi nàng chính là một loạt tai họa.
Trong hoàng cung không bao giờ thiếu chính là người đần độn.
Vẻ mặt khiêm tốn của Hàn Phỉ lần này rơi vào trong mắt Cô Ma Ma, nàng thỏa mãn gật gù, nói: "Hoàng Thượng, là tiểu thư Hàn phủ, tên là Hàn Phỉ."
Tần Hoàng sững sờ, không nghĩ tới sẽ là tiểu thư khuê các của thần tử mà mình không ưa nhất, tâm tình muốn tán thương lập tức bình thản hơn rất nhiều.
Thật sự không trách được Tần Vương, dù là ai đối mặt một thần tử ngày nào cũng trình tấu muốn khuyên ngăn mình cũng không sẽ quá cao hứng.
Nhưng vì mặt mũi, Tần Hoàng cũng không thể không tiếp tục hỏi, lập tức mở miệng: "Hàn Phỉ là ai? Cho trẫm nhìn một cái."
Hàn Phỉ rốt cục mở miệng: "Thần nữ.. Ở đây."
Ánh mắt Tần Hoàng từ trong một đám nữ tử hoặc xinh đẹp, hoặc mỹ lệ mà dò xét.
Cuối cùng.. Dừng lại ở một cục khổng lồ, chiếm cứ hai cái vị trí, chính là một thân thể tròn vo.
Sắc mặt Tần Hoàng có chút hoài nghi, như là chần chờ nói một câu: "Hàn Phỉ?"
Hàn Phỉ phúc phúc thân thể, nhưng ngược lại người khác không nhìn ra hành động của nàng, nói tiếp: "Thần nữ ở đây."
Tần Hoàng vẻ mặt có chút phức tạp..
Giờ khắc này.. Hắn thậm chí là có chút đồng tình với Hàn Thừa Tướng.
Nữ nhi này.. Đúng là rất khó coi.